Đường Tư Vũ nhìn xe của Mộ Phi rời đi, từ trong khóe mắt nhận ra một chiếc xe khác đang lao tới rất nhanh, cô lập tức né qua một bên, đồng thời cũng có chút buồn bực. Người nào lại lái xe âu như vậy? Rõ ràng biết trong tiểu khu có người, mà lại còn lái xe nhanh như thế?
Cô quay đầu trừng mắt nhìn chiếc xe, vừa nhìn, cô lập tức sững sờ, đó là xe của Hình Liệt Hàn.
Con trai cũng ở trên xe? Anh đưa con trai ra ngoài ăn cơm? Nghĩ như vậy, cô lập tức đi tới. Hình Liệt Hàn vô cùng cool ngầu ngoành xe, lùi xe vào chỗ đậu rồi đầy cửa bước xuống, làm như không nhìn thấy người phụ nữ đang đi đến bên cạnh, chuẩn bị rời đi.
“Tiểu Hi đâu?” Đường Tư Vũ chủ động hỏi.
Hình Liệt Hàn lạnh lùng liếc cô: “Hóa ra em hẹn người yêu cũ gặp mặt rồi ném con trai cho tôi?”
“Tiểu Hi ở đâu?” Đường Tư Vũ tiếp tục hỏi.
“Ở nhà cha mẹ tôi! Tối nay thằng bé ngủ ở đó.” Nói xong, Hình Liệt Hàn tiếp tục vấn đề vừa rồi ép hỏi cô: “Chẳng trách tối nay em nói không muốn tôi đi cùng em về nhà, hóa ra là đã có người đi cùng rồi.”
Đường Tư Vũ nhíu mày, anh ta lại đang suy nghĩ cái gì? Tuy nhiên, khi biết Tiểu Hi đang ở Hình gia, cô cảm thấy nhẹ nhõm vì gia đình đó rất thích mà cũng rất thương thằng bé.
Thấy Đường Tư Vũ không trả lời, Hình Liệt Hàn dựa vào lợi thế về chiều cao của mình, từ trên cao nhìn xuống bộ váy hôm nay cô mặc, còn đẹp hơn cách ăn mặc thường ngày của cô.
Váy dài không có tay, chiết eo hoàn mỹ lộ ra một phần xương quai xanh gợi cảm, cánh tay thon thả, hình như hôm nay cô còn trang điểm nhẹ, cả người giống như một nàng công chúa. Mặc bộ váy này không phải đi hẹn hò thì còn đi đâu nữa?
Trong lòng Hình Liệt Hàn cảm thấy có gì đó không đúng. Đúng lúc này, anh nhìn thấy qua bóng cây, Mộ Phi đã đậu xe ở một bãi đậu xe khác và đang đi đến phía này.
Ánh mắt Hình Liệt Hàn lóe lên một tia sáng không tốt. Anh đột nhiên khoá cánh tay của Đường Tư Vũ, một giây tiếp theo, anh đầy cô tới cửa xe thể thao của anh.
Đường Tư Vũ cảm thấy đứng không vững, cả người dựa lên cửa xe. Cô nhìn chằm chằm mặt anh: “Anh đang làm gì đáy!”
Thân thể rắn chắc của Hình Liệt Hàn ngay lập tức áp sát vào người cô. Anh dùng một tay ôm lấy sau đầu cô, tay kia sờ lên gò má nhỏ nhắn của cô, đôi môi mỏng nóng bỏng ngắm chuẩn đôi môi hồng nhuận của cô, in lên đó một vết hôn.
“Ưm…. anh…” Đường Tư Vũ muốn từ chối nhưng người đàn ông này không cho cô cơ hội.
Chết tiệt, Hình Liệt Hàn hôn cô ở đây làm gì?
Mộ Phi ở cách đó không xa nhìn thấy trên cửa xe, thân hình của một cặp đang hôn nhau, lòng bàn tay anh nắm chặt thành nắm đấm, sự kinh ngạc và ghen tị trong mắt gần như nhắn chìm đi lý trí.
Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ đang hôn nhau ở đây?
Chỉ là thân hình cao lớn của Hình Liệt Hàn đã che mất tầm nhìn của anh nên anh không hề phát hiện ra, thực ra hai tay của Đường Tư Vũ đang cố gắng đầy Hình Liệt Hàn ra, tuy nhiên, dưới ánh đèn mờ ảo, Mộ Phi không nhận ra mà thôi.
Hình Liệt Hàn không cần ngoảnh lại cũng biết Mộ Phi đang quan sát từ xa. Trong mắt anh hiện lên một tia giễu cọt, mặc cho Đường Tư Vũ vùng vẫy nhưng anh vẫn tiếp tục hôn cô.
Gương mặt Mộ Phi lộ ra chút đau khổ.
Anh sải bước đi về phía thang máy, trước khi cửa thang máy đóng lại, nắm đắm của anh đập vào tường như để phát tiết những điều không cam tâm từ tận đáy lòng.
Anh biết Đường Tư Vũ không còn yêu anh nữa, nhưng cô vẫn luôn là một cô gái ngoan ngoãn có chừng mực phép tắc, sao có thể tùy tiện hôn người khác ở nơi công cộng như vậy?
Chẳng lẽ vì cô ấy quá yêu Hình Liệt Hàn?
Hình Liệt Hàn vốn có khả năng khiến cho phụ nữ điên đảo vì mình, hơn nữa anh ta cũng là cha của đứa trẻ … Vì vậy, Đường Tư Vũ yêu anh ta cũng là điều tất lẽ dĩ ngẫu.
Mộ Phi nghĩ chỉ cần anh yên lặng ở bên cạnh bảo vệ cô thì anh đã mãn nguyện rồi, nhưng hiện tại, anh thật sự không thể chịu đựng được điều đó. Anh ghen, anh đố kị, nhưng anh biết mình không thể xen vào chuyện tình cảnh hiện tại của Đường Tư Vũ. Anh không có tư cách.
Trước cửa xe, Đường Tư Vũ gần như thở không ra hơi sau khi bị hôn. Thời điểm Hình Liệt Hàn buông cô ra, cô chỉ có thể dựa vào cửa xe để chống đỡ cơ thể, nếu không sợ mình sẽ mềm nhữn ngã trên mặt đất.
“Ưm….” Cô thở hồn hển, cố lấy dưỡng khí, vòng tay của Hình Liệt Hàn vẫn đặt trên eo cô để ngăn cô ngã.
“Hình Liệt Hàn, anh đủ chưa?” Đường Tu Vũ tức giận hỏi.
Hình Liệt Hàn vừa rồi còn rất tức giận, cê ngồi xe của Mộ Phi trở về nhà. Bây giờ, sau khi trừng phạt cô bằng một nụ hôn sự ghen tuông của anh đã biến mắt không ít. Anh cong môi cười: “Vẫn chưal”
“Khốn nạn.” Đường Tư Vũ thấp giọnc nguyền rủa, sau đó cô cúi đầu đi về phí trước.
Hình Liệt Hàn lập tức đi theo sau cô. Anh nghĩ thầm, cảnh anh hôn cô vừa rồi, Mộ Phi nhất định đã thấy rồi. Tốt lắm, mục đích của anh đã đạt được.
Mặc dù người phụ nữ này làm anh khó chịu, nhưng anh đã cho Mộ Phi biết, người phụ nữ này chỉ có thể là của anh.