• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Nguyệt Nhi vui vẻ đưa hết tô canh hầm tổ yến sang cho hắn


" Của anh hết em không dành đâu "



Dùng bữa xong cô liền chạy lên phòng không nói lời nào .Quản gia Lệ đi đến giúp hắn thủ tiêu đồ ăn trên bàn bảo:


"Thiếu gia , ngài ổn chứ ?"


" Không sao , tôi đi vệ sinh . Nhớ dọn món canh đừng để cô ấy biết"


"Vâng, thiếu gia "




Quản gia Lễ nhìn hắn suy nghĩ" Thiếu gia thực sự đã thay đổi rất nhiều lại cưng chiều bạn gái như thế. Đúng là tình yêu chiến thắng tất cả".


Dương Lục Phong sau khi giải quyết cái bụng mình lên phòng thấy mọi thứ khác đi bra giường được thay màu hường phân bên cửa sổ có những chậu sương rồng nhỏ . Đồ trang trí tất cả mọi thứ đầy đủ hơn lúc trước rất nhiều. Trông có vẻ đầy sức sống hơn.


"Lục Phong, anh thấy đẹp không ?"


Hắn xoa đầu cô cưng chiều nói


" Rất đẹp , anh rất thích"


"Vậy sao ? tối nay em sẽ mua thêm nến thơm còn có cả đèn ngủ cũng đổi màu khác nha"


Dương Lục Phong hiện ý cười cúi xuống nói nhỏ vào tai cô


Được , vết thương anh đã lành rồi nên tối nay trăm sự nhờ em"


Hơi thở của hắn phả vào tai khiến tim cô không bình tĩnh được , đúng là chính cô hứa với hắn sau khi vết thương lành sẽ chấp nhận .Giờ rút lại còn kịp không ?


"Anh... Em đi lấy nước" - Cô chuồn đi mất


Tối đó Trần Nguyệt Nhi mặc chiếc đầm ngủ màu đỏ rượu tôn lên nước da trắng hồng của


mình bên ngoài thêm chiếc áo choàng ren cùng màu . Nhìn có sức hút hơn bình thường rất nhiều .Đứng mãi trong nhà vệ sinh vẫn chưa dám ra , cố lấy lại bình tĩnh" Trần Nguyệt Nhi dũng cảm lên dù sao cũng phải trải qua thôi ! Có gì mà sợ?"


Mở cửa ra ngoài cô thấy phòng tắt đèn chỉ còn đèn ngủ chiếu mờ mờ cả căn phòng. Hắn nằm trên giường quay mặt đi , cô nhẹ nhàng đi lại đặt tay lên vai hắn hỏi:


" Ngủ rồi à ?"


Không nghe thấy trả lời chắc đã ngủ cô có chút hụt hẫng" đã chuẩn bị như thế mà ". Bất ngờ có một lúc kéo tay cô ngã xuống giường


Rất nhanh hắn ở trên người có cả căn phòng ngập trong không khí ngượng ngùng . Dương Lục Phong nhìn cô mặt đồ ngủ mới mỉm cười bảo:


"Em chuẩn bị kỹ đến thế ?"


Trần Nguyệt Nhi lườm hắn chửi trong đầu" Biết rồi còn hỏi " . Ánh mắt ánh nhìn cô lúc này thật sự rất quyết rũ , cháy bỏng khiến đối phương không thể rời mắt


" Anh còn trêu em. Không thích ?"


" Rất thích. Em chỉ được mặc cho mình anh xem "


Nói xong hắn liền hôn cô nụ hôn dịu dàng đến nồng cháy luôn có sức mê người . Cô chưa bao giờ trải qua cảm giác như lúc này . Cả hai hôn được một lúc tách ra hắn lại hôn khắp nơi trên gương mặt cô trân quý như bảo vật chỉ sợ mất đi .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK