Trên mặt Đường Tư Vũ, cậu nhóc đưa tay lên sờ, từ bé con trai đã có thói quen sờ mặt cô. Bây giò chỉ cần ngủ với cô, cậu nhóc sẽ tự động có thói quen như vậy, Đường Tư Vũ cũng đã quen với thói quen cho con trai cảm giác an toàn này.
Cậu nhóc đột nhiên nhớ ra còn có daddy.
Vì nằm giữa nên một tay cậu sờ mặt mẹ, tay còn lại sờ mặt cha, cảm giác ấy thật tuyệt vời và hạnh phúc.
Hình Liệt Hàn nằm nghiêng người, cánh tay dài của anh đưa ra thăm dò, vốn định ôm con trai nhưng cậu nhóc nằm quá sát Đường Tư Vũ nên cánh tay to lớn của anh lập tức đặt lên chiếc eo thon thả của cô.
Đường Tư Vũ lập tức nhẹ giọng cảnh cáo: “Ngủ cho cẩn thận!” Đồng thời, tay cô không khách khí đầy anh ra.
Trong bóng tối, hai mắt Hình Liệt Hàn sáng lên, rõ ràng là tràn ngập ý cười.
Nhưng kể từ đó hai người không động đậy nữa, sợ ảnh hưởng tới giác ngủ của cậu nhóc.
Trong không gian yên tĩnh, tiếng thở của họ được nghe thấy rõ ràng. Cậu nhóc nằm ở giữa nghiêng người sờ mặt Đường Tư Vũ, sờ được một lúc thì cậu nhóc liền ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Không khí yên tĩnh trôi qua khoảng hơn chục phút.
“Ngủ chưa?” Hình Liệt Hàn nhẹ giọng hỏi.
Đường Tư Vũ hừ nhẹ: “Anh có thể ngừng làm ồn được không!”
Hình Liệt Hàn đưa tay qua, ôm cậu nhóc vốn dĩ đang nằm trong lòng Đường Tư Vũ một chút, thì cậu nhóc đột nhiên quay người sang bên Hình Liệt Hàn.
Đường Tư Vũ có chút ngạc nhiên khi thấy người đàn ông này ôm con sang phía đó.
Cô thầm nghĩ lẽ nào anh ta tính ôm con ngủ như vậy?
Lúc này Đường Tư Vũ không buồn ngủ chút nào, đầu óc cô rất tỉnh táo. Trên giường có một người đàn ông nguy hiểm sao cô có thể yên tâm ngủ được?
Nghĩ tới việc ngủ cùng anh ta một tháng cô cũng đau đầu.
Có điều nghĩ tới làm việc này sẽ giúp được Kỳ Lương, cô đành nhẫn nhịn.
Căn phòng không hoàn toàn chìm vào bóng tối, ngoài cửa sổ, rèm cửa chưa được kéo lại nên ánh trăng nhẹ nhàng bên ngoài rọi vào phòng, còn có đèn đường xa xa chiếu rọi trong màn đêm, khiến căn phòng được bao trùm bởi ánh sáng nhè nhẹ.
Vậy nên chỉ cần người đàn ông bên cạnh cử động nhẹ Đường Tư Vũ cũng có thể cảm nhận được. Trong đầu cô không ngừng hiện ra thân hình của anh ta trong phòng tắm lúc nãy. Trong bóng tối, gương mặt cô dần dần đỏ bừng lên như gác.
Cậu nhóc đã ngủ say, đột nhiên Hình Liệt Hàn ngồi dậy, Đường Tư Vũ đề phòng nhìn anh trong bóng tối, cô không biết tên này sẽ làm gì?
Lúc Đường Tư Vũ nghĩ rằng anh đi ra ngoài hoặc đi vệ sinh, thì anh bỗng nhiên lật người về phía cô, đồng thời cơ ngực săn chắc áp lên người cô.
Đường Tư Vũ giật mình muốn hét lên, tuy nhiên một bàn tay bịt miệng cô lại, hơi thở nóng như lửa đốt phả vào tai cô: “Đừng phát ra tiếng, em muốn con thấy chúng ta nằm chồng lên nhau à?”
Nằm chồng lên nhau, mấy từ này được phát ra vô cùng ấm áp.
“Anh muốn làm gì?” Đường Tư Vũ hơi tức giận đầy anh ra, hừ giọng hỏi, chẳng phải đã nói rõ chỉ ngủ cùng không được làm gì khác rồi sao?
“Không làm gì cải! Chỉ là muốn…” Giọng nói trầm thấp của anh vang lên, đôi môi mỏng trong bóng tối chuẩn xác nhắm vào chiếc miệng nhỏ của cô rồi trực tiếp bịt lại.
“Ưm…” Đường Tư Vũ trợn to mắt, người đàn ông này vậy mà lại cưỡng hôn cô?
Đáng ghét! Tay cô đẩy anh ra nhưng hai tay anh lại giữ tay ra sau đầu.
Lúc này cũng đỡ lo.
Anh một tay giữ cổ tay cô, một tay luồn qua tóc cô, giữ chặt gáy cô, không cho cô né tránh nụ hôn của anhl Anh ép cô phải môi chạm môi với mình, tiếp nhận nụ hôn nóng bỏng của anh.
Hình Liệt Hàn chợt nhớ ra hành động đắc ý lau miệng cốc cafe của cô trên xe. Lúc này chính là thời khắc trả đũa của anh, anh phải cho người phụ nữ này biết giữa hai người hoàn toàn có thể dùng chung đồ với nhau.
Cũng may người đàn ông này chỉ hôn chứ không làm hành động gì đáng ghét hơn, bằng không Đường Tư Vũ sẽ không ngại mà đánh thức con dậy.
Bởi vì, cô không muốn bị anh mạo phạm nưa.
Sau khi Hình Liệt Hàn hôn cô vài phút, hơi thở của anh cũng đứt đoạn, Đường Tư Vũ tức giận hỏi: “Hôn đủ chưa?”
Vì cô cảm thấy cơ thể trở nên nóng vô cớ, ngoài nóng ra cô còn cảm thấy được ý chí không kiên định của mình, cô vậy mà lại có thể nảy sinh ra một vài hy vọng rằng người đàn ông này sẽ làm thêm động tác gì đó.
Cô đã hỏi vậy, Hình Liệt Hàn thấp giọng cười: “Vẫn chưa!”
Vài giây sau, anh lại tiếp tục hôn.