Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt Y Cảnh Long dịu dàng nhìn cô: “Sơ Niệm, nhà này vẫn là nhà của con, bất cứ lúc nào con muốn đến đây ở, chúng ta đều rất hoan nghênh.”

 

Lam Thiên Hạo lại để lộ ra suy nghĩ phức tạp của mình.

 

Nếu cô con gái này của Y Cảnh Long là con gái ruột của ông, vậy thì sau khi kết hôn với mẹ của Lam Sơ Niệm, chắc chắn ông đã có một lần không chung thuỷ với vợ.

 

Vậy nên ban nãy ông mới biểu hiện ra vẻ hi hận và tội lỗi!

 

Đương nhiên, đây đều đã là những chuyện đã qua, anh là người ngoài cũng không tiện xen vào, chỉ mong rằng sau khi biết chuyện thì Sơ Niệm có thể nghĩ thoáng một chút.

 

Lúc này đây, Lam Sơ Niệm cũng không nghĩ gì nhiều, bởi vì nhìn thấy được ba ruột của mình đã là điều hạnh phúc nhất với cô rồi.

 

Y Cảnh Long cứ ngỡ như mình đang mơ vậy, đột nhiên lại có thêm một đứa con gái đã lớn, điều này đã bù đắp cho sự hối hận và đau khổ trong nhiều năm qua của ông. Ông mong rằng nếu người vợ đã khuất của ông néu có biết được thì đừng đau buồn nữa.

 

Con gái của họ vẫn còn sống tốt trên thế giới này, hơn nữa lớn lên rất khoẻ mạnh xinh đẹp.

 

“Sơ Niệm, cái tên này thật hay.” Y Cảnh Long cảm thấy ba mẹ Lam, người nhận nuôi cô chính là ân nhân của mình.

 

“Ba, khi con chào đời, ba mẹ chắc cũng đã đặt tên cho con đúng không? Tên của con là gì vậy ạ?” Lam Sơ Niệm tò mồ hỏi.

 

Y Cảnh Long đương nhiên còn nhớ, mười ngày trước khi cô sinh ra, ông và vợ đã tốn rất nhiều thời gian để đặt cho cô một cái tên đẹp, lúc đó ông là lần đầu được làm ba, vui vẻ lật hết từ điển, còn lấy thêm một cuốn Thánh Kinh Tàng Thư ra xem. Ông muốn đặt cho con gái mình một cái tên thật đẹp.

 

*Tên ban đầu của con là Y Ân Vũ, nhưng mà bây giờ cái tên Sơ Niệm này cũng rất hay, ba nghĩ nó rất phù hợp với con.” Y Cảnh Long cảm khái nói.

 

Lam Sơ Niệm không khỏi khẽ lắm nhẳm cái tên: “Ân Vũ…

 

Cái tên Ân Vũ này cũng rất dễ nghe.”

 

Lam Thiên Hạo cũng nghĩ cái tên này rất đẹp, tên nào cũng đều rất dễ nghe.

 

Sau đó, Lam Sơ Niệm kể cho ba về nghề nghiệp hiện tại của mình khiến Y Cảnh Long rất ngạc nhiên lại vui mừng.

 

Hóa ra con gái của ông đa tài đa nghệ như vậy, bây giờ cô đã là một ca sĩ nổi tiếng. Chỉ là tuổi tác ông đã lớn, hiếm khi đụng đến những thứ này, vậy nên mới không phát hiện ra cô.

 

“Bác trai, bây giờ có thích hợp để bác giới thiệu Sơ Niệm với người nhà của bác không?” Lam Thiên Hạo nghiêm túc hỏi.

 

Ngay lập tức Y Cảnh Long nghĩ đến điều đó và nói: “Vợ tôi hiện tại đã đi ra ngoài rồi, chỉ có con gái tôi và tôi ở nhà.

 

Buổi tối hai người cứ ở lại đây ăn tối đi! Buỏi tối tôi sẽ giới thiệu Sơ Niệm cho vợ tôi và Tư Nhã.”

 

Lam Sơ Niệm nhìn anh cả, Lam Thiên Hạo mỉm cười nói: “Được, vậy chúng tôi sẽ ở lại ăn cơm tối.”

 

Lúc này, bên ngoài phòng làm việc của Y Cảnh Long vang lên tiếng gõ cửa, ngoài cửa vang lên giọng nói của Y Tư: Nhã: “Ba, con vào được không?”

 

` Cảnh Long đáp lại: “Được, con vào đị!”

 

Y Tư Nhã mở cửa bước vào, cô ta liếc nhìn ba mình, sau đó rất nhanh liền ngượng ngùng nhìn Lam Thiên Hạo đầy ái mộ, cô ta ngồi xuống cạnh cha, tò mò hỏi: “Ba, mọi người nói gì mà lâu như vậy?”

 

Lúc này, Y Cảnh Long thực sự rất kích động, ông cũng không hề che giấu: “Tư Nhã, nào, ba giới thiệu cho con một người.”

 

Lam Sơ Niệm ở bên cạnh vẫn có chút kinh ngạc, sao cô con gái này của ba lại bằng tuổi cô! Là con ruột của ba thật sao? Nghĩ đến đây, Lam Sơ Niệm cũng hiểu được phần nào sự tình, nhưng là con gái, cô không thể nào trách ông được.

 

Cô nhìn ra được, trong lòng ba vẫn còn rất nhiều tình cảm với người mẹ đã khuất.

 

“Sơ Niệm, đến đây.” Một bàn tay khác của Y Cảnh Long vươn về hướng Lam Sơ Niệm.

 

Lam Sơ Niệm lập tức nắm lấy tay của ba, Y Tư Nhã thấy vậy thì kinh ngạc nhìn về phía ba. Tại sao ba lại đi nắm tay Lam Sơ Niệm? Chuyện này đối với cô ta, thực sự là rất khó hiểu.

 

“Tư Nhã, ba đã từng nói với con rằng ba còn có một cô con gái khác, con có còn nhớ không?”

 

“Không phải ba nói rằng cô ta đã chết rồi sao?” Y Tư Nhã nói với giọng buồn bực.

 

Cảnh Long có chút chán nản nhìn cô con gái thứ hai: “Tư Nhã, con không được nói như vậy, con gái của ba và vợ trước vẫn còn sống, cô ấy hiện đang đứng ngay trước mặt con đấy.”

 

Nói xong, ông đầy áy náy và xót xa nhìn Lam Sơ Niệm: “Con bé chính là chị gái của con, Sơ Niệm.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK