Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một lúc sau, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Hứa Tâm Duyệt bước tới mở cửa ra. Ngoài cửa là Hạng Kình Hạo với khuôn mặt đỏ bừng, rõ ràng là anh đã bị khách khứa chuốc không ít rượu, phù rẻ Hạng Uy Vũ cũng đi lên cùng với anh.

 

“Hân Vy có trong phòng không?” Hạng Kình Hạo cười hỏi.

 

“Cậu ấy đang nghỉ ngơi, anh vào trong với cậu ấy đi!” Hứa Tâm Duyệt cười nói, sau đó nghiêng người đi ra ngoài.

 

Hạng Kình Hạo nghĩ đến vợ mình ở bên trong, lập tức lách mình đi vào trong..

 

Hạng Uy Vũ đóng cửa lại, để hai vợ chồng có thời gian ở riêng với nhau.

 

Tưởng Hân Vy ở trong phòng đứng trước cửa sổ kính sát đất, nghe thấy giọng nói của người đàn ông phía sau, không hiểu sao, cô cảm thấy có chút xáu hỗ, nhưng cô càng cảm thấy mong đợi hơn.

 

Tưởng Hân Vy nghe thấy tiếng bước chân, cô cũng không quay đầu nhìn nhưng ngay sau đó, một cánh tay rắn chắc ôm lấy eo cô, cùng hơi thở quen thuộc khiến cô cảm thấy vô cùng an tâm, cô khẽ nhắm mát lại, hạnh phúc tựa vào trong lòng anh.

 

Ở ngoài cửa, Hứa Tâm Duyệt cũng không định quay lại.ngoài sảnh lớn, phòng nghỉ ngơi của cô ở ngay tầng dưới, cô vừa bước vào thang máy, Hạng Uy Vũ cũng theo vào, nói với cô: “Cô có muốn đi thư giãn một chút, uống một tách cà phê không?”

 

Hứa Tâm Duyệt sửng sốt, nhìn thấy anh thật tâm muốn mời như vậy, cô cũng không có lý do gì để từ chối, huống hồ cô cũng không muốn tỏ vẽ mình cao giá.

 

“Được!”

 

Sảnh tiệc vẫn còn rất náo nhiệt và chật kín khách mời.

 

Trong quán cà phê ở tầng trệt, Hứa Tâm Duyệt và Hạng Uy Vũ ngồi đối diện nhau, bọn họ gọi một tách cà phê, một vài món tráng miệng và salad trái cây.

 

Ánh mắt của Hạng Uy Vũ bát giác dán chặt vào khuôn mặt của cô, hôm nay cô trang điểm, xinh đẹp và động lòng người hơn cả lần trước gặp nhau.

 

Hứa Tâm Duyệt bị anh nhìn chằm chằm như vậy, có chút ngượng ngùng, chống cằm cúi đầu khuấy cà phê trong cóc.

 

“Hôm nay anh cả của tôi kết hôn, không biết vì sao tôi cũng bị kích thích, cũng hy vọng có thể tìm được một cô gái mình yêu, cùng nắm tay tiến vào lễ đường.” Hạng Uy Vũ thở dài một hơi, ngắng đầu nhìn cô gái đối diện, nghiêm túc nói: “Cô có cảm thầy như vậy không?”

 

Hứa Tâm Duyệt nhoẻn miệng cười, nhẹ lắc đầu: “Trước mắt tôi vẫn chưa có ý định đó. Tôi còn có ước mơ chưa thực hiện được, cho nên tạm thời sẽ không xem xét đến phương diện này.”

 

Hạng Uy Vũ mỉm cười, dường như anh không hề có ý định bỏ cuộc, anh đẩy một đĩa đồ tráng miệng đến trước mặt cô: “Tôi sẽ sống lại đây lâu dài, sau này có chuyện gì cần tôi giúp cô cứ nói.”

 

Hứa Tâm Duyệt cười cười, nhận lấy ý tốt của anh: “Cảm ơn.”

 

Trong sảnh tiệc, Nghê Sơ Tuyết không quen thuộc với những vị khách ở đây, cô chỉ muốn trốn vào một góc yên tĩnh nào đó, Hạng Bạc Hàn đưa thẻ phòng cho cô, bảo cô lên nghỉ ngơi.

 

Nghê Sơ Tuyết đương nhiên rất vui mừng khi được tự do, cô đi thang máy lên phòng, quẹt thẻ bước vào, bên trong là một căn phòng rất sang trọng có phòng ngủ chính, phòng ngủ cho khách và một cái phòng khách rất to. Cô bước đến bên ghế sô pha, nằm xuống. Trong bữa tiệc ban nãy cô đã uống hết nửa ly rượu vang đỏ, cô còn tưởng đô rượu mình không tệ, nhưng ma bây giờ cô vẫn cảm thấy mặt mình hơi nóng, đầu óc cũng mơ mơ hồ hồ, hình như cô hơi say rồi. Cô ôm một cái gối, mơ màng chìm vào giấc ngủ.

 

Nửa giờ sau, cửa phòng được ai đó quẹt thẻ phòng mở ra, người đàn ông cũng giữ một tắm thẻ khác đã quay trở lại.

 

Hạng Bạc Hàn khó khăn lắm cuối cùng cũng rút lui được khỏi nhóm doanh nhân vây xung quanh mình trở về phòng, lần này người đến đây đều là đối tác quan trọng của Hạng gia, vậy nên trong lúc chén qua ly lại, anh đã vô tình uống không ít rượu.

 

Bởi vì hôm nay là ngày đại hỉ của cháu trai, trong lòng anh cũng rất vui vẻ, mặc dù đang bị thương nhưng anh cũng không để ý đến lượng rượu.

 

Ánh mắt Hạng Bạc Hàn rơi vào trên ghế sô pha, một cô gái mặc một chiếc váy lụa màu vàng nhạt, ánh nắng ngoài cửa số chiếu vào khiến cả người cô được bao phủ bởi một tầng ánh sáng bạc, khuôn mặt cô đẹp như thiên thần, trong sáng không tì vết.

 

Hạng Bạc Hàn ngồi ở đầu kia của ghé sô pha, hai tay đan lại đặt bên dưới quai hàm gợi cảm, ngắm nhìn chăm chú cô gái đang say ngủ.

 

Cho dù anh có suy nghĩ khác nhưng anh không đành lòng làm phiền cô ngủ, cứ yên lặng nhìn cô, anh cũng không hề cảm thấy buồn chán, hơn nữa cả thể xác và tinh thần anh đều rất vui vẻ.

 

Đám cưới hôm nay cũng thôi thúc anh, anh hy vọng không lâu nữa sẽ là đám cưới của họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK