Anh quỳ xuống xem bụng của cô lo lắng hỏi
" Sao vậy ? Sinh rồi sao ?"
" Chắc vậy.... Lâm Việt em...đau quá ...aaaaa"
"Được , em cố lên"
Lâm Việt lập tức bồng cô ra xe đến bệnh viện , vừa đến nơi ý tá bác sĩ đã đứng thành hàng chuẩn bị . Anh bế cô đặt lên giường bệnh bác sĩ đẩy vào trong phòng sinh .
Anh đi theo y tá ký giấy tờ đảm bảo sau đó lo lắng đi vào phòng sinh với cô .
" Aaaaaa...... đau quá ..."
Lâm Việt thấy máu chảy ra rất nhiều những đứa bé vẫn chưa thấy đâu . Hoảng ! chạy đến bên cạnh nắm lấy cánh tay cổ động viên,
" Cố lên .... Nguyệt Nhi anh tin em làm được "
" Lâm Việt ... em không chịu nổi"
Vị bác sĩ đỡ đẻ chính cho cô quan sát đút tay vào kiểm tra bảo
" Đã mở được bảy phân rồi , cố lên"
"Aaa... hức ....".
Trôi qua nửa tiếng cô chỉ mở được tám phân phải đủ mười phân mới sinh được . Gương mặt cô đỏ bừng , thấm đầy mồ hôi , hai hàm răng cắn chặt vào nhau chịu đựng . Tiếng la của cô chưa thể ngưng được càng lúc càng đau thêm . Lâm Việt đứng cạnh càng lo lắng hơn anh nghĩ sinh sẽ rất đau nhưng không nghĩ nó sẽ đau đến vậy .
"Đã đủ mười phân rồi"- Vị bác sĩ lên tiếng
"Aaaaa....."
Vị bác sĩ xem chỉ mới vừa thấy đầu của em bé còn lấp ló bên trong chưa đủ sức để ra . Bác sĩ lấy dao rạch thêm một đường giúp em bé dễ dàng ra hơn
" Rặn nữa nào .... mới thấy đầu em bé thôi"
" Aaaaa..... a .... a ."- Chiếc dao rạch một đường khiến cô đau hơn
" Nguyệt Nhi cố lên chút nữa thôi" - Lâm Việt lau mồ hôi trên trán cô lo lắng
Thời gian lại trôi qua thêm một tiếng, em bé vừa được ra một nửa . Nhưng cô muốn kiệt sức rồi
" Cố sức thêm một lần nữa cho em bé ra nào . Một hai ba .. dùng sức"
"Á......aaaaaa ....'
"De oe oeeeeee"
" Ra rồi là một bé trai rất kháu khỉnh lúc năm giờ chiều"
Lâm Việt vui mừng nhìn cô dịu dàng nói:
" Nguyệt Nhi , em làm tốt lắm"
Bác sĩ lấy khăn quấn vào cho em bé sau đó đưa đến bên người cô để em bé cảm nhận hơi ấm từ mẹ đưa đến bên cô đột nhiên nín khóc ngoan ngoãn nằm lên người mẹ.
Trần Nguyệt Nhi kiệt sức , cố nhìn xem đứa con mới chào đời của mình mỉm cười
" Tên của con sẽ là Lâm Nhất Tuấn"
Lâm Việt nghe vậy bất ngờ nhìn cô
"Em đồng ý cho con mang họ của anh sao ?"
Cô nhìn anh mỉm cười bảo:
"Vâng, anh chính là ba đỡ đầu của đứa bé . Lúc sinh chỉ có anh bên cạnh nó
Lâm Việt vui mừng nắm lấy tay cô rơi nước mắt cảm động nhìn đứa bé đang nằm trên người cô
"Cảm ơn em Nguyệt Nhi"
Cô mỉm cười sau đó lại kiệt sức ngất đi nhưng trên môi vẫn còn giữ nụ cười có vẻ cô đã rất hạnh phúc khi có một thiên thần nhỏ bé đã đến với cuộc đời này . Cảm ơn con Lâm Nhất Tuấn!
"Aaa..."
Quản gia Lệ thấy hắn đột nhiên té tay ôm chiếc bụng mồ hôi tuôn ra . Ông vội chạy đến
"Thiếu gia... thiếu gia cậu sao vậy ? Bệnh đau dạ dày lại tái phát sao ?"
Dương Lục Phong đau lớn ngất đi . Quản gia Lệ lập tức đưa hắn đến bệnh viện cấp cứu . Căn bệnh này đã có từ khi cô rời đi ngày nào cũng uống rượu khiến bị chứng đau dạ dày .
" Không... không ... Nguyệt Nhi ..."
Hắn hoảng sợ tỉnh dậy , tiếng tít tít của âm thanh thiết bị vang lên. Trong bệnh viện à ? Hắn vừa mơ một giấc mơ thấy cô đang sinh trong phòng mổ rất lạnh lẽo còn có tiếng dao kéo , cực kỳ đau đớn máu chảy rất nhiều. Gương mặt