“Kỳ Ngang, ba tiện đường về nhà, đi qua nên vào thăm con.”
Lần này Hoắc Minh dùng hình tượng một người ba hiền từ quan tâm hỏi.
Hoắc Kỳ Ngang sửa sang lại tư liệu trong tay một chút, bỏ vào bên trong túi tư liệu, ánh mắt của Hoắc Minh nhìn theo, thuận miệng hỏi: “Tài liệu của công trình con suy nghĩ thế nào rồi? Có phải là nên ký rồi không?”
“Hai ngày này con đang bận chuyện khác, chuyện công trình không vội.” Hoắc Kỳ Ngang bình tĩnh nhìn ba mình trả lời.
Hoắc Minh hơi không giữ được bình tĩnh: “Ba nghe nói con từng gặp Phương Kỳ Vinh, có phải là con có tính toán gì khác hay không?”
“Không có! Con chỉ mời ông ấy đến để trò chuyện vài câu mà thôi, dù sao thì ông ấy cũng là thầy của con.”
Sắc mặt Hoắc Minh hơi đổi: “Tình cảm mà con dành cho ông ta còn thân hơn cả người ba này hay sao?”
“Ba, nếu như ba không có việc gì khác thì ba về trước đi! Con khá là bận.” Hoắc Kỳ Ngang đứng dậy định đi ra ngoài.
Hiện tại Hoắc Minh vốn chỉ đến để dò xét xem sao mà thôi, bây giờ trong lời nói của con trai, ông ta rõ ràng cảm nhận được ở trong khoản ký tên công trình lộ ra chẩn chờ, cộng thêm việc anh gặp Phương Kỳ Vinh, thì càng xác nhận thêm lo lắng của ông ta.
Nhưng mà, Hoắc Minh không lo, ông ta còn có hậu chiêu.
Chỉ là, ông ta mới phát hiện, tâm tư của con trai vô cùng sâu, đến ông ta cũng bắt đầu không hiểu rồi.
Trong công ty của Kỷ An Tâm, Triệu Toàn trở về, ngay lập tức anh ta bảo cấp dưới cầm số sách nửa năm nay của công ty cho anh ta xem, bởi vì đấy là thành tích nửa năm gần đây của công ty chưa giao cho thuế vụ.
Triệu Toàn bật máy tính lên, đem máy khoản sổ sách khá to chỉ sửa thành vấn đề sổ sách, chỉ cần chỗ của anh ta làm xong, bên cục thuế tự nhiên sẽ có người xóa chứng cứ nộp thuế đi, khiến số tiền này trở thành vấn đề sổ sách trộm thué, trốn thuế.
Triệu Toàn vô cùng có kinh nghiệm, anh ta biết làm giả sổ sách như thế nào, mà anh ta còn có thể khiến cho hai nhân viên mới vào công ty được nửa năm liên lụy vào trong đó, trở thành kẻ chết thay.
Kỷ An Tâm đang ở trong văn phòng, bởi vì kiểm tra sổ sách, trong lòng cô có chút lo lắng, chỉ cần không sảy ra vấn đề là được, vừa xuất hiện vấn đề, thì Hoắc Minh có tâm muốn làm sập công ty của cô cũng rất dễ dàng.
Mà Hoắc Minh cũng có thủ đoạn, Kỷ An Tâm rất sợ ông ta.
Trong phòng làm việc của Triệu Toàn, sau khi anh ta nhanh chóng làm xong liền liên lạc với người ở cục thuế, hai bên cùng nhau làm giả, hơn 4 giờ chiều là làm xong.
Cả mặt Triệu Toàn đầy mồ hôi, anh ta gọi điện thoại cho Kỷ An Tâm.
“Alo, Triệu Toàn, sao vậy?” Kỷ An Tâm nhận điện thoại hỏi.
“Kỷ tổng, thật xin lỗi, tôi muốn xin nghỉ mấy ngày, mẹ tôi ở quê nhập viện rồi, tôi nhát định phải về nhà 1 chuyền.”
“Nghiêm trọng không?”
“Rất nghiêm trọng, có nguy hiểm đến tính mạng.”
“Được, thế thì anh đi ứng trước tiền lương tháng này của anh đi! Tôi sợ anh phải dùng tiền.”
Sắc mặt của Triệu Toàn kinh ngạc mất máy giây, lương tâm của anh ta không thể nào tự tha thứ được, liền vội vàng nói: “Không sao, không sao, tôi vẫn còn tiền, không cần phải lo lắng.”
Kỷ An Tâm tắt điện thoại, lúc này tổng thanh tra Triệu Toàn đột nhiên rời đi, cô đúng là không muốn cho anh ta nghỉ, nhưng cô không thể trong lúc mẹ của người ta bị bệnh nguy kịch, còn miễn cưỡng anh ta ở lại làm việc.
Kỷ An Tâm làm việc đến 4 rưỡi chiều, cô nhìn thời gian, vừa kịp có thể tiện đường đi đón con gái, cô bảo ba không cần phải đến đón.
Xe của Kỷ An Tâm dừng đỗ ở trong bãi đỗ xe của trường học, cô nhìn xung quanh, không nhìn thấy Hoắc Kỳ Ngang, gần đây ba cô đi đón con, mà cô cũng không biết là anh có đi đón cháu của anh hay không nữa.
Trong thoáng chốc Kỷ An Tâm tự giễu cười một tiếng, tại sao cô vẫn còn hy vọng sẽ gặp anh ở đây chứ? Buồn cười thật mà.
Lúc đón con gái ra, Kỷ An Tâm khởi động xe, vẫn không ngừng nhìn về phía bãi đỗ xe của trường tìm kiếm, chỉ là bản thân cô không ý thức được hành vi này của mình mà thôi.
Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Kỷ An Tâm mở cuộc họp sớm, thì ngay lập tức nhận được điện thoại của tổ trưởng tài vụ, phát hiện 1 khoản tiền lớn có vấn đề về số sách.
Kỷ An Tâm ngay lập tức gọi người của bộ phận tài vụ đến họp, giải thích vấn đề này, mấy người mới ấp a ấp úng nói không có chuyện này, những khoản sổ sách này đều đã nộp thuế rồi.