- Vậy ý của anh là ..
- Tôi cũng không tiện nói gì về việc của Vệ Lương vì y là cháu ruột tôi. Chuyện này anh thấy nên làm như thế nào?
Tằng Vĩ vừa nãy ở văn phòng đã suy nghĩ kỹ, y nói:
- Bí thư, thông qua hai vụ bắn súng và việc ba người tới đầu thú thì có thể thấy Vọng Giang bây giờ đang rất loạn, thậm chí không chỉ là an ninh trật tự rối loạn, có lẽ Đảng ủy, chính quyền địa phương cũng không thể thực hiện công việc, chức trách bình thường của mình. Tôi cảm thấy cần tiến hành điều chỉnh lãnh đạo chủ yếu của Đảng ủy, chính quyền địa phương.
Tằng Vĩ nói xong đợi chỉ thị của Cát Binh.
Cát Binh thoáng suy nghĩ rồi gật đầu nói.
- Nếu chuyện thật như anh nói thì vấn đề đúng là rất nghiêm trọng, chỉ điều chỉnh một hai người sợ rằng không giải quyết hoàn toàn vấn đề.
- Nhưng thoáng cái điều chỉnh quá lớn thì sẽ ảnh hưởng bất lợi cho sự phát triển kinh tế, xã hội của địa phương. Mà chúng ta bây giờ cũng không thể khẳng định Vọng Giang thật sự đã loạn tới mức nào, tôi cho rằng chỉ cần điều chỉnh một hai lãnh đạo chủ yếu là được. Chúng ta có thể phái cán bộ lãnh đạo đáng tin tới Vọng Giang, để bọn họ xâm nhập hiểu rõ tình hình Vọng Giang, kịp thời báo cáo với chúng ta.
- Vậy anh thấy điều chỉnh ai là thích hợp nhất?
Cát Binh hỏi.
- Cát Vệ Lương đã công tác ở Vọng Giang gần 10 năm, làm thị trưởng đã 5 năm, tôi thấy có thể điều y tới huyện khác làm bí thư đảng ủy, tiếp tục tôi luyện chờ tương lai có thể điều y về thị xã.
- Được, tôi đồng ý.
Tằng Vĩ đề nghị như vậy, Cát Binh không thấy có mâu thuẫn gì, ngược lại còn thầm cảm ơn Tằng Vĩ.
Cát Vệ Lương dù sao cũng là cháu ruột mình, lần này trước khi tiến hành thanh tra Vọng Giang mà Tằng Vĩ điều Cát Vệ Lương đi cũng là cho Cát Vệ Lương một cơ hội. Dù sao một khi triển khai điều tra Vọng Giang, nếu như Cát Vệ Lương thật sự có cấu kết với đám xã hội đen địa phương thì bây giờ rời khỏi vẫn tốt hơn là bị bắt hiện nguyên hình tại Vọng Giang nhiều, lúc ấy cũng còn cửa mà cứu vãn. Cho dù Cát Vệ Lương không phạm tội thì tương lai khi Vọng Giang tra ra vấn đề, Cát Vệ Lương ít nhất cũng có trách nhiệm của lãnh đạo. Lui vạn bước mà nói dò Vọng Giang không có vấn đề gì, Tằng Vĩ cũng đã cam đoan điều Cát Vệ Lương lên thị xã giao trọng trách, đã như vậy mình cần gì phải lo.
- Chẳng qua Vệ Lương điều đi thì sẽ do ai tiếp quản công tác ở ủy ban Vọng Giang? Anh có đề nghị gì không?
Tằng Vĩ thấy Cát Binh đã đồng ý, y thở phào nhẹ nhõm. Cát Vệ Lương làm thị trưởng thị xã cấp huyện, điều chỉnh y cũng là do thị ủy Tùng Giang quyết định, mình cùng lắm chỉ có quyền đưa ý kiến. Hơn nữa xem thái độ của Cát Binh thì y chẳng những không tham dự vào việc ở Vọng Giang, sợ rằng cũng không biết mấy việc ở Vọng Giang.
- Không biết bí thư có ấn tượng như thế nào với bí thư quận ủy quận Giang Nam – Tống Xuân Vĩ. Tôi cảm thấy có thể luân chuyển Tống Xuân Vĩ và Cát Vệ Lương, có lẽ như vậy sẽ tạo được tác dụng lớn.
- Tống Xuân Vĩ? Chính là nguyên trưởng phòng thư ký văn phòng thị ủy sau đó điều tới quận Giang Nam?
Cát Binh đương nhiên biết Tống Xuân Vĩ. Mặc dù trước khi mình thay Văn Thiên làm bí thư thị ủy thì Tống Xuân Vĩ đã được điều tới quận Giang Nam làm trợ lý bí thư quận ủy, cũng không làm cấp dưới trực tiếp của mình. Nhưng Tống Xuân Vĩ làm ở thị ủy nhiều năm, mọi người đều khá hiểu năng lực và tính cách của y. Mà Tống Xuân Vĩ sau khi lên làm bí thư quận ủy Tống Xuân Vĩ thì cũng là cấp dưới trực tiếp của mình, cũng đã có nhiều qua lại.
Cát Binh thoáng tính toán một chút, ngoài Tống Xuân Vĩ ra thì trong lúc nhất thời không nhớ nổi có ai thích hợp hơn. Tống Xuân Vĩ này từ văn phòng thị ủy đi ra, tính Đảng khá mạnh. Y cũng làm bí thư quận ủy quận Giang Nam gần năm, năng lực như thế nào mọi người đều biết. Hơn nữa không nghe nói y có họ hàng gì ở Vọng Giang, Tống Xuân Vĩ tới Vọng Giang càng có thể yên tâm. Tống Xuân Vĩ nếu tới Vọng Giang thì quyết không bị sự xấu xa tại đây ăn mòn. Mà Vọng Giang bây giờ quả thật cũng cần một cán bộ giàu kinh nghiệm, một Đảng viên xuất sắc như Tống Xuân Vĩ tới triển khai công việc, tranh thủ sớm ngày tra rõ vấn đề, mau chóng đưa các công việc của Vọng Giang về quỹ đạo.
Đồng thời điều Cát Vệ Lương tới quận Giang Nam làm bí thư quận ủy cũng hợp ý mình. Bí thư quận ủy quận Giang Nam và thị trưởng Vọng Giang có cùng cấp bậc hành chính, mỗi bên có ưu thế nhất định. quận Giang Nam là quận thuộc nội thành Tùng Giang, cách trụ sở thị ủy, ủy ban thị xã không xa cho nên tiếp xúc nhiều với lãnh đạo chủ yếu của thị xã, thành tích công việc cũng dễ được nhiều người thấy, dễ lên chức. Mà Vọng Giang lại là nơi đất rộng, đông dân, làm thị trưởng ở đó gần như là được cắt đất phong hầu, quyền lực rất lớn.
Tống Xuân Vĩ làm chức thị trưởng Vọng Giang có lẽ sẽ thích hợp hơn chức bí thư quận Giang Nam. Với tuổi của Tống Xuân Vĩ thì công tác tới trước khi về hưu và lên được chính huyện đã là cực hạn. Có lẽ đợi y hết tuổi công tác thì mới có thể bố trí cho một chức cấp phó giám đốc sở ở Đại hội đại biểu nhân dân hoặc Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân thị xã, làm y lên một cấp trước khi về hưu.
Mà đối với Cát Vệ Lương thì bây giờ vẫn còn trẻ tuổi, lại có Cát Binh làm chỗ dựa thì đến quận Giang Nam càng phù hợp hơn cả. Chỉ cần làm tốt công việc ở quận Giang Nam, mấy năm nữa có thể điều lên một cục quan trọng của thị xã như cục Tài chính … làm cục trưởng hoặc trực tiếp làm quyền phó thị trưởng, trợ lý thị trưởng thì tiền đồ càng sáng.
- Tôi cơ bản đồng ý việc điều Tống Xuân Vĩ tới Vọng Giang công tác. Mai tôi sẽ trao đổi với mấy lãnh đạo thị ủy khác rồi đưa ra hội nghị thường vụ cho mọi người thảo luận, xem người khác có ý kiến gì không.
Lần điều chỉnh nhân sự này được cả bí thư, thị trưởng đồng ý, huống hồ ai cũng biết quan hệ giữa Cát Binh và Cát Vệ Lương nên lúc đưa ra hội nghị thường vụ không có ai có ý kiến. Chiều cùng ngày Cát Binh và Tằng Vĩ phân biệt tiến hành nói chuyện với Cát Vệ Lương và Tống Xuân Vĩ, hai người kia cũng không có ý kiến gì về quyết định của thị ủy.
Ngày hôm sau quyết định bổ nhiệm, bãi nhiệm của Tống Xuân Vĩ và Cát Vệ Lương cũng được gửi tới Vọng Giang và quận Giang Nam. Lần điều chỉnh nhân sự này bề ngoài như không có gì khác lạ nhưng phía sau có dòng chảy ngầm nào thì không ai biết được.