• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh
Cô nhìn hai cha con họ lắc đầu thở dài , tối nào cũng vì chuyện ngủ chung hay riêng mà cãi lộn với nhau . Trần Nguyệt Nhi đứng lên xách Dương Nhất Tuấn trên tay mở cửa ném vào người hắn nói


" Hôm nay hai người ngủ chung"


Rầm , cô lạnh lùng đóng cửa để lại hai cặp mắt bên ngoài nhìn nhau . Hắn tức giận xách cậu về phòng ném lên giường . Dương Nhất Tuấn cảm thấy sợ hãi vội xin tha


" Xin cha hãy tha thứ cho đứa trẻ nông nỗi này"


" Tha ? Không thể" - hắn đứng nhìn cậu thẳng thừng từ chối


Cậu nhớ lại từng bị hắn đánh vào mông vì tội đi chơi rồi lạc mất khiến mẹ phải đi tìm thế là hắn tức giận lôi cậu ra đánh một trận vào mông .



" Cha tha lỗi cho con đi . Bảo gì con cũng làm miễn đừng đánh con"


" Thật ?" - hắn nhíu mày hỏi lại


" Nhìn con không uy tín vậy à ?"


" Vậy mau tìm cách cho mẹ con mở cửa phòng đi"


Cậu khó hiểu nhìn hắn không phải bình thường thông minh lắm sao ? giờ lại đi bảo cậu tìm cách


" Cha chìa khóa dự phòng đầu"


" Mẹ con dấu từ hôm trước rồi ...."


Dương Nhất Tuấn đành thở dài lắc đầu vậy thì chính cậu cũng bó tay không giúp được . Không thể đắc tội với mẹ được


"Vậy con cũng không giúp được rồi . Cha có cách không ?"




Dương Lục Phong nhíu mày nhìn chiếc mông của cậu liền có kế hoạch đăm chiêu dụ dỗ


" Này , hình như con rất muốn có bộ sưu tập đồ chơi phiên bản mới sao ?"


" Wako cha mua cho con ?"


" Đúng vậy , chỉ cần con giúp cha..."


Cậu nghe xong mặt mài tím tái từ chối


" Không được , cặp mông này cha đừng hòng đụng"


Hắn giả vờ lắc đầu quay đi đầy tiếc nuối nói:


" Hazz vậy thì không có bộ sưu tập gì đó rồi ! Tiếc thật , bộ đồ chơi đó rất đẹp"


Một bước , hai bước , ba bước...


" Khoan đã , con đồng ý nhưng cha nhớ nhẹ tay thôi được không ?"


" Được nhất trí"


Cậu xia chiếc mông đáng yêu trắng trẻo của mình thầm nói " xin lỗi mày mông à ! xem ra phải xăm đuôi phượng lần nữa rồi."


Hai cha con đứng gần cửa phòng cô, hắn cầm trên tay chiếc roi . Cùng đếm một hai ba , lập tức cậu la lớn chạy trước cửa phòng


" Aaa... cha ơi đừng đánh nữa con xin lỗi"


" Còn quậy nữa không hả ? Có nghe lời không ?"


" Huhuu con không dám nữa .... Mẹ ơi ! Cha đánh con kìa . Bạo lực gia đình


huhuu"


Hai người cứ dí nhau chạy quanh nhà gần mười phút vẫn chưa thấy động tĩnh gì . Còn quản gia Lệ đứng nhìn lắc đầu cười hai người này kẻ tung người hứng .


" Này có phải con chưa đủ sức hút không ? "-cậu nghụ ngờ hỏi


"Không phải"


" Vậy tại sao mẹ vẫn chưa ra vậy cha ?"


Hắn nhìn cậu với ánh mắt nguy hiểm cười trả lời


"Tại cha còn nhẹ tay quá . Chịu đau chút nhé vì bộ sưu tập"


Bạch ! Một cây vô mông


"Aaaa.... đau quá ... đau khủng khiếp... aaaa ... Mẹ ơi ! Mẹ nỡ đành lòng để con ở ngoài cha đánh chết sao"


Rầm... Cô tức giận mở cửa nhìn hai cha con vốn định đi ngủ sớm vì dạo gần đây có chút mệt mà hai người này không thể yên lặng một chút sao ?


"Hai người có chịu...ưm...ge"


" Nguyệt Nhi , em sao vậy ?"


" Mẹ... Mẹ bệnh sao ?"


Trần Nguyệt Nhi đột nhiên mắc ói chạy vào trong tolet , hắn cùng cậu cũng lo lắng chạy theo sau .


Bác sĩ riêng tại nhà ngồi khám mọi thứ vẫn không thấy vấn đề gì . Bắt mạch sau đó hỏi cô:


"Thiếu phu nhân có phải dạo gần đây người rất buồn ngủ lại không muốn ăn ... Đôi khi còn mắc ói đúng không ?"


" Đúng vậy , trong người rất khó chịu "


"Tháng này chu kỳ chưa có ?"


"Ừm.... Không lẽ tôi có thai sao ?"


"Chúc mừng thiếu gia thiếu phu nhân mang thai rồi"


Dương Lục Phong vui mừng ôm chầm lấy cô xoay hai vòng cười


" Nguyệt Nhi , chúng ta sắp có thêm bảo bối rồi hahah"


"Để em xuống , vậy nguy hiểm lắm"


" Được được từ giờ phải ở với anh 24/24 biết không ?"


" Vâng , em biết rồi"


Hắn hôn lên trán cô vô cùng ôn nhu trân quý như bảo vật , đột nhiên từ đầu có giọng nói


" Cha mẹ, ôm con nữa" - Dương Nhất Tuấn nhìn hai người với ánh mắt mong chờ


" Giờ mẹ con có em bé cần nghỉ ngơi . Con không được làm phiền hiểu chưa ? Đi ngủ đi"


Nói xong hắn ân cần dắt cô về phòng ngủ mặc kệ đứa con trai ở ngoài.





20220213124710-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK