Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được rồi! Anh nói đi!” Bạch Hạ nói xong, trông thấy Đoá Đoá đang cuộn tròn bên cạnh ngủ say, cô đột nhiên mong được ôm lấy nó.

 

“Nhà tôi thường không thích người ngoài vào, những việc như dọn dẹp, cũng không muốn để bảo mẫu làm. Từ nay, tôi giao việc đó cho cô, mỗi tuần dọn dẹp một lần, thấy sao?”

 

Bạch Hạ giật mình, làm ầm ï lâu vậy, thì ra anh muốn cô làm giúp việc miễn phí sao? Dọn phòng cho anh?

 

“Vậy thì tôi có điều kiện. Trong vòng một tuần, Đoá Đoá có thể để tôi đưa tôi về nhà và ở lại hai ngày.” Bạch Hạ cũng nhân cơ hội yêu cầu.

 

“Không, cô có thể chơi cùng nó khi đến nhà tôi dọn dẹp.

 

Cô không được phép đưa nó về nhà vào lúc khác.” Hình Nhất Phàm không yên tâm để cô mang đi, nói xong liền sửa lại: “Sau này nó không còn tên là Đoá Đoá, gọi nó là Tiểu Dã.”

 

“Đoá Đoá đã quen với cái tên này rồi, tên Tiểu Dã xấu quá, vả lại nó còn là mèo cái nữa.” Bạch Hạ phản đối kịch liệt.

 

Hình Nhất Phàm cắn chặt môi mỏng, quả thực, anh có thể cảm thấy nêu được gọi là Tiểu Dã thì nó sẽ không tới chỗ anh, có vẻ như nó đã thực sự quen với cái tên Đoá Đoá tôi.

 

“Được rồi! Gọi là Đoá Đoá, điều kiện tôi nói ban nãy, cô đều đồng ý rồi chứ?” Hình Nhất Phàm hỏi.

 

“Vậy thì tôi phải làm giúp việc miễn phí cho anh bao lâu?

 

Một năm, hai năm, hay là ba năm.” Bạch Hạ có chút không tự nguyện mà hỏi, giờ đây cô cảm thấy mình thật ngu ngốc, bị anh đe dọa như vậy.

 

“Tạm để một năm đi! Tất nhiên, tôi sẽ không bắt cô làm không công, tôi sẽ trả tiền cho cô, coi như đang làm việc cho tôi, nhưng chát lượng dịch vụ phải tốt, không được bỏ bê công việc.” Hình Nhất Phàm cảnh báo.

 

Bạch Hạ nghĩ mình vẫn còn có tiền công, vừa hay gần đây.

 

KPI truyện tranh của cô không tốt lắm, néu được vậy, cô sẽ có thêm một công việc bán thời gian!

 

“Được rồi, một lần anh trả bao nhiêu.” Bạch Hạ tiếp tục hỏi.

 

“Năm trăm một lần.” Hình Nhất Phàm định giá.

 

Bạch Hạ lập tức nghĩ, mỗi tháng bốn lần sẽ là hai ngàn, không còn cách nào khác, đành phải nói: “Vậy được! Nói trước rồi nhé, lúc tôi làm việc ở nhà anh, tôi có thể chơi cùng Đoá Đoá, anh không được phép cản trở tôi gần gũi với Đoá Đoá. “

 

Hình Nhất Phàm không có ý kiến gì, dù gì Đoá Đoá cũng thích cô ta: “Đưa điện thoại của cô cho tôi.”

 

“Để làm gì?” Bạch Hạ đề phòng nhìn anh “Tiện liên lạc, lỡ không tìm được cô thì ai dọn nhà cho tôi?” Hình Nhất Phàm không có ý đồ gì khác.

 

Bạch Hạ suy nghĩ một chút, sau đó lấy điện thoại di động trong túi ra đưa cho anh, Hình Nhất Phàm cầm lên bấm SỐ, rút điện thoại di động ra, đưa lại cho cô.

 

“Đến đây vào mỗi thứ bảy, bây giờ cô có thể rời đi.” Hình Nhất Phàm nói, ý đuổi khách đi.

 

Bạch Hạ cũng không phải khách, mím môi đỏ mọng, có chút lưu luyến tới gần chiếc lồng, dùng hai ngón tay vuốt ve cái đầu nhỏ của Đoá Đoá, nhìn nó ngủ say, liền rời đi không mà làm phiền.

 

Khi Hình Nhất Phàm chuẩn bị đứng dậy, điện thoại di động anh đặt bên cạnh đổ chuông, anh cầm lên xem, khuôn mặt đẹp đẽ nhăn lại một chút, nghe máy: “Alo! Mẹ.”

 

“Nhất Phàm, vừa rồi mẹ Khả Khả đã gọi điện cho mẹ nói, con có bạn gái rồi? Sao mẹ không biết?” Giọng điệu của bà Hình lúc này vừa ngạc nhiên vừa có phần nhẹ nhõm hơn.

 

Hình Nhất Phàm không khỏi cảm thấy khó chịu, có vẻ như Sở Khả Khả đã kể cho mẹ cô ta nghe tất cả những chuyện xảy ra ở đây, và mẹ cô ta lại kể cho mẹ anh nghe.

 

*Ừ… mới tìm hiểu ạ” Hình Nhất Phàm đột nhiên nghĩ, nếu anh đang hẹn hò, có lẽ nào sau những cuộc xem mắt sẽ không bao giờ xảy ra nữa?

 

“Thật đấy à? Cô gái ấy tên gì? Năm nay bao nhiêu tuổi, làm nghề gì? Khi nào thì dẫn về nhà ăn bữa cơm!”

 

Hình Nhất Phàm nhịn không được muốn bật cười: “Mẹ, con vừa mới theo đuổi người ta! Vẫn chưa thành công, mẹ cho con một chút thời gian đi ạ!”

 

“Việc theo đuổi con gái ấy, cứ hỏi anh trai con, nó trước đây lúc theo đuổi chị dâu con cũng có bản lĩnh lắm.” Bà Hình gợi ý.

 

“Mẹ, người ta xấu hổ, bây giờ mẹ đừng xen vào, nếu không, mẹ doạ con gái người ta chạy mắt, con sẽ để qua 35 tuổi mới tính chuyện kết hôn đấy.” Hình Nhất Phàm cũng dặn trước mẹ mình.

 

Bà Hình nghe xong cũng hiểu, nhiều người trẻ hiện nay không thích bố mẹ đẳng trai can thiệp quá nhiều, bà cũng không muốn trở thành người phiền phức.

 

“Được được được, vậy thì con cố gắng nhé! Với điều kiện của con thì chắc sẽ không thành vấn đề.” Bà Hình rất tin tưởng vào cậu con trai thứ hai này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK