- Chúng tôi cũng không muốn tiến vào ngành bất động sản, chỉ là do tình hình thúc bách mà thôi. Ở đâu đều thu hút đầu tư, nếu anh không cho bọn họ chính sách ưu đãi, không cho bọn họ lợi ích thì người ta dựa vào gì tới chỗ anh đầu tư? Chúng tôi cũng là bất đắc dĩ, nếu không với tình hình tài chính của Vọng Giang chúng tôi bây giờ đâu dám đi vay, duy trì công việc bình thường đã là tốt rồi.
- Được rồi, tôi còn không biết cậu sao. Chỉ bằng một câu nói của cậu là công ty Huệ Tân đầu tư mấy trăm triệu ngay, cậu cần vài chục triệu gọi cuộc điện là xong. Cậu tìm tôi là nể mặt tôi, tôi nhất định làm tốt việc này, cậu yên tâm. Được rồi, chuyện công đã xong còn chuyện tư.
- Tôi có một người bạn tên Kế Thành Cường, đang làm ở ngân hàng xây dựng huyện Giang Ninh, nếu có cơ hội anh chiếu cố cậu ta giúp tôi.
- Việc này thôi ư? Yên tâm, càng không có vấn đề gì. Mai tôi điều Kế Thành Cường, lên ngân hàng thị xã rèn luyện một thời gian, nếu tốt thì tôi sẽ không chậm tương lai của cậu ta.
Hướng Minh nghe xong Hứa Lập nói cũng buông tâm trạng. Y còn tưởng chuyện gì khó không ngờ chỉ là giúp một người. Mặc dù mình chưa nghe nói qua Kế Thành Cường này nhưng có thể để Hứa Lập tự mở miệng chắc là có quan hệ khá sâu với Hứa Lập. Nếu như mình có thể kéo Kế Thành Cường thành tâm phúc của mình thì quan hệ giữa mình và Hứa Lập sẽ càng thêm thân.
- Vậy tôi cảm ơn anh. Tuổi Kế Thành Cường tương đương tôi, anh đừng nói là tôi nhờ anh giúp y miễn y thấy tự ti.
Hứa Lập sợ Hướng Minh nói rõ ra với Kế Thành Cường. Bây giờ Kế Thành Cường còn đang rất hận mình, nếu biết mình nhờ Hướng Minh giúp đỡ thì hắn chẳng những sẽ không cảm kích có khi còn tức tối chọc giận Hướng Minh.
Ăn cơm xong Hứa Lập chào tạm biệt Hướng Minh, hắn lại gọi điện về cho Lưu Hồng Đào báo cáo chuyện đã làm xong. Sau đó hắn lại gọi điện cho chánh văn phòng thị ủy Tiết Kiến Vĩ và chánh văn phòng ủy ban Nhâm Minh Sơn bảo bọn họ chuẩn bị thủ tục liên quan sáng mai đưa tới cho ngân hàng xây dựng thị xã.
Hứa Lập sau đó vội vàng đi gặp Phạm Ngọc Hoa rồi phải về Vọng Giang ngay. Bây giờ Vọng Giang thiếu một phó thị trưởng thường trực khiến khối lượng công việc của Hứa Lập tăng lên nhiều.
Các vị phó thị trưởng khác mặc dù được phân công phụ trách từng mảng công việc nhưng lại có thói quen luôn xin chỉ thị Hứa Lập dù là việc lớn hay nhỏ, hiếm khi bọn họ dám tự mình làm chủ. Vì thế Hứa Lập tới nay vẫn thấy khó khăn khi chọn ai làm phó thị trưởng thường trực, trong mấy phó thị trưởng hiện nay đúng là khó đề cử một người.
Mấy ngày hôm trước Hứa Lập nghe Triệu Quốc Khánh nói Đổng Dương Minh mấy ngày này vẫn ngậm miệng khi tổ điều tra tỉnh thẩm vấn, chẳng qua trạng thái đã rất kém, tới khi Đổng Dương Minh khai ra thì vụ án tham ô, hối lộ lớn của Vọng Giang cũng sẽ có tiến bộ lớn. Hơn nữa sau hội nghị thường vụ sáng nay chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Diêu Quế Tĩnh còn báo cáo với Lưu Hồng Đào và Hứa Lập về công tác của Ủy ban kỷ luật trong thời gian này.
Trong vòng một tuần đã có hơn 30 vị cán bộ lãnh đạo đảng ủy, chính quyền Vọng Giang đến Ủy ban kỷ luật tự thú, đã nộp lên hơn 4 triệu tiền tham ô, hối lộ; hơn nữa bây giờ đang không ngừng có người chủ động đến Ủy ban kỷ luật tự thú. Theo số liệu hiện có của Ủy ban kỷ luật và theo phỏng đoán của Diêu Quế Tĩnh số người tới đầu thú rất có thể vượt qua 100 người, số tiền tham ô, hối lộ chủ động giao nộp sẽ đạt tới chục triệu.
Nghe xong Diêu Quế Tĩnh báo cáo, Lưu Hồng Đào và Hứa Lập đều thở phào nhẹ nhõm. Xem ra vấn đề tài chính khẩn trương năm nay coi như được giải quyết. Bây giờ cần phải cân nhắc làm như thế nào để công ty nột thất Shunin đầu tư vào Vọng Giang, nguồn thu tài chính sang năm của Vọng Giang chỉ sợ phải dựa vào công ty khổng lồ này.
Hứa Lập bây giờ muốn làm chính là chờ. Chờ báo cáo điều tra của Cục lâm nghiệp, chờ kết quả điều tra cuối cùng của tổ điều tra Ủy ban kỷ luật tỉnh, tất cả đều không gấp được. Cũng may vài hạng công việc về cơ bản đã đi vào quỹ đạo, có lẽ không cần tới cuối năm sẽ có kết quả cuối cùng, hy vọng kết quả có thể làm mọi người cao hứng.
Vài ngày sau tổ điều tra Ủy ban kỷ luật tỉnh đã truyền tới tin tức tốt, Đổng Dương Minh đã khai.
Trong gần tháng thẩm vấn, Đổng Dương Minh mới đầu không phối hợp, không ngừng kêu gào với nhân viên thẩm vấn, sau đó là im lặng. Mãi cho tới khi đối mặt với đông đảo chứng cứ thì y mới rơi nước mắt hối hận, cũng khiến cho một vị phó thị trưởng thường trực tiến vào nhà giam.
Sau khi Đổng Dương Minh khai báo, tổ trưởng tổ điều tra – Ủy ban kỷ luật tỉnh Thang Tùng Minh tới ngay văn phòng Hứa Lập, báo tin tức tốt này cho Hứa Lập. Đổng Dương Minh khai nhận nhất định sẽ làm chính trường Vọng Giang chấn động thêm. Thang Tùng Minh tới là muốn bàn với Hứa Lập về phạm vi điều tra và phương hướng điều tra tiếp theo.
Hứa Lập rất nhiệt tình tiếp đón đối phương, chẳng qua về quan điểm công việc hai người có khác nhau. Thang Tùng Minh muốn nhân cơ hội này thuận tiện tra xét tiếp. Dựa vào tài liệu mà Trịnh Quân Ba, Đổng Dương Minh khai báo mà điều tra, tiến hành lập án điều tra các nhân viên liên quan, trong thời gian ngắn nhất sẽ bắt hết kẻ phạm pháp.
Nhưng Hứa Lập lại có suy nghĩ của mình. Vọng Giang vừa mới tiến vào thời kỳ ổn định, cũng đã có một bộ phận cán bộ lãnh đạo chủ động đến Ủy ban kỷ luật đầu án tự thú, theo Đổng Dương Minh khai nhận thì nhất định sẽ càng có nhiều người nữa ra tự thú. Nếu lúc này mà bắt bớ nhiều người nhất định sẽ bất lợi cho ổn định xã hội.
Cho nên ý của Hứa Lập là đi nghịch lưu, tiến hành điều tra lên bên trên đặc biệt là nguyên cục trưởng Cục công an Vọng Giang, nay là chánh thanh tra Cục công an thị xã Tùng Giang – Sử Lâm, người này không thể bỏ qua, phải bắt Sử Lâm để khiến những người đang do dự tại Vọng Giang sợ hãi.
Hai người ngồi trong văn phòng Hứa Lập nghiên cứu tới tận trưa, cuối cùng Thang Tùng Minh cũng bị Hứa Lập thuyết phục. Bắt kẻ phi pháp thì có mục đích là gì? Một phương diện là trừng trị, quan trọng hơn là vì bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của quần chúng nhân dân không bị xâm hại, thúc đẩy kinh tế địa phương phát triển, đảm bảo ổn định xã hội. Nhưng lúc này đám cán bộ lãnh đạo đảng ủy, chính quyền phạm pháp có ai dám gây án nữa chứ?
Gần tháng qua dân chúng Vọng Giang vốn đến các ban ngành chính quyền làm việc là rất khó khăn, chuyện gì muốn làm nhanh phải đút tiền nhưng tới nay đã được cải thiện rõ rệt. Rất nhiều đơn tố cáo nhiều năm không giải quyết đến giờ đã được giải quyết. Niềm tin, sự hài lòng của quần chúng nhân dân với đảng ủy, chính quyền Vọng Giang đang liên tục tăng lên. Càng quan trọng hơn là công ty nột thất Shunin đang đàm phán thủ tục đầu tư với Vọng Giang, nếu như lúc này xuất hiện việc bắt bớ quá nhiều cán bộ lãnh đạo Vọng Giang thì sẽ đả kích mạnh hình tượng của Vọng Giang.