Một tuần hắn không trở về biệt thự được mấy ngày về lại rồi đi cũng chỉ nói cô " ngủ sớm không thức khuya " .
Trần Nguyệt Nhi tuy bên ngoài không nói gì nhưng bên trong có chút gì đó thiếu chắc do ngủ cùng hắn thành thói quen rồi ??
Phòng làm việc im lặng chỉ nghe tiếng đánh máy của bàn tay liên tục múa trên bàn phím .
Kiều Ngọc từ phòng làm việc chạy vào hối hả
" Này Nguyệt Nhi nhìn xem "
Cô nhìn vào chiếc điện thoại đang bật thấy hình ảnh của Dương Lục Phong cùng một thiên kim tiểu thư hai người khoát tay nhau chụp ảnh nhìn trong rất xứng đôi với tựa đề " Bạn gái tin đồn của Dương tổng của tập đoàn EA đã lộ diện ? " . Đột nhiên tim cô có chút nhói một cảm giác rất khó chịu
Thấy cô không nói gì Kiều Ngọc lên tiếng :
" Cậu không biết Dương tổng đi cùng ai sao ? "
" À... đây có lẽ là bạn của anh ấy đi dự tiệc chung "
" Vậy sao cậu không đi dự tiệc "
" Mình vốn không thích những nơi như thế "
" Nhưng...."
Kiều Ngọc chưa kịp nói xong Trần Nguyệt Nhi lên tiếng
" Thôi mình còn nhiều việc lắm lát nữa nói "
Sau khi Kiều Ngọc rời khỏi cô dừng tay còn đang ngưng trên bàn phím . Trong đầu cô giờ chỉ còn một đống câu hỏi cần giải đáp và cũng chẳng biết tại sao bản thân mình lại để tâm chuyện đó . Còn cô gái trong tấm ảnh là ai ? Đến cô còn thấy hâm mộ về vẻ đẹp đó nếu cô đứng cạnh cũng chẳng bằng một phần .
Tan làm với khối suy nghĩ còn trong đầu thật sự khó chịu . Vừa về đến quản gia Lệ mở cửa giúp cô bảo :
" Trần tiểu thư , cô có vẻ mệt ? "
" À chắc công việc nhiều nên con hơi mệt "
" Vậy đúng lúc quá thức ăn vừa mới dọn "
" Vậy con vào đây "
Cô nghe thế bụng cũng có chút đói rồi nên trực tiếp vào bếp ăn no bụng rồi tính sao .
Vừa vào mùi thức ăn hấp dẫn đánh thẳng vào mũi chui vào bao tử cô . Thấy trên bàn còn chừa lại một chỗ , hỏi :
" Hình như còn thiếu một món canh thì phải "
" Canh đây "
" Cảm ơ..."
Trần Nguyệt Nhi thấy hắn bước ra từ trong bếp trên người còn đeo tạp dề
" Dương Lục Phong ! Anh đang làm gì vậy ? "
Hắn cẩn thận đặt tô canh xuống bàn nói :
" Thì nấu ăn "
" Anh biết bấu ăn ?? "
Dương Lục Phong tháo tạp đề ngồi đối diện cô cười bảo :
" Tất nhiên . Em tưởng anh chỉ biết kinh doanh ? "
Trần Nguyệt Nhi thành thật gật đầu . Hắn không nói gì gắp thịt vào chén cô mong chờ hỏi :
" Nào em thử xem ngon không ? "
Cô gấp miếng thịt bỏ vào trong miệng rất vừa ăn còn mềm không quá dai .
" Ngon . Cho em miếng nào nhiều mỡ "
" Được , của em tất "
Sau một hồi thức ăn trên bàn đều trống cô mãn nguyện xoa chiếc bụng no đang to lên của mình .
" Bụng em hình như lớn hơn thì phải ? "
Cô liếc hắn con gái không thích bị chê mập mà hắn gọn nói thẳng như thế ?
" Nó lớn hơn nữa thì chúc mừng anh đã có sừng "
Dương Lục Phong ngẩn ra mỉm cười nói :
" Thay vì vậy ! Để anh giúp cho bụng này lớn hơn? "
" Anh... không có liêm sĩ "
Cô quay mặt bỏ lên phòng không thèm quan tâm hắn .
Trần Nguyệt Nhi tắm rửa sạch sẽ tâm trạng dễ chịu hơn hẳn . Bước ra thấy hắn đang ngồi trên giường nhìn cô
" Lại đây anh lao tóc giúp em "
Cô nghe theo để hắn lao giúp cả hai im lặng không nói gì . Không khí có chút ngại ngùng căn phòng dường như chỉ nghe tiếng điều hòa và tiếng thở của cả hai .
cô lên tiếng hỏi :
" Sao hôm nay anh về vậy ? "
" Nhà anh mà em không cho anh về à "
" Ý em không phải vậy "
Hắn dừng động tác lại lúc sau mới tiếp tục nói :
" Em xem tin tức rồi ? "
Cô chỉ im lặng gật đầu chờ hắn nói tiếp
" Cô ấy là đối tác mới của anh . Hôm qua dự tiệc là do anh thấy em không thích những nơi đó nên mới không dẫn em đi cùng . Vậy em giận anh à ? "
Trần Nguyệt Nhi đừng lên lấy lại chiếc khăn hắn đang lau tóc giúp cô nói :
" Những chuyện này anh không cần giải thích vốn không quan tâm "
Dương Lục Phong nhìn cô hỏi :
" Em thật sự không quan tâm ? "
Cô liếc nhìn sang nơi khác dối lòng nói :
" Thật "
Hắn im lặng đi ra ngoài không nói gì tiếng đóng cửa đã biết lòng hắn chắc đang rất tức giận.
Chỉ nghe tiếng động cơ xe của hắn cô đứng nhìn chiếc xe của hắn xa dần . Thoáng chốc cô cảm thấy hối hận vì lời nói của mình .