Mục lục
Trọng Sinh Vi Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Bảo Cương đã đánh giá thấp cảm tình của nhân dân xã Nhị Đạo với Hứa Lập, càng không ngờ sức ảnh hưởng của Hứa Lập đối với công ty Huệ Tân. Người dân xã Nhị Đạo tập trung cảnghìn người gây áp lực với tổ điều tra, ngay cả với Triệu Bảo Cương cũng bị áp lực lớn. Triệu Bảo Cương không dám tùy tiện, nếu không giải quyết thích đáng thì tổ điều tra đương nhiên bị rút đi, về phần mình cũng phải chịu trách nhiệm, như vậy có đáng không.

Triệu Bảo Cương ra lệnh cho Phó Phong nói:

- Tổ điều tra - ủy ban kỷ luật tỉnh bây giờ đang làm việc tại khách sạn Giang Ninh, cậu lập tức tổ chức nhân viên toàn công an huyện đến khách sạn Giang Ninh duy trì trật tự, phải cam đoan nhân dân không náo loạn, không để đánh tới các đồng chí trong tổ điều tra, nhưng cũng không thể làm quần chúng bị thương. Tôi tới ngay, lúc đó chúng ta trao đổi tiếp.

Phó Phong nghe nói còn có các đồng chí ủy ban kỷ luật tỉnh ở khách sạn Giang Ninh thì càng có chút nóng nảy, nếu đồng chí ủy ban kỷ luật tỉnh bị thương thì chức phó trưởng phòng Công an của hắn cũng không còn. Ngoài những người ra ngoài làm việc, hắn ra lệnh cho tất cả các thành viên công an huyện phải lên xe tới khách sạn Giang Ninh, đồng thời ra lệnh cho tất cả đồn công an các xã xung quanh tới hỗ trợ.

Sau khi ra mệnh lệnh, tiếng còi cảnh sát vang lên từ đường cái tới hẻm nhỏ khắp huyện Giang Ninh, có vô số xe cảnh sát từ các hướng chạy tới khách sạn Giang Ninh khiến dân chúng huyện thành Giang Ninh nghĩ có vụ trọng án gì xảy ra. Lời đồn nhanh chóng lan toàn huyện, nhiều quần chúng đi theo xe cảnh sát tới khách sạn Giang Ninh khiến khách sạn Giang Ninh tụ tập ngày càng đông người. Khi Phó Phong tới khách sạn Giang Ninh thì ở đây không phải có một nghìn người mà là hai, ba nghìn người. Ngoài một nghìn người biểu tình thì xung quanh khách sạn phải có hơn một nghìn người vây quanh bốn phía.

Phó Phong xuống xe chưa kịp thở, Triệu Bảo Cương cũng tới nơi, chứng kiến hiện trường như vậy Triệu Bảo Cương càng hoảng sợ, hắn không ngờ chuyện lại lớn như vậy. Cũng may chuyện tụ tập lần này là do bí thư đảng ủy xã Nhị Đạo Từ Đắc Hậu và chủ tịch xã Mã Kiện đứng sau lưng tổ chức, các vị bí thư chi bộ, trưởng thôn cũng đi theo giúp giữ trật tự nên mới không gây hậu quả nghiêm trọng. Giờ những người này chỉ vây ở trong sân và đại sảnh của khách sạn, chứ không làm gì gây xung đột với các đồng chí tổ điều tra.

Xe cảnh sát vào khách sạn càng lúc càng nhiều, cảnh sát lập một tuyến trước cửa khách sạn khiến quần chúng trong đại sảnh khách sạn bị đẩy ra ngoài. Chẳng qua khi đuổi quần chúng thì giữa cảnh sát và quần chúng cũng không tránh khỏi động tay chân nên không khí hiện trường cũng khẩn trương hơn.

Lúc này Triệu Quốc Khánh cũng mang đội cảnh sát hình sự tới hiện trường, hắn không biết rốt cục ở đây xảy ra chuyện gì mà chỉ nhận lệnh đến đây hỗ trợ duy trì trật tự. Khi nghe nói quần chúng tới đây là vì Hứa Lập bị tổ điều tra của ủy ban kỷ luật tỉnh bắt đi, thái độ hắn lúc này cũng thay đổi.

Hứa Lập là huynh đệ của Triệu Quốc Khánh, hơn nữa là người cứu mạng hắn, quần chúng tới giúp Hứa Lập thì sao Triệu Quốc Khánh làm khó bọn họ được.

Gần nghìn quần chúng đứng ở sân khách sạn không ngừng hô muốn gặp Hứa Lập, muốn tổ điều tra thả Hứa Lập ra.

Lô Trường Quân lúc này đứng ở cửa sổ, những lo lắng của hắn giờ cũng bắt đầu biến mất. Dù sao cũng có gần trăm cảnh sát duy trì trật tự, hắn không tin quần chúng còn dám đối kháng với cảnh sát. Mình bây giờ đã an toàn nên hắn không còn để ý đến những kiến nghị của quần chúng nữa.

Nhưng Triệu Bảo Cương lại không dám khinh thường, chuyện này do mình ngầm chấp nhận nên mới diễn ra như. Bây giờ lại vượt quá tầm kiểm xoát của mình nên Triệu Bảo Cương phải đứng ra giải quyết. Triệu Bảo Cương đi tới trước bục của lớn nói với quần chúng:

- Thưa các đồng chí, thưa các bà con, mọi người hãy tỉnh táo, mọi người có yêu cầu gì cứ đề xuất nhưng không thể tiến vào cơ quan chính quyền, càng không thể ảnh hưởng tới các đồng chí ủy ban kỷ luật tỉnh làm việc.

Nghe Triệu Bảo Cương nói, quần chúng thoáng cái nổi giận, đồng thanh la hét muốn gặp Hứa Lập, yêu cầu tổ điều tra phải thả Hứa Lập ra ngay. Nhưng tình huống thế này Triệu Bảo Cương cũng không dễ dàng trả lời thuyết phục, y đành phải nói:

- Mọi người hô như vậy cũng không giải quyết được vấn đề, mọi người hãy cử ra năm người đại diện theo tôi vào bên trong khách sạn nói chuyện. Nói hết những yêu cầu của mọi ngườ để chúng ta thương lượng, chúng tôi sẽ trả lời thuyết phục mọi người, mọi người thấy sao?

Gần ngàn người mất nửa giờ mới chọn ra năm vị đại diện, cảnh sát dẫn họ đi vào một phòng họp trong khách sạn, người phụ trách tiếp bọn họ chính là Triệu Bảo Cương. Đến lúc này Lô Trường Quân cũng không ra mặt, y chỉ phái một nhân viên trong tổ điều tra xuống nghe ngóng tình hình.

Năm đại biểu là những người có uy trong quần chúng, nói chuyện cũng biết lý lẽ. Năm người thương lượng một chút, đầu tiên bọn họ đưa ra yêu cầu muốn gặp Hứa Lập, ít nhất phải biết Hứa Lập bây giờ như thế nào, hơn nữa đây là điều kiện kiên quyết nhất. Nếu không thấy Hứa Lập, không thể thấy được Hứa Lập có an toàn hay không thì những điều kiện khác đừng nhắc tới làm gì.

Chỉ điều kiện đơn giản như vậy nhưng lại làm khó Triệu Bảo Cương, dù sao tổ điều tra ủy ban kỷ luật tỉnh đang giam giữ người, hắn chỉ là bí thư huyện ủy nên không thể nói gì. Triệu Bảo Cương cau mày nhìn đồng chí Tiểu Tôn của tổ điều tra, Tiểu Tôn hiểu ý của Triệu Bảo Cương vội nói:

- Mọi người đợi chút, tôi đi hỏi ý kiến trưởng phòng.

Lô Trường Quân nghe báo cáo có chút do dự rồi nói:

- Không thể để quần chúng nhìn thấy Hứa Lập, Hứa Lập đã bị chúng ta thẩm vấn liên tục hơn bốn mươi mấy tiếng, trạng thái tinh thần cũng khó coi. Nếu để hắn gặp đại diện quần chúng, hắn mà nói chuyện này ra thì chúng ta rất phiền.

- Nhưng quần chúng nhất định muốn gặp Hứa Lập thì làm thế nào đây.

- Bọn họ nhất định muốn gặp sao? Hứa Lập giờ là nghi phạm, bọn họ muốn gặp là gặp được sao?

Lô Trường Quân quát:

- Tôi là sợ quần chúng gây sự, dù sao dưới kia cũng tụ tập ở dưới kia. Một khi họ bắt đầu thì chúng ta cũng không xử lý được.

- Không cần để ý đến đám dân chúng này, bên ngoài có mấy trăm cảnh sát để làm gì? Nếu ngay cả chuyện này cũng không xử lý được thì họ về nhà trông con đi.

Lô Trường Quân nói với Tiểu Tôn;

- Được rồi, cậu đi nói với Triệu Bảo Cương, bảo hắn xử lý chuyện này cho thích đáng, nếu xử lý không tốt thì tôi tìm hắn tính sổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK