Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 326:

 

*Ơ…Tôi bị chuột rút ở chân rồi, chắc chắn là lúc nãy tôi quá gắng sức rồi…” Sắc mặt Đường Tư Vũ đột nhiên thay đổi, căng thẳng bơi lướt trên nước, chân cũng không thể đứng nước, bắt cứ lúc nào cô cũng có thể rơi xuống biển.

 

Lúc này, một cánh tay rắn chắc ôm lấy eo cô nâng cô đứng dậy, Hình Liệt Hàn nói: “Chân đừng cử động nữa, nghỉ ngơi một lát trước, ôm cỗ anh này.”

 

Đường Tư Vũ đành phải ôm chặt lấy cổ anh: “Có thể đưa tôi quay lại không?”

 

“Hôn anh một cái, anh đưa em về.”

 

“Anh…” Đường Tư Vũ có chút bực bội, người đàn ông này vậy mà lại có điều kiện nữa chứ.

 

“Hôn không?”

 

Hình Liệt Hàn mỉm cười đầy gian xảo, lộ ra hàm răng đều tăm tắp như một viên nước đá.

 

Đường Tư Vũ sao lại dám không hôn chứ!

 

Cô hôn lên một bên mặt của anh, Hình Liệt Hàn lập tức không hài lòng: “Hôn môi.”

 

Chân của Đường Tư Vũ không thể duỗi thẳng ra được, cô đành phải nhìn vào bờ môi gợi cảm của anh, nhắm mắt lại rồi chủ động hôn môi anh.

 

Hình Liệt Hàn đột nhiên ôm chặt phía sau gáy cô, hai người trực tiếp chìm vào nước biển, Đường Tư Vũ giật mình mở to đôi mắt, còn người đàn ông này lại ung dung : thong thả chẳng lo lắng gì, trong nước, nụ hôn của Đường Tư Vũ ngược lại trở nên vừa mãnh liệt lại vừa nồng cháy, bởi vì cô đang cố gắng hít thở dưỡng khí, còn hơi thở của người đàn ông này cứ truyền qua cho cô, khiến cô giống kiểu sắp bị chìm vào nước vậy, cô ôm chặt lấy cổ anh rồi hôn anh thật sâu.

 

Một nụ cười thoáng vụt qua đáy mắt của Hình Liệt Hàn, anh lập tức đưa cô nổi lên mặt nước, còn Đường Tư Vũ hôn lên môi anh đang thở hồn hễển, đợi cô phản ứng qua đến mặt nước cô mới nhanh chóng thả lỏng ra đôi môi gợi cảm của anh, làm cho gương mặt cô đỏ bừng lên.

 

Người đàn ông này quá đáng lắm rồi.

 

“Anh không đưa tôi về, thì tự mình tôi bơi về.”

 

Đường Tư Vũ bực mình muốn thoát khỏi anh.

 

Lúc này, Hình Liệt Hàn thong thả đưa cô bơi trở lại bãi biển, trong nước biển, Đường Tư Vũ bị anh ôm lấy, thân thể đụng chạm sít sao, khiến thân thể hai người đều có một luồng điện như kiểu tiếp xúc va chạm vào nhau.

 

Khi đến được chỗ nước cạn, chân của Đường Tư Vũ không còn chuột rút nữa, cô tự mình bơi vào, phía sau, Hình Liệt Hàn ngược lại tiếp tục đi theo sau bên cạnh bảo vệ cô.

 

Đường Tư Vũ mới bơi được một lúc thì lúc chân cô không chạm đất, cô quay đầu nhìn lại phía Hình Liệt Hàn, chỉ thấy anh đứng trong nước không đi theo cô qua đây nữa: “Anh bị làm sao vậy?”

 

“Em lên trước đi! Anh muốn ngâm mình thêm một chút.”

 

“Tại sao?”

 

Đường Tư Vũ không hiểu hỏi.

 

Một nụ cười ấm áp vụt thoáng qua trong mắt Hình Liệt Hàn: “Em làm anh có phản ứng rồi, anh ngại để cho cha mẹ nhìn .

 

Lúc này, gương mặt của Đường Tư Vũ lại đỏ bừng tiếp.

 

Đường Tư Vũ nhìn Hình Liệt Hàn trong thêm hai vòng nữa ở trong biển mới lên bờ, anh chỉ mặc một chiếc quần bơi sẫm màu, lúc anh bước chân qua, Đường Tư Vũ hiếu kì liếc nhìn nơi nào đó, và ngay lập tức quay đầu lại, cô cảm thấy mặt mình nóng bừng lên.

 

Quay lại biệt thự, Tưởng Lam đích thân xuống bếp nấu bữa cơm đầu tiên, làm ra được một bàn yến tiệc phong cách cực kì Trung Hoa, Đường Tư Vũ vô cùng đói bụng rồi, giờ phút này trước mặt gia đình này cô dường như cũng không còn quá nhiều sự chú ý và cảm giác không tự nhiên nữa.

 

Có bầu không khí náo nhiệt của cậu nhóc và Hình Nhất Nặc, cả phòng ăn bếp đều không thể thiếu được tiếng cười, Hình Nhất Phàm ngược lại giống như một anh chàng đã trưởng thành, ăn mặc chỉnh tề mà vẫn giữ được vẻ đẹp trai và nét giản dị của thiếu niên, tuy tính tình có vẻ cực kỳ trầm tính thê nhưng cậu ấy đối với Đường Tư Vũ rất lễ phép, hơn nữa còn mang đến sự tôn trọng với người lớn hơn.

 

Cậu ấy lại đặc biệt săn sóc nhóc con, trên bàn ăn đích thân bóc vỏ tôm, lấy chỉ tôm giúp nhóc con cực kì nghiêm túc, Đường Tư Vũ ngồi bên cạnh cũng phải cảm động, Hình Nhất Nặc cũng chung: vui muốn anh mình bóc tôm cho, Hình Nhất Phàm cũng không hề khó chịu.

 

Trong mắt của vợ chồng của Hình Chính Đình, ba người ngồi trên bàn ăn này, bắt luận là Hình Liệt Hàn 27 tuổi, hay là cặp song thai long phụng 15 tuổi này, trong mắt bọn họ đều giống như những đứa bé con vậy.

 

Còn hiện tại, bọn họ cũng đối xử với Đường Tư Vũ như chính con của mình vậy, chăm sóc chu toàn mọi mặt, điều này khiến cho Đường Tư Vũ đặc biệt cảm động ngay cả khóe mắt cũng ươn ướt vì từ lâu cô đã mắt tình yêu thương của mẹ và hơi ấm của gia đình.

 

Khi dùng cơm, ánh mắt của cô và Hình Liệt Hàn chạm vào nhau vài lần, điều này khiến cho cô có vài lần ngại ngùng mà chuyển mắt qua chỗ khác, không muốn anh nhìn thấy những giọt nước mắt trong đáy mắt cô.

 

Thế nhưng Hình Liệt Hàn cũng đã nhìn thấy và cũng cảm nhận được điều đó,  ấm áp và tình cảm mãnh liệt của người mẹ giống như một tia sáng, không những để cho ba đứa trẻ bọn họ cảm thấy ấm áp, mà anh tin rằng Đường Tư Vũ cũng cảm động mất rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK