Đi xuống lầu thấy cha mình đang cầm báo gương mặt vô cùng tức giận . Ả đi đến hỏi
" Cha , có chuyện gì sao ?"
" Mày đã làm gì khiến Dương Lục Phong thông báo hủy hôn hả ?"
" Cha nói sao ?"
Cô ta nhanh chóng giật tờ báo trên tay cho mình xem " Dương gia thông báo hủy hôn cùng Anh gia"
" Không thể nào . Sao lại như thế chứ ?"
Cô ta không tin nhìn thật kỹ xác định đó là thật hoang mang liền nhấc máy gọi cho hắn chỉ nghe tiết tút tút , chuyển sang gọi cho tợ lý Trương
"Trợ lý Trương , tin tức trên báo là sao vậy ?"
"Ánh tiểu thư , Dương tổng nói không có gì cần giải thích trên báo đã viết rõ . Nếu tiểu thư không muốn mang Ánh gia chôn cùng thì hãy an phận"
Tít tít tít , ả ta ngã xuống không dám tin vào sự thật . Không phải mẹ hắn rất thích cô sao ?
Ánh Tuyết liền đi đến biệt thự tìm bà Lan Xuân , vừa vào chiêu trò khóc lóc tiếp tục diễn
" Bác gái , sao anh ấy lại muốn hủy hôn với con chứ ? Huhu... Xin bác hãy nói lại với anh ấy giúp con huhuu "
Bà thở dài nói thật lòng với cô , coi như cô ta không có phần gả vào nhà họ Dương
" Ánh Tuyết à hay con hãy đi tìm người khác tốt hơn nó đi . Lục Phong đã có con với cô ta , nó nhất quyết làm theo ý mình ngay cả bác trai cũng không nói được"
Cô ta nghe vậy liền chết đứng , ngay cả bà ta cũng muốn ả bỏ cuộc nói giúp co Trần Nguyệt Nhi sao ? Không được , mẹ hắn rất dễ mềm lòng năn phải năn nỉ tiếp
" Nhưng bác gái con thật sự rất..."
" Quản gia , tiễn Ánh Tuyết ra về giúp tôi"
Bà lên tiếng đuổi khách không muốn nghe ả nói thêm. Cô ta chết đứng không dám làm gì thêm sợ phật lòng bà ta đành cam chịu tức giận bỏ về.
Một tháng sau , trong suốt một tháng này Trần Nguyệt Nhi liên tục giữ liên lạc . Cả hai hẹn gặp tối mai vì cả cô và anh đều có chuyện cần nói .
Tại bệnh viện lớn thành phố , My Ly trong phòng siêu âm. Bác sĩ nữ cầm giấy đưa đến cho cô chúc mừng nói :
" Chúc mừng cô , thai được một tháng rồi"
" Sao ? Có thai ?" - My Ly bất ngờ hỏi lại
" Đúng vậy , thai đang rất khỏe mạnh"
" Cảm ơn bác sĩ"
Cô cúi chào lui ra ngoài , không phải chứ mới một lần cùng với anh lại dính luôn à . Giờ phải làm sao đây ? Có nên nói với Lâm tổng không ? Nếu nói có giống trong phim anh ta sẽ bắt mình bỏ đứa bé đi không . Vậy thì không nói luôn vậy đây là con mình thì mình tự nuôi .
"A"
Mãi mê suy nghĩ My Ly không chú ý đến phía trước nên đụng trúng ai đó . Cô ngước mắt nhìn đứng hình sau đó vội dấu tờ giấy xét nghiệm sau lưng. Lâm Việt bất ngờ khi gặp cô tại bệnh viện , không hiểu sao bản thân lại lo lắng hỏi
" Sao em lại đến bệnh viện ?"
Cô quay nhìn sang hướng khác nói dối :
"Là do mấy ngày nay ăn đồ không tiêu nên bị rối loạn tiêu hóa ấy mà "
"Vậy sao ?"
Anh chú ý hai tay đều đưa sau lưng muốn dấu gì đó liền hỏi
" Dấu gì vậy ? Đưa anh xem"
Cô lùi lại cách xa anh thêm vài bước cười cười nói
" Giấy bệnh thôi . Không sao không sao"
" Đưa đây cho anh"
" Giấy bệnh thôi không cần lo lắng
Anh nhìn thái độ của cô có chút nghi ngờ , vươn tay kéo cô quay người lại giật lấy tờ giấy xem . Lâm Việt đứng hình tại chỗ " Thai một tháng ? Không phải đêm đó một tháng trước sao ?". Anh hướng mắt nhìn về phía cô không hài lòng hỏi
" Tại sao giấu anh ? Muốn bỏ sao ?"
" Không không phải là do tôi nghĩ anh sẽ không thích nó nên muốn làm mẹ đơn thân"
" Nhìn anh là một người không có trách nhiệm vậy à ?"
"Vậy thì không phải "
" Đi theo anh"
Lâm Việt kéo tay cô dẫn ra xe của anh , My Ly ngoan ngoãn ngồi vào không dám từ chối . Lúc sau anh dừng xe trước nhà riêng của mình , mở cửa cho cô xuống xe
"Anh chở tôi về đây làm gì ?"
" Từ giờ em sẽ sống ở đây cùng với anh"
" Gì chứ ? Sao lại ...."
Lâm Việt nắm tay My Ly dẫn vào trong mang một ly nước ép đến đưa cô , ngồi bên cạnh nói
" Mang thai con của anh rồi muốn đem nó đi đâu"
My Ly nghĩ đến đêm phát sinh quan hệ nghe anh liên tục nói đến cô gái tên Nguyệt Nhi trong lòng có chút buồn
" Không phải , cái này cũng nhanh quá rồi đi ? Với lại anh và tôi không hề yêu nhau miễn cưỡng vì đứa con sẽ không hạnh phúc"
Anh hiểu ý cô suy nghĩ về vấn đề của cả hai . Lúc sau mới lên tiếng
"Em cứ ở đây đến khi sinh con . Nếu sau khi đứa con ra đời em và anh vẫn không có tình cảm thì sẽ chia tay"
Cô thấy lời của anh nói cũng đúng cho hai người một cơ hội biết đâu được con của cô sẽ có một gia đình thật sự.
" Được , quyết định vậy đi"
"Anh sẽ cho người dọn những đồ dùng , quần áo cần thiết của em"
" Cảm ơn anh"