Đồng thời Kang còn hứa hẹn, chỉ cần khách sạn năm sao xây dựng xong, họ sẽ điều chỉnh tuyến đường hàng không của tập đoàn, thiết lập lên chuyến bay quốc tế từ Tùng Giang tới thẳng Đức và ngược lại, tới lúc đó sẽ chấm dứt việc Tùng Giang chưa từng có đường bay quốc tế.
Các đại biểu tham dự đàm phán đều chăm chú lắng nghe nhân viên tập đoàn Kang nói chi tiết về các kế hoạch đầy hấn dẫn. Thậm chí Tằng Ích còn nói với việc giải tỏa địa điểm xây khách sạn năm sao sẽ do chính quyền thành phố hỗ trợ giải tỏa. Cam đoan sẽ áp dụng giá thấp nhất và hoàn thành giải tỏa trong thời gian nhanh nhất.
Mọi chuyện bây giờ đều đã an bài xong chỉ chờ phía công ty Kang gửi năm trăm triệu đầu tư đến là cả hai bên ký kết hợp đồng. Sau đó thị xã Tùng Giang sẽ phối hợp cùng công ty Kang tiến hành giải tỏa.
Ba ngày sau Daniau trở lại Tùng Giang một lần nữa, Hứa Lập đi cùng Daniau tới tất cả các con đường trong thị xã Tùng Giang, thậm chí ngay cả các khu quanh đó cũng để lại dấu chân hai người. Qua chuyến đi, Daniau đã xác định địa điểm dự kiến xây dựng khách sạn năm sao, đó là ở một vùng ven sông có bán kính 5km ở quận Giang Nam, đồng thời trụ sở công ty Kang – Tùng Giang cũng được xây dựng ở đây.
Hứa Lập cùng Daniau mang theo bản đồ Tùng Giang tới gặp Tằng Ích, chỉ địa điểm cho đối phương xem. Tằng Ích xem xong không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Khi ký hợp đồng Tằng Ích đã nói khu đất của công ty Kang dùng sẽ do chính quyền Tùng Giang chịu toàn bộ trách nhiệm giải tỏa nhưng khi nói xong rồi Tằng Ích liền hối hận. Nếu công ty Kang muốn xây khách sạn năm sao ở trung tâm thành phố, không phải mình tự cầm đá đập vào mình sao?
Lúc này Hứa Lập chỉ vào chỗ rất rộng rãi, ở đây không những không có kiến trúc lớn, ngay cả người dân bình thường cũng chỉ có mấy ngàn mà thôi, còn lại phần lớn là đất trống. Thấy vậy Tằng Ích lo lắng nói:
- Không biết quý công ty muốn dùng bao nhiêu đất?
Daniau lấy từ trong cặp ra một phần phương án thi công giao cho Tằng Ích. Phương án viết bằng tiếng Đức nên Tằng Ích không hiểu, y đành đưa cho Hứa Lập để Hứa Lập phiên dịch cho mình nghe.
Hứa Lập nhìn một lần rồi nói:
- Thị trưởng Tằng, trong phương án này tổng cộng bao gồm ba hạng mục xây dựng. Đầu tiền là xây một khách sạn năm sao ở phía tây sông t với diện tích khoảng mười kilomet vuông. Thứ hai là trụ sở tổng công ty Kang – Tùng Giang với diện tích ba kilomet vuông. Hạng mục thứ là xây dựng một khu nghỉ ngơi cho thành viên công ty Kang nghỉ ngơi và khu nhà ở cho các hộ dân thuộc diện giải tỏa với diện tích khoảng tám kilomet vuông. Cả ba hạng mục này chiếm hai mốt kilomet vuông, đồng thời họ muốn xây một cây cầu vượt sông để nối khách sạn với trụ sở tổng công ty và khu dân cư.
- Tiểu Hứa, cậu theo họ đi các nơi nên cũng quen nơi này, cậu thấy ở đó có đủ rộng không?
Tằng Ích không đi qua mấy nơi đó nên khi thấy Daniau muốn dùng hai mốt kilomet vuông đất, y có chút nghi hoặc.
- Thị trưởng Tằng, đất ở đây chủ yếu là đất canh tác, đánh giá sơ bộ cũng đủ số diện tích mà công trình cần. Nhưng giờ họ muốn hai mốt kilomet vuông, theo tiêu chuẩn bồi thường của Tùng Giang bây giờ, trung bình mỗi mẫu là 20 ngàn, hai mốt kilomet vuông tương đương 31 500 mẫu đất. Tính sơ bộ chi phí giải phóng mặt bằng cũng tới 600 triệu, Trong hợp đồng thì đầu tư giai đoạn một chỉ có 5 trăm triệu, ngay cả chi phí giải phóng mặt bằng cũng không đủ, chúng ta có nên đề xuất bọn họ tính lại chi phí đầu tư giai đoạn một không? Nếu tiền bọn họ không kịp đến sợ rằng tất cả công trình đều phải dừng nửa chừng, lúc đó ảnh hưởng lớn lắm.
Hứa Lập có chút lo lắng nói.
Tằng Ích nghe xong thấy có chút không đúng nói:
- Tiểu Hứa, tôi biết cậu cũng vì công việc, cũng là vì phát triển của Tùng Giang chúng ta. Chẳng qua cậu không cần lo lắng, mấy hôm trước tôi phái cục trưởng cục Du lịch Lương An sang nước Đức điều tra về tập đoàn du lịch Kang, hôm qua hắn báo tin về toàn bộ tình hình công ty này về thị xã. Tập đoàn Kang này là một công ty niêm yến trên thị trường chứng khoán, rất nổi tiếng ở nước Đức, tài sản đạt gần mười tỷ đô USD. Như vậy mấy tỷ tệ chỉ là bình thường với họ mà thôi, không cần lo lắng.
Lương An muốn tới nước Đức bí mật điều tra nhưng không ngờ mới vừa xuống sân bay thì người của tập đoàn Kang đã phái nhân viên tới tận sân bay tiếp đón. Họ tiếp đón rất chu đáo, luôn có hai cô gái tóc vàng đi cùng Lương An.
Lương An ban đầu muốn từ chối nhưng hắn lại nghĩ mình ở đây cũng không quen, bên người chỉ có một sinh viên đại học đi theo phiên dịch tiếng Đức. Hơn nữa có một số việc muốn giả cũng không được, chỉ cần đến thị trường chứng khoán điều tra thì chuyện của tập đoàn Kang sẽ sáng tỏ. Nếu lần này hợp tác thành công, tập đoàn Kang sẽ thành xí nghiệp đầu tư lớn nhất vào Tùng Giang. Mà ngay cả mình – cục trưởng cục Du lịch về sau này cũng có không ít quan hệ, mình không nên vì việc nhỏ mà đắc tội tới tập đoàn Kang.
Lương An tới thị trường chứng khoán xem qua tình hình cổ phiếu tập đoàn Kang sau đó liền yên tâm để tập đoàn Kang an bài mọi việc. Y được đưa tới một khách sạn năm sao ở Đức, ăn đặc sản Đức, hai mỹ nữ ở bên cạnh phục vụ 24 giờ khiến Lương An quên cả trời đất, mãi một tuần sau khi đặt chân tới Đức y mới về Tùng Giang. Trước khi về thì hai mỹ nữ thậm chí còn đưa y ra tận sân bay, Lương An cảm động thiếu chút nữa lên nhầm máy bay.
Không chỉ có vậy, tập đoàn Kang còn đưa cho Lương An rất nhiều đặc sản quý có giá trị ở Đức, Lương An muốn từ chối nhưng hai mỹ nữ khuyên mãi nên đành nhận.