Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Thắm duỗi tay đặt vào lòng bàn tay anh, rồi anh nắm tay cô đi, vệ sĩ liền rời khỏi sân vườn.

 

Lúc này đây, mặc dù là mùa đông thế nhưng khu vườn vẫn được chăm sóc rất tốt, bốn phía đều một màu xanh tươi, Hiên Viên Thần nói với Tô Thắm: “Ba anh ông ấy không hề mời thợ làm vườn, tất cả đều là do ba với mẹ chăm sóc chúng vào những lúc rảnh rỗi.”

 

“Vậy họ cũng quá vắt vả rồi.”

 

Tô Thắm cảm thán một tiếng.

 

*Đi, chúng ta vào nhà.”

 

Hiên Viên Thần nắm tay cô đi về phía đại sảnh.

 

Chưa tới đại sảnh đã thấy có người ra đón, là Trình Tuyết Lam, Tô Thắm thấy bà trong lòng không khỏi khẩn trương.

 

“Mẹ, sao mẹ lại ra ngoài?”

 

Hiên Viên Thần cười hỏi.

 

“Con chào bác.”

 

Tô Thắm lễ phép chào hỏi.

 

“Tới rồi à, mau vào đi! Bên ngoài lạnh lắm.”Trình Tuyết Lam mỉm cười, liếc nhìn hình ảnh con trai mình cùng Tô Thắm ở bên nhau, lại cảm thấy cũng khá môn đăng hộ đối.

 

: Vào tới đại sảnh Tô Thắm liền nhìn thấy tổng thống tiền nhiệm mặc chính trang ngồi trên ghế sofa, ông nhìn thấy Tô Thắm thì đứng lên từ ái mỉm cười đi qua: “Tiểu Thắm tới rồi đấy à.”

 

“Con chào bác.”

 

Tô Thắm lại tiếp tục chào hỏi.

 

Hiên Viên Hi đáng giá Tô Thắm, trong lòng cảm thấy vô cùng vừa ý, ánh mắt nhìn người của ông vô cùng cao, trên người Tô Thắm có một loại khí chát khiến ông rất thích, dịu dàng, trong ánh mắt không hề chứa dã tâm mà lộ ra sự lương thiện.

 

Tô Thắm bị đánh giá có chút khẩn trương, Hiên Viên Thần nhẹ nhàng nắm bàn tay cô: “Ngồi đi!”

 

“Tiểu Thần, ống nước ở sau nhà nó hơi bị tắc con với ba con đi xem thử đi.”

 

Trình Tuyết Lam nói với Hiên Viên Thần.

 

Hiên Viên Thần đương nhiên nghe ra được, mẹ anh là muốn anh và ba lánh đi, bà chỉ đang lấy cớ để nói chuyện riêng với Tô Thám, thái độ lần trước của mẹ với Tô Thắm đủ để anh có thể giao Tô Thắm cho bà.

 

“Vâng, ba, con đi xem với ba.”

 

Hiên Viên Thần nói với ba.

 

Hiên Viên Hi gật đầu, ánh mắt nhìn về phía vợ mình ra hiệu, Trình Tuyết Lam hơi mỉm cười nhìn ông: “Đi đi! Hiếm khi con trai nó ở nhà, để nó đi giúp anh một chút.”

 

Hai ba con đi ra sau sân, một mình Tô Thám đối mặt với Trình Tuyết Lam, nội tâm cô không khỏi căng thẳng, chính lúc này đây Trình Tuyết Lam lại duỗi tay rồi nói với cô: “Tiểu Thắm, ngồi đi! Bác có chuyện muốn nói với con.”

 

Ề Tô Thắm gật đầu, ngồi trên sofa, Trình Tuyết Lam ngồi bên cạnh cô, một người hầu dâng trà lên.

 

“Tiểu Thắm, đầu tiên, bác muốn xin lỗi con, chuyện lần trước mà bác đã làm có chút quá đáng, cũng rất không công bằng đối với con.”

 

Trình Tuyết Lam nói rất chân thành.

 

Mặc dù Tô Thám đúng là đã chịu ủy khuất thế nhưng câu xin lỗi này, cô quả thực là không thể nhận, cô lắc đầu nói: “Bác gái, bác đừng nói như vậy, con không trách bác.”

 

“Con không trách bác thế nhưng trong lòng bác vẫn cảm thấy rất áy náy, trước đây là do bác quá cố chấp mà không nghĩ đến cảm nhận của con, đã nói những câu nặng lời làm tổn thương con, thật xin lỗi.”

 

Trình Tuyết Lam hơi cúi đầu nói. Tô Thắm cảm thấy kinh hãi trước lời xin lỗi này, cô vội vàng đưa tay đỡ Trình Tuyết Lam lên: “Bác gái, bác đừng như vậy, con thật sự là không để trong lòng.”

 

Khi Tô Thắm đưa tay ra đỡ Trình Tuyết Lam thì bà cũng đưa tay ra nắm lấy tay cô: “Tiểu Thám, con thật sự là không trách bác sao?”

 

Tô Thám nghiêm túc trả lời: “Bác gái, con thật sự là không trách bác, con hiểu được nỗi khổ tâm của bác, bác chẳng qua cũng chỉ là nghĩ cho con trai mình mà thôi, bác cũng không có làm gì sai.

 

“Con hiểu cho bác?”

 

Trình Tuyết Lam quả thực là cảm thấy vô cùng vui mừng, Tô Thắm quả nhiên là một người vô cùng sáng suốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK