Mục lục
Trọng Sinh Vi Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trời bắt đầu chuyển sang đông, Vọng Giang cũng đón trận tuyết đầu tiên của màu, mặt đất thoáng cái trở nên trắng xóa. Theo gió thổi càng lúc càng mạnh, tuyết rơi càng lúc càng dày, bông tuyết càng lúc càng lớn như tạo thành một tấm lưới trắng bao phủ hết sông, núi vào trong màu trắng. Mà lúc này Hứa Lập đang ngồi đi trên đường cao tốc nối giữa tỉnh thành và Vọng Giang. Bên ngoài cửa sổ tuyết rơi đầy, cả đất trời như hòa làm một thể.

- Tiểu Thôi, không cần đi nhanh, từ từ một chút, chú ý an toàn.

Tầm nhìn bên ngoài không quá 100m, Hứa Lập lo Thôi Lâm khẩn trương nên phải dặn đối phương.

- Thị trưởng Hứa yên tâm, tôi sẽ chú ý.

Thôi Lâm đang điều khiển với tốc độ không quá 50km, hơn nữa cũng đã bật đèn báo hiệu cho xe phía sau chú ý.

Hứa Lập gật đầu ngồi trên ghế trầm ngâm. Lần này lên tỉnh họp hắn cố ý tới gặp phó bí thư Văn Thiên, báo cáo qua công việc trong thời gian này của Vọng Giang với Văn Thiên. Văn Thiên vẫn rất nhiệt tình với hắn, sau khi nghe báo cáo xong còn tỏ vẻ rất cao hứng về tương lai phát triển của Vọng Giang. Đây có lẽ mỗi mình Hứa Lập được hưởng đãi ngộ này. Một thị trưởng thị xã cấp huyện đừng mơ, thậm chí là thị trưởng cấp thành phố, thị xã cũng chưa chắc được phó bí thư tỉnh ủy Văn Thiên tự mình nói chuyện, chỉ điểm vài câu.

Hứa Lập ngồi nói chuyện với Văn Thiên nửa tiếng, thời gian tuy không nhiều nhưng trong lời nói của Văn Thiên vẫn làm Hứa Lập chiếm được nhiều tin tức. Mà Hứa Lập bây giờ đang tự hỏi xem có tin nào có lợi với mình, tin nào bất lợi.

Các hội nghị, đại hội của Đại hội đại biểu nhân dân, Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân Vọng Giang sắp diễn ra. Việc Lưu Hồng Đào thôi chức bí thư thị ủy cũng coi như được quyết định. Về việc mình có thể thuận lợi tiếp nhận vị trí của Lưu Hồng Đào hay không tới giờ vẫn là ẩn số. Không ai biết ở trên tỉnh có vị nào đỏ mắt với chức thị trưởng đó không, sau đó đột nhiên xuống Vọng Giang nhận chức thì sao? Cho dù mình có thể lên làm bí thư thị ủy Vọng Giang như vậy vị trí thị trưởng còn trống sẽ do ai tiếp nhận. huống chi chức phó thị trưởng thường trực Vọng Giang đến giờ vẫn chưa quyết định ai sẽ ngồi vào; sau hai hội nghị sắp tới thì việc này sẽ có kết quả. Mà sau đó chính là những điều chỉnh nhân sự liên tiếp cũng có thể khiến cục diện Vọng Giang đang tốt đẹp lên đôi chút lại có biến.

Mặc dù nói mình bây giờ đã khống chế hoàn toàn quyền lực ở Vọng Giang, dù là trong hội nghị thường vụ thị ủy hay là hội nghị bên chính quyền, mình đều có thể dễ dàng đưa ra các quyết định. Bất luận là bổ nhiệm nhân sự hay chi tiêu tài chính, mình đều có thể là người quyết định cuối cùng. Các thường vụ khác, các phó thị trưởng khác tới nay không ai có thể rung chuyển vị trí của mình.

Chẳng qua nếu như có lãnh đạo một ban ngành nào đó trên tỉnh điều tới Vọng Giang, ít nhất người này cũng là một trong các thường vụ thị ủy. Hơn nữa đối phương có quan hệ ở trên tỉnh, mình không thể không chú ý. Người đó nếu tới quá độ vài năm rồi đi còn đỡ, người như vậy có lẽ không làm quá nhiều chuyện ở Vọng Giang. Sợ nhất chính là người muốn làm ra sự nghiệp ở Vọng Giang, nhưng lại là kẻ mắt cao hơn trán tới lúc ấy chỉ huy linh tinh lại tạo thành phiền phức.

Mà buổi chiều trong cuộc nói chuyện với Văn Thiên, Văn Thiên từng nói có lãnh đạo liên quan trong tỉnh khẳng định cao độ công tác năm nay của Vọng Giang, cũng đánh giá cao độ năng lực công tác của Hứa Lập. Bởi vậy có thể thấy việc Hứa Lập lên làm bí thư thị ủy Vọng Giang là không vấn đề gì. Văn Thiên còn nhắc tới công việc của Vọng Giang tốt nhất cũng nên nghe ý kiến của Tùng Giang. Chẳng qua Vọng Giang xảy ra vụ án tham ô, hối lộ chấn động toàn tỉnh thì nhất định phải tăng cường công tác xây dựng tư tưởng, sau này cần phải tăng cường giáo dục, giáo dục chính trị để thay đổi bộ mặt tham ô, hủ hóa mấy năm qua của Vọng Giang.

Trong lời này của Văn Thiên đã lộ ra một ý đó chính là sẽ có người được điều tới thị ủy Vọng Giang phụ trách mảng xây dựng tư tưởng; mà bổ nhiệm nhân sự khác chủ yếu là nghe ý kiến của thị ủy, ủy ban thị xã Tùng Giang.

Sau khi hiểu được những lời này của Văn Thiên, Hứa Lập cảm thấy áp lực trên người nhẹ đi không ít. Trên tỉnh nếu chỉ phái một phó bí thư thị ủy tới Vọng Giang thì sẽ không ảnh hưởng quá lớn đến cục diện Vọng Giang. Với danh vọng của mình ở Vọng Giang cùng với mạng lưới quan hệ trên Tùng Giang, nếu tên phó bí thư kia không biết điều mình muốn làm hắn hoàn toàn xong đời tuy khó nhưng muốn chỉnh đối phương, để đối phương không đưa ra được tiếng nói ở Vọng Giang lại là việc rất đơn giản như trở bàn tay vậy.

Tuyết bên ngày rơi càng lúc càng lớn cũng may nhiệt độ bên ngoài không quá thấp, vẫn còn ở mức 5, 6 độ. Vì thế tuyết tuy rơi xuống mặt đất, mặt đất hơi ẩm ướt nhưng không trơn. Với kỹ thuật lái xe của Thôi Lâm thì xe vẫn đi rất ổn.

Trời còn chưa tối hoàn toàn, Hứa Lập dựa lưng vào ghế nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn thầm ngâm bài “Vinh tuyết” của một vị đại thi nhân thời Đường – Cao Biền.

Lục xuất phi hoa nhập hộ thì. Tọa khán thanh tú biến quỳnh chi. Như kim hảo thượng cao lâu vọng. Cái tẫn nhân gian ác lộ kỳ.

Thôi Lâm mặc dù không nghe thơ nhưng cũng không khó đoán ra vài phần trong bài này. Hai câu đầu miêu tả về tuyết rơi xuống khiến mọi thứ biến thành màu trắng, cũng ám chỉ cảnh tượng mà thi nhân nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Hai câu sau mới là trọng điểm, nói rõ hy vọng tuyết sẽ bao trùm lấy “tội ác nhân gian”

- Thị trưởng Hứa vẫn nghĩ đến vụ án vừa rồi ở Vọng Giang?

Trong thời gian này Thôi Lâm tiếp xúc nhiều với Hứa Lập nên càng hiểu rõ đối phương, y cũng không câu nệ như trước, cũng dám nói chuyện với Hứa Lập.

- Ừ, có thể không nghĩ tới sao. Ngày hôm qua chủ nhiệm Diêu và cục trưởng Triệu còn tới tìm tôi nói việc thẩm vấn Trịnh Quân Ba, Đổng Dương Minh coi như xong, bọn họ chuẩn bị công bố những nhân viên liên quan tới vụ án. Cậu biết không, lần công bố này có tới 47 người trong đó có hai cán bộ lãnh đạo cấp phó huyện trở nên. Ngoài Đổng Dương Minh còn có một vị lãnh đạo là phó chủ tịch Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân thị xã. Cán bộ cấp phó trưởng phòng trở nên là 21 người gần như liên quan tới hết các ngành quan trọng. 24 người còn lại là thủ hạ của Trịnh Quân Ba. Nhưng trong 24 người này có năm người là thành viên Đại hội đại biểu nhân dân thị xã. Ngoài ra còn có mấy chục người bị kỷ luật Đảng, bị điều chỉnh công tác.

- Thị trưởng Hứa, anh lo cho bọn họ hay thương cho bọn họ vậy? Chủ nhiệm Diêu cùng cục trưởng Triệu chắc không làm oan uổng bọn họ. Theo tôi thấy những người này có tội là đáng, dân chúng Vọng Giang còn không chừng rất vui nữa đó.

47 người bị công bố tên tuổi có thể nói là những người có tội cực lớn, chết không hết tội, có thể nói không hy vọng cứu chữa. Hứa Lập đương nhiên không đồng tình với bọn họ. Chỉ là thoáng cái nhiều người bị xử nhiều người như vậy, hơn nửa một nửa là quan chức chính phủ nên trong lòng Hứa Lập sao thoải mái được. Chẳng qua đúng như lời Thôi Lâm nói, những này căn bản không đáng đồng tình, bọn họ chẳng những phạm tội lớn, hơn nữa khi mình cho bọn họ cơ hội thì chẳng những không bắt được ngược lại còn có người đi kiện cáo khắp nơi. Có mấy người thậm chí còn do đích thân lãnh đạo liên quan trên tỉnh thị xã điểm danh điều tra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK