Mục lục
Trọng Sinh Vi Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không đầy 10 phút, điện thoại Hứa Lập kêu, hắn nhìn mã số thấy không phải là Cát Binh. Hứa Lập nhận điện thoại. Người gọi tới chính là Cát Vệ Lương, không để Hứa Lập mở miệng, chỉ nghe Cát Vệ Lương kích động nói:

- Hứa Lập à? Tôi là Cát Vệ Lương, tôi, tôi…

- Bí thư Vệ Lương đừng kích động, thế nào rồi, đoạn video đó có phải là giả không?

Hứa Lập có thể lý giải được tâm lý Cát Vệ Lương lúc này, bị Trịnh Quân Ba uy hiếp nhiều năm như vậy, hơn nữa ảnh hưởng đến tính mạng và chính trị của mình, tthậm chí có thể nói tương lai tiền đồ của mình cũng vì đoạn video này, Cát Vệ Lương không kích động sao được.

- Hứa Lập, lần này thật là cám ơn cậu, cám ơn cậu lại nhớ đến người vô dụng như tôi. Nhưng đoạn video đó bây giờ còn không có cách nào chứng thực là thật hay giả

- Chuyện gì vậy? Chẳng lẽ còn có vấn đề gì? Nếu không thì ngày mai tôi quay về thị xã chúng ta bàn một chút, xem có sơ hở gì không.

Hứa Lập nhíu mày, chẳng lẽ trong tình huống đó mà Trịnh Quân Ba vẫn lừa gạt được mình? Hắn lúc ấy say gần như bất tỉnh nhân sự.

- Không phải, là vấn đề của tôi, dù sao mỗi lần tôi không hợp tác Trịnh Quân Ba đều lấy cuốn băng đó ra uy hiếp tôi. Đối với tôi chỉ cần nhìn thấy đĩa CD là không thể khống chế được mình, cho tới giờ tôi vẫn không nhìn kỹ hình ảnh, chỉ thấy đĩa CD là tôi tiêu hủy ngay. Bây giờ trên tay tôi không có đoạn video đó nên cũng không có biện pháp nào chứng thực là thật hay giả.

Với đoạn video mà hủy hoại cả đời mình, Cát Vệ Lương không có bình tĩnh kiểm tra, mà chỉ cần thấy CD là lập tức tiêu hủy, y đương nhiên không có khả năng lưu lại bản nào ở cạnh mình.

- Vệ Lương, anh không cần gấp, anh không có trên tay cũng đừng lo, tôi nghĩ Trịnh Quân Ba sẽ đưa cho anh thêm một lần nữa.

- Nhưng nếu tôi mà nói với hắn mình muốn xem lại chiếc đĩa rất có thể là đánh rắn động cỏ, khiến hắn có phòng bị?

Hứa Lập cười thầm nghĩ: Cát Vệ Lương vừa nói tới chuyện chiếc đĩa là tâm lý đã rối loạn:

- Vệ Lương, không phải Trịnh Quân Ba bảo anh bố trí người tới đến quận Giang Nam nhậm chức sao? Anh chỉ cần gọi điện thoại cho hắn nói có khó khăn, không làm được, tôi nghĩ Trịnh Quân Ba sẽ dùng CD để nhắc nhở anh.

- Ai nha, cậu xem cái đầu tôi, cám ơn Hứa Lập, tôi phải gọi điện cho Trịnh Quân Ba ngay.

- Không nên gấp, ngày mai anh hãy gọi. Tôi nghĩ giờ Trịnh Quân Ba đang bất tỉnh nhân sự, hơn nữa giờ cũng nửa đêm rồi, lúc này anh gọi điện sợ rằng không thích hợp.

- Hứa Lập, lời cảm ơn tôi nói cũng không hết, sau này chỉ cần dùng đến Cát Vệ Lương thì chỉ cần cậu mở miệng, tôi tuyệt đối không có ý khác.

Sau đó hai người nói khi nào sẽ gọi lại điện thoại rồi cúp máy.

Hôm sau Hứa Lập như bình thường tới văn phòng, không đợi Cát Vệ Lương gọi điện mà lại là tiếp đón Trịnh Quân Ba trước.

Trịnh Quân Ba tiến vào chính quyền thành phố mà không ai dám ngăn hắn nên Trịnh Quân Ba đi thẳng đến văn phòng Hứa Lập. Hứa Lập thấy Trịnh Quân Ba tiến vào mà mắt vẫn thâm quầng, hắn biết ngày hôm qua rượu khiến Trịnh Quân Ba mất ngủ:

- Trịnh tiên sinh, hôm nay rảnh rỗi lại đến chỗ tôi, mời ngồi.

Hứa Lập vừa nói vừa rót cho Trịnh Quân Ba một chén trà.

Trịnh Quân Ba cũng không khách khí, ngồi trên ghế salon uống một ngụm trà rồi mới thở dài nói:

- Không ngờ tửu lượng Thị trưởng Hứa lại tốt như vậy, tối qua tôi thật xấu hổ. Không hổ danh là Thị trưởng Hứa, chính tôi đã say trước.

- Trịnh tiên sinh khách khí rồi, tối qua tôi cũng uống nhiều, vừa ra khỏi nhà hàng là lảo đảo. Nếu không phải bây giờ toàn thị xã đang tập trung chống Sars thì giờ tôi vẫn đang nằm tại phòng rồi. Chẳng qua tôi thật là hâm mộ Trịnh tiên sinh, uống rượu xong là ngủ một giấc, đến khi tỉnh cũng không có vấn đề gì.

Hứa Lập ngồi trên salon cạnh Trịnh Quân Ba, vuốt vuốt hai bên huyệt Thái Dương nói.

- Có cơ hội lần khác tôi xin mời thị trưởng Hứa, chúng ta uống rượu tiếp. Ngày hôm qua tôi uống hơi nhiều, không nói gì linh tinh, không thất thố chứ.

Đây mới chính là mục đích sáng sớm Trịnh Quân Ba đã tới tìm Hứa Lập.

Tối hôm qua Trịnh Quân Ba uống rồi ngủ thiếp đi trên bàn, sáng nay sau khi tỉnh dậy y không nhớ rõ tối qua mình đã nói gì, y chỉ nhớ là mình nói không ít. Nhưng cụ thể là nói gì thì lại mơ hồ, hình như là nói gì không nên nói, mình đừng có mà tiết lộ bí mật rồi bị Hứa Lập bắt được nhược điểm đó.

- Hắc hắc, Trịnh tiên sinh tửu lượng phi thường, uống rượu vào là có thể ngủ ngay trên bàn, không cần ai quan tâm. Nhưng chỉ có một chút không tốt…

- Gì?

Trịnh Quân Ba vội hỏi.

- Đó là khi Trịnh tiên sinh ngủ tiếng ngáy thật là to, nếu không tối qua tôi đã ngủ tại nhà hàng với Trịnh tiên sinh rồi.

Hứa Lập cười nói.

Trịnh Quân Ba nghe Hứa Lập nói vậy cũng yên lòng, việc mình ngủ ngáy trong lòng mình biết rõ. Khi đã ngáy khò khò thì đừng nói tới ngủ cùng phòng mà ngay cả phòng bên cũng đừng nghĩ ngủ yên ổn. Mấy năm trước mình dẫn người đi du lịch bên ngoài rồi chỉ vì việc này mà bị đánh một trận.

- Thật sự là xấu hổ, nghe người phục vụ nói Thị trưởng Hứa đỡ tôi đến phòng nghỉ, thật làm phiền Thị trưởng Hứa rồi.

- Không có gì, là việc tôi nên làm, chúng ta dù sao cũng là bạn, việc nhỏ như vậy thì có gì là phiền toái hay không phiền.

Hai người nói chuyện một hồi, cũng hết sức hòa hợp, Trịnh Quân Ba thấy thời cơ đã tới, đột nhiên chuyển vấn đề nói:

- Thị trưởng Hứa, thời gian này cục Công an cải cách, cậu có nghe nói chứ?

- Ử, đương nhiên nghe chứ, phương án cải cách họ cũng báo lại cho tôi, giờ hình như đã tiến hành rồi. Tân cục trưởng cục Công an mới nhận chức nếu không có động tĩnh gì thì mới kỳ quái.

- Thị trưởng Hứa, tôi nghe nói lần này họ cải cách động tĩnh rất lớn, bây giờ có mười mấy người bị nhốt tại ủy ban kỷ luật. Bên ngoài có ý kiến về cải cách cũng không nhỏ, đều nói cục trưởng mới nhận chức khiến cục diện ở hệ thống công an vốn yên ổn nay lại làm rối loạn. Cả hệ thống công an giờ đều hoảng, sợ người bị điều tra tiếp theo là mình, tất cả mọi người đều không có tâm trạng làm việc. Hơn nữa giờ là lúc có nhiều chuyện xảy ra, đang tập trung chống Sars, Vọng Giang chúng ta không thể loạn được.

Hứa Lập cười lạnh, người hoảng chính là mày đó. Hứa Lập cũng gật đầu nói:

- Tôi cũng biết một ít, nhưng chuyện này ủy ban kỷ luật đã tham gia, họ cũng báo cáo với tôi, tôi cũng không tiện nói gì. Hơn nữa Triệu Quốc Khánh dù chỉ là cục trưởng cục Công an, nhưng hắn cũng là thường vụ thị ủy. Quan trọng nhất hắn là do thị ủy thị xã Tùng Giang trực tiếp bổ nhiệm, Đằng sau Triệu Quốc Khánh có thể có chỗ dựa, tôi là thị trưởng cũng không thể nói lung tung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK