Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Lương Diệu liền vươn tay kéo cô, Hình Nhất Nặc lập tức nhào vào trong ngực anh, ôm lấy anh.

 

Ở bên anh, cô liền thường xuyên muốn cùng anh thân mật.

 

Bình thường ôm một cái, nắm tay một cái, hôn một cái, hành vi thân mật như vậy cũng thường phát sinh.

 

“Đi đi! Có muốn gội đầu không?”

 

“Ừ! Muốn.”

 

“Tắm xong anh giúp em sấy tóc.” Ôn Lương Diệu thấp giọng nói.

 

Hình Nhất Nặc gật đầu, ngoan ngoãn đi vào phòng tắm tắm rửa.

 

Tắm xong, cô mặc quần áo ngủ đi ra, mái tóc dài ướt nước xõa sau lưng, khăn Hình Nhất Nặc cầm trong tay đưa cho anh.

 

Ôn Lương Diệu thay cô lau khô, câm lược giúp cô chải tóc, sau đó ôn nhu vuốt mái tóc dài, giúp cô sấy tóc.

 

Đây là việc Ôn Lương Diệu vô cùng yêu thích, mái tóc dài của cô mềm mượt óng ả, nắm trong tay xúc cảm phi thường thoải mái, tựa như một loại tơ lụa thượng hạng.

 

Mỗi lần Hình Nhất Nặc sấy xong tóc đều vén ra sau tai, làm lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn tinh xảo của cô.

 

Hình Nhất Nặc mặc quần áo ngủ thoải mái lên giường, Ôn Lương Diệu đi tắm. Hình Nhất Nặc nằm trên giường, bắt đầu tính ngày, cô hiện tại đã là ngày thứ 3 rồi, kế tiếp cô chỉ còn thời gian 4 ngày nữa.

 

Hình Nhất Nặc tính tính, nghĩ tới dù sao cũng không thể làm gì cả liền mệt mỏi đi ngủ.

 

Lúc Ôn Lương Diệu đi ra liền thấy bộ dáng cô ôm gối ngủ, anh không khỏi cong môi cười.

 

Quả nhiên vẫn còn giống một đứa trẻ.

 

Ôn Lương Diệu ngồi trên ghế sofa, cầm lên một quyển sách đọc, chờ mái tóc đen của anh khô tự nhiên.

 

Mãi đến 11 giờ 30, Ôn Lương Diệu mới lên giường. Giường lún xuống liền đánh thức Hình Nhất Nặc đang ngủ, cô vươn tay qua đụng vào cánh tay Ôn Lương Diệu, cô liền nhích qua, gắt gao ôm lấy cánh tay anh mà ngủ.

 

Ôn Lương Diệu mỗi lần đều ôn nhu nhìn cô gái đang ỷ lại mình, trong lòng dâng trào.

 

Một loại trách nhiệm mạnh mẽ cùng sứ mệnh trào lên trong lòng, anh phải bảo vệ cô cả cuộc đời này.

 

Trong nhà có một đứa nhỏ hai tuổi, tuyệt đối cũng đủ là chuyện khiến ba mẹ đau đầu.

 

Bởi vì đứa nhỏ hai tuổi đã có đủ sức để quậy phá, cũng có đủ trí thông minh, nhưng mà con bé vẫn chưa hiểu chuyện.

 

Sức phá hoại cực mạnh, lực hành động siêu tốt.

 

Sáng sớm.

 

Hình Liệt Hàn bắt quá chỉ đúng giò đi thay quần áo, Đường Tư Vũ vẫn còn trong phòng tắm tắm rửa.

 

Cô nhóc kia nguyên bản vẫn còn nằm ngủ trên giường, lại vô cùng tinh nghịch xuống giường, bé chạy đến bàn trang điểm của Đường Tư Vũ, kéo ngăn tủ lấy mấy thỏi son của Đường Tư Vũ ra ngoài.

 

Học theo bộ dáng tô son của mami, bé nhấc cánh tay nhỏ bắt đầu tô vẽ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của mình.

 

Học theo như đúc, còn giả vò vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ, son như vậy liền bôi đầy khuôn mặt nhỏ, đến cả lông mi cũng không buông tha.

 

Hôm nay Hình Liệt Hàn chuẩn bị lặng lẽ ra cửa đến công ty một chuyến, khi hắn một bên sửa lại cà vạt, một bên lại vươn tay đeo đồng hồ lên, vừa đi ra liền nhìn tháy khuôn mặt đỏ hồng của cô nhóc kia, hắn trực tiếp hoảng sợ.

 

Có thể nói trái tim đều bị dọa đến loạn nhịp, lúc nhìn thấy thỏi son trên tay cô nhóc, hắn mới thở phào một tiếng, nhanh chóng ngồi xỗm xuống, kiểm tra con gái có phải thật sự đụng vào đâu không, hay toàn bộ đều là màu của son môi.

 

Cô nhóc vừa thấy biểu tình của daddy, liền biết mình làm sai rồi, vội đem bàn tay nhỏ bé giấu sau lưng, còn chưa bị mắng đã tự mình biểu môi nhỏ, dáng vẻ đáng thương nhìn daddy.

 

Hình Liệt Hàn vừa tức giận vừa buồn cười, lau lau son môi trên miệng bé: “Đây là con tự vẽ sao?”

 

Cô nhóc gật gật đầu.

 

“Đây là để mami dùng, bạn nhỏ không được dùng đâu.” Hình Liệt Hàn vươn bàn tay lớn ra với bé: “Đưa son cho daddy.”

 

Cô nhóc chớp đôi mắt to ngập nước, đặt thỏi son đã hoàn toàn biến dạng vào tay hắn.

 

Hình Liệt Hàn đem son đặt lên trên bàn trang điểm, vươn tay ôm con gái nhỏ đến phòng tắm.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK