• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh
Cô khó xử nhìn hắn


" Lục Phong , anh biết những gì anh ấy đã làm vì em mà "


Hắn nhìn cô một lúc , sau đó bá đạo lên tiếng



" Cho dù em có thích anh ta thì em cũng là của anh . Kiếp sau em gả cho anh ta thì anh sẽ đến cướp dâu . Kiếp sau hay kiếp sau nữa thì em vẫn là của anh


Trần Nguyệt Nhi thở dài nhìn hắn đúng là cái tính này không bao giờ sửa được . Dương Lục Phong nhìn cô rồi nhìn lại Dương Nhất Tuấn nói


" Nguyệt Nhi , chúng ta phải kết hôn thôi"


" Sao anh đột nhiên ...????"


" Anh không yên tâm . Tuần sau chúng ta sẽ đính hôn trước , sau đó sẽ tổ chức hôn lễ . Em nhìn đi con cũng đã lớn chừng này rồi còn không kết hôn ? không lẽ em định bỏ anh sao ?"




"Em bỏ được sao ?"


Trước khi buổi lễ đính hôn được diễn ra , Trần Nguyệt Nhi cùng hắn trở về quê thưa chuyện với bố mẹ mình . Lúc đầu bố mẹ cô khá sốc không ngờ đứa cháu trai của bà lại là con của Dương Lục Phong không phải của Lâm Việt còn đứa con trai của mình trở thành thiếu phu nhân nhà họ Dương . Ông Trần Hùng mới biết toàn bộ sự thật ngăn cấm hai người nhưng nhờ Dương Nhất Tuấn dùng tài lẻ nịnh nọt , khóc lóc bảo muốn có cả cha và mẹ vì thương cháu cả hai ông bà đồng ý.


Tổi trước ngày đính hôn , Trần Nguyệt Nhi cứ hồi hợp trong lòng không thể ngủ được . Cô nhìn cậu bé đang ngủ say rút vào lòng mình cực kỳ đáng yêu. Dương Lục Phong gõ cửa đi vào , thấy cô vẫn chưa ngủ cười cười hỏi:


" Không ngủ được à ?"


"Ừm, có chút hơi lo lắng"


" Hay là qua phòng anh sẽ ngủ ngon hơn"


Trần Nguyệt Nhi biết được ý định của hắn , lườm một cái


"Anh bỏ ngay cái ý định trong đầu đi . Con còn ngủ"


Hắn nghe vậy mới chú ý đến " thằng con " của mình đang úp mặt trước ngực cô còn ôm nữa . Dương Lục Phong có chút ghen tỵ , hắn còn chưa được làm vậy bao giờ mà tên này dám làm vậy với vợ hắn


" Ngày mai em đừng ngủ chung với nó nữa . Lớn rồi nên ngủ một mình"


" Chỉ mới ba tuổi mà anh bảo lớn rồi ?"


" Phải tập tính tự lập từ nhỏ sau này còn gánh vác tập đoàn lớn"


Trần Nguyệt Nhi nhìn hắn không nói gì thật sự cô muốn con mình có thể như bao đứa trẻ khác hồn nhiên vui vẻ chứ không phải lao đầu vào học tập để gánh vác mọi thứ . Thôi thì để sau này lớn sẽ tự chọn lựa những điều nó muốn làm.


Mải mê suy nghĩ , hắn đã ném Dương Nhất Tuấn sang một bên sau đó nằm cạnh ôm cô ngủ


" Anh làm vậy không sợ con tỉnh giấc ?"


"Em nhìn mặt nó kìa , ngủ như heo"


Nghe vậy cô phì cười ai đời lại đem con mình đi so sánh với con heo chứ. Chỉ có hắn mới làm vậy được .


Một đêm dài trôi qua , cô ngồi trang điểm trước gương , các nhà thiết kế tạo mẫu đứng xung quanh chuẩn bị kỹ lưỡng. Còn Dương Lục Phong phải tránh mặt đi không gặp cô dâu trước hôn lễ vậy mà tối qua hắn còn vào ôm cô ngủ.


Ting tang tíng tang , nhạc đã vang lên bên ngoài được trải đầy hoa hồng cùng với chim bồ câu bay lượn khắp nơi . Nơi tổ chức buổi đính hôn tại một khách sạn lớn , Dương Lục Phong đã chi tiền bao hết ngoài những người dự tiệc và phục vụ không ai được vào chỉ có thêm hai phóng viên.


Tiến vào lễ đường Trần Nguyệt Nhi mặc chiếc váy đuôi cá phần đuôi không quá dài chỉ một mét màu bạch kim còn đính thêm những viên pha lê chiếu lấp lánh Phần ngực được cúp vào hai bên tay phồng ra khá đẹp mắt . Tóc được búi thấp những lọng tóc con được uốn xoăn làm gương mặt cô trở nên dịu dàng hơn , cài thêm một chiếc vương miệng vừa đủ to được đặt thiết kế riêng ở giữa là một viên kim cương hơn 2 triệu đô la.


Lối đi đầy hoa hồng rải khắp nơi , Dương Nhất Tuấn mặc một bộ đồ vest rất đáng yêu . Trên tay cầm một chiếc hộp đựng nhẫn đính hôn đi trước mẹ


mình , hai người đi đến đâu hoa phía trên sẽ rơi đến đó tạo khung cảnh đẹp khó có thể nói thành lời





20220213124425-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK