Sau khi ký hợp đồng thuận lợi mọi người cùng nhau dùng bữa cô vốn không thể nuốt nổi khi Dương Lục Phong liên tục nắm tay sau đó còn đặt tay lên đùi cô . Đây là nhân thời cơ chiếm tiện nghi mà .
Lý Tuân bạn thân của hắn nhìn qua cũng biết giữa hai người có gì đó gợi chuyện hỏi cô :
" Không biết trưởng phòng Trần có người yêu chưa nhỉ ? "
Hắn quay sang thấy Lý Tuân nháy mắt với mình không quan tâm chờ đợi câu trả lời từ cô .
Trần Nguyệt Nhi khựng lại suy nghĩ " cô vốn muốn giấu không nói nhưng nếu nói độc thân thì không yên với hắn ta " . Phóng lao theo lao vậy
" Tôi... đã có bạn trai rồi "
Hắn hài lòng gật đầu tự hào liếc sang nhìn Lý Tuân với ánh mắt " Cậu thấy không ? tôi là bạn trai cô ấy đấy " .
Lý Tuân khiêu khích lại " Có giỏi thì cậu kêu cô ấy công khai đi "
Bạch Thành khá bất ngờ trước đây anh chưa từng nghe cô có bạn trai . Ghé sát tai hỏi nhỏ cô :
" Em có bạn trai khi nào đấy ? Anh chưa nghe em nhắc bao giờ "
" Mới đây thôi "- cô thì thầm
Ting ting điện thoại cô rung lên có tin nhắn . Trần Nguyệt Nhi mở ra xem thấy tên " Đồ đáng ghét " với nội dung " Ngồi cách xa hắn ra. Khi về chờ anh"
Cô quay sang nhìn hắn gật đầu như đồng ý .
Đến chín giờ mọi người cùng nhau ra về , cô chờ chưa đến năm phút hắn đã đến đón .
Về đến phòng cô liền nằm lên chiếc giường êm nhắm mắt thoải mái hưởng thụ .
Lúc sau Dương Lục Phong phòng tắm đi ra thấy vậy cười nói :
" Mệt đến vậy à ? Lau tóc giúp anh "
Cô liếc hắn miễn cưỡng ngồi dậy nói :
" Mệt anh còn bắt lau tóc à ? "
" Nếu em mệt như thế thì anh không ngại tắm giúp em đâu "
Trần Nguyệt Nhi nghe hắn nói đột nhiên trong đầu hiện lên những hình ảnh không đúng ném khăn vào người hắn chạy vào nhà tắm .
Cô tắm xong tìm mãi không thấy quần áo mới nhớ lúc nãy liền chạy vào trong không kịp lấy đồ thay! chết thật . Suy nghĩ thật kỹ cô lấy chiếc khăn tắm quấn vào người đỡ thò đầu ra trước thấy " hắn không có trong phòng chắc sang thư phòng làm việc rồi ? " .
Trần Nguyệt Nhi nhanh chóng chạy đến tủ đồ kiếm quần áo . Thấy được bộ đồ ngủ liền tranh thủ thay vừa quay lại mặt cô đã đập vào lồng ngực của hắn .
" Anh...anh sao ở đây ? vừa nãy ..."
Dương Lục Phong nhìn cô mái tóc còn ướt từng hạt nước rơi trên xương quai xanh sau đó lại chảy xuống ngực trắng lắp ló dưới chiếc khăn . Chiếc khăn không che được đôi chân trắng . Hắn không nhịn được nước ít nướt bọt .
Cô thấy được ánh mắt hắn ngại ngùng đẩy hắn ra chạy vào nhà tắm khóa cửa lại . Còn Dương Lục Phong qua phòng khác tắm nước lạnh .
Lúc quay lại thấy cô nằm ngủ nhẹ nhàng chui vào chăn vòng tay qua ôm vào lòng . Biết được cô vẫn chưa ngủ cứ nằm trong lòng hắn mở mắt suy nghĩ liền hỏi :
" Em muốn hỏi gì à ? "
Trần Nguyệt Nhi gật đầu ngước lên nhìn hắn suy nghĩ thật kỹ hỏi :
" Tại sao anh lại không ép em khi đã ký hợp đồng ?"
" Anh không thích miễn cưỡng . Anh muốn em tự nguyện "
Nghe được câu trả lời trái tim cô chợt rung động chính cô không biết cảm giác lúc này là gì hiện tại chỉ muốn ôm hắn . Không suy nghĩ nhiều cô vòng tay ôm hắn lại thì thầm :
" Cảm ơn anh , ngủ ngon "
Dương Lục Phong bất ngờ khi cô chủ động ôm hắn mỉm cười ôm chặt cô hơn
" Ngủ ngon "
Cả hai cùng cảm nhận được tiếng đập của trái tim qua lớp áo mỏng có lẽ như lúc này trái tim cô thật sự hòa cùng hắn .