Trần Nguyệt Nhi im lặng mặc kệ cô ta tiếp tục nói , còn cô mau chóng tìm cách bỏ trốn và với tình hình của cô ta nếu không thoát được thì ngay cả mạng cũng khó bảo toàn .
Ả đi đến lật chiếc ghế khiến cô ngửa ra đối diện với ả. Bốp , một cái tát thẳng vào mặt cô quá bất ngờ khiến răng cắn vào môi một dòng máu nhỏ chảy ra mép miệng . Bốp bốp ...
Ánh Tuyết đánh đến má cô sưng lên mới dừng tay lại trong đầu đột nhiên nghĩ đến gì đó liền cười to bảo
" Đẻ một đứa rồi thân hình cũng đẹp đấy . Mày dùng cái này để mê hoặc anh ấy đúng không ?"
" Cô đừng như vậy nữa được không ? Khụ khụ"
"Tao chết thì phải lôi mày chết cùng , trước khi chết có muốn được tận hưởng không ?".
" Tận hưởng ?" - cô không hiểu ý của ả
Ánh Tuyết Vỗ tay hai cái có hai người đàn ông to lớn bước đến đứng sau cô
ta
"Tôi thưởng ả ta cho hai người tận hưởng "
" Cảm ơn cô chủ "
Trần Nguyệt Nhi hốt hoảng la lớn tìm cách thoát khỏi sợi dây đang trói cô trên ghế
"Không , không . Đừng làm vậy .Tôi xin các người"
Ả ta lấy tay che trước miệng cười to trông điên loạn
"Tao sẽ vấy bẩn mày để xem anh ấy còn cần một người như vậy không ?"
Nói xong ả ta lại chiếc ghế gần đó thỏa mãn nghe tiếng hát của cô .
" Lục Phongggg ..." - Trần Nguyệt Nhi sợ hãi la lớn
Chiếc xe đang chạy dọc vào đường trong khu rừng lên đỉnh núi lớn , Trương Kiệt ngồi phía trước lái xe bên cạnh là Lý Tuân những chiếc xe khác chở người của hắn lần lượt theo sau .
Đến cuối đoạn thấy lấp ló một căn nhà hoang phía trước , Lý Tuân xem kết nối với định vị được tỉ mỉ gắn vào chiếc nhẫn cưới cô đang đeo . Dương Lục Phong gắn định vị vì sợ có chuyện sẽ không thể tìm được cô bên đặc biệt gắn vào dưới viên kim cương .
"Theo định vị chắc chắn thiếu phu nhân trong căn nhà hoang đó" - Lý Tuân lên tiếng
"Được"
Do đường xe không thể tiến vào mọi người cùng xuống xe nhanh chóng chạy vào .
" Aaa .... Lục Phong"
Gần lại căn nhà hoang thì nghe tiếng la của cô rõ hơn , hắn lo lắng dẫn đầu chạy thật nhanh vào trong .
Hai tên kia đang trên người cô cố gắng cởi chiếc áo vì cô chống cự mãi rất khó mở .
Rầmm. Chiếc cửa sắt bị đạp tung ra , hắn tiến vào trước thấy cô đang bị hai tên kia cưỡng hiếp liền nổi điên xông đến bắn vào đầu hai tên đó .
Ánh Tuyết bất ngờ đứng lên , người của cô ta cũng xông đến hai bên đấu súng . Ở tranh thủ lúc hiện trường hỗn loạn chạy đến chỗ Trần Nguyệt Nhi cởi trói khỏi chiếc ghế lấy một con dao kề cổ cô miễn cưỡng ép đi .
Dương Lục Phong néo một bên quan sát thấy cô bị ả mang đi trong lòng sốt ruột quay sang ra lệnh cho Trương Kiệt và Lý Tuân phía sau mình
" Mau hỗ trợ theo tôi cứu cô ấy , không còn thời gian"
Hai người ra lệnh cho các người khác hiểm trợ mở đường , sau đó hắn cùng hai anh nhanh chóng đuổi theo Ánh Tuyết ra phía sau
Trần Nguyệt Nhi đi theo không dám phản kháng , sợ con dao ngay cổ sẽ một đường lấy đi mạng sống của mình .Ả quan sát kéo cô đến vách núi liền dừng lại.
Vừa đến vách núi , Dương Lục Phong cùng Trương Kiệt và Lý Tuân chạy đến nhưng không dám lại gần sợ ả sẽ đẩy cô xuống vực lúc ấy không thể cứu .
" Đứng yên đó , nếu lại gần đây cô ta sẽ nhảy xuống đây cùng tôi " - Ánh Tuyết đưa dao vào hắn nói
"Được được .... Tôi không lại .... cô đừng manh động"
Ở đứng nhìn về phía hắn mím chặt môi lên tiếng
" Lục Phong , tại sao anh lại đối xử với em như vậy ? Em yêu anh nhưng tại sao anh không thích em dù chỉ một chút hả ? Tại sao lại muốn dồn em và Ánh gia vào bước đường cùng , em hãm hại anh sao hay là anh bị con hồ ly tinh này mê hoặc nên không thích em ?...".