Lúc này cửa phía sau xe cũng mở ra, Tiếu Thiên Cường kéo Lý Hân xuống xe. Lý Hân bình thường đừng nói hiệu trưởng, chính là nhìn thấy giáo viên bình thường cũng đã như chuột thấy mày, đừng nói chủ động chào hỏi mà ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên. Lúc này đối mặt với Cổ Xuân Lai, Lý Hân ngượng ngùng đỏ mặt cúi đầu chỉ lí nhí nói:
- Em chào thầy hiệu trưởng.
Không biết Lý Hân nói vậy Cổ Xuân Lai đã gần 50 có nghe được không.
- Hiệu trưởng Cổ, tôi là chú của Lý Hân, Lý Hân đến học là làm phiền các vị. Chúng tôi bình thường rất bận không có thời gian chăm sóc cho nó. Nhưng nghe Đổng ca nói hiệu trưởng Cổ là người chân thành, giáo viên của quý trường đều là giáo viên xuất sắc kéo về từ khắp nơi. Lý Hân học ở đây chúng tôi cũng yên tâm. Chẳng qua thằng bé này nếu có gì không đúng mời các vị phê bình, chúng tôi là phụ huynh không bao giờ ý kiến!
- Nên như vậy, đây là việc chúng tôi nên làm. Thành tích học bình thường của Lý Hân rất tốt chỉ là có chút khép mình, nội hướng, chúng tôi sẽ từng bước tăng lên phương diện này của em Lý Hân.
Cổ Xuân Lai mặc dù không biết Lý Hân học lớp nào, biểu hiện bình thường ra sao nhưng không ảnh hưởng việc Cổ Xuân Lai khích lệ Lý Hân. Huống chi Tiếu Thiên Cường gọi Đổng ca nhất định là Đổng Quân nếu không thì xe này sao vào tay bọn họ được. Cổ Xuân Lai đương nhiên không dám chậm trễ.
Lúc này tiếng chuông báo giờ học vang lên, đây là giờ tự học sau đó khoảng 10 phút sẽ là vào tiết chính thức. Cổ Xuân Lai cười nói:
- Lý Hân, sắp vào giờ học rồi, em lên lớp trước đi.
Lý Hân cầm cặp chỉ nói được một câu là đã chạy ngay lập tức.
- Em xin chào thầy, chào các cô chú.
Tiếu Thiên Cường thấy Lý Hân đã đi liền nói:
- Hiệu trưởng Cổ, chúng tôi cũng không làm ảnh hưởng công việc của anh, chúng tôi đi đây. Sau này còn làm phiền anh giúp đỡ Lý Hân một chút.
- Không thành vấn đề, không thành vấn đề, có cơ hội thay tôi vấn an bí thư Đổng.
Tiễn đám người Tiếu Thiên Cường, Quách Duy Như, Cổ Xuân Lai về văn phòng chuyện đầu tiên là xem Lý Hân học lớp nào, thành tích ra sao. Đừng để lần sau gặp bí thư Đổng Quân hỏi mình, mình lại không biết gì.
Quách Duy Như và Tiếu Thiên Cường vào xe, Hứa Lập cười nói:
- Hai chị em các vị về rồi ư?
Vừa nãy một người nhận là chú, một người nhận là dì của Lý Hân vậy không phải chị em thì gì.
- Sao anh không xuống xe? Lý Hân có vẻ gần gũi với anh hơn mà.
Quách Duy Như thực ra không quen gì Lý Hân nhưng vì nể mặt Hứa Lập và Tiếu Thiên Cường nên cô mới xuống xe nói một câu với Cổ Xuân Lai.
- Tôi là lái xe xuống làm gì, không chừng tên hiệu trưởng kia còn tưởng tôi là lái xe cho Đổng Quân đó chứ. Lúc nãy có hai vị xuống xe thì hiệu quả tốt hơn nhiều so với việc tôi xuống. Có lẽ sau này Lý Hân ở trường sẽ không bị ức hiếp gì, hy vọng tính cách của nó dần sôi nổi hơn.
Hứa Lập hôm nay đưa Lý Hân đến trường cũng có nguyên nhân là hôm qua hắn thấy được quan hệ giữa Lý Hân và bố mẹ không quá tốt, Lý Hân thậm chí không nói chuyện với bố mẹ.
Hứa Lập biết Lý Hân ở trường học bị ức hiếp nhưng vì bố mẹ không có bản lĩnh, nó thậm chí không muốn nói cho bố mẹ, mọi uất ức chỉ có thể do mình thừa nhận vì thế theo thời gian mới tạo thành tình cảnh này. Hy vọng mình hôm nay giúp Lý Hân thì tương lai Lý Hân sẽ không quên bố mẹ nó.
Do muốn đưa Lý Hân tới trường khiến ba người Hứa Lập, Tiếu Thiên Cường chưa ăn sáng. Ba người ra khỏi trường liền tìm quán ăn rồi mới bắt đầu đi mua đồ. Mọi người chạy quanh huyện một vòng ngoài mua các vật phẩm thiết yếu, Hứa Lập còn cố ý mua vài túi gạo, vài chai dầu ăn và ít thịt, cá, thức ăn khô.
Buổi sáng Hứa Lập vào bếp xem qua thì thấy gạo trong nhà Lý Tài không còn nhiều. Ba người bọn họ ở nhà Lý Tài nửa tháng sợ sẽ mang tới áp lực không nhỏ cho nhà Lý Tài. Mặc dù mình ở nhà Lý Tài thì huyện sẽ có hỗ trợ nhất định cho bọn họ, nhưng Hứa Lập cũng không thiếu chút tiền này, hắn không thể chiếm lợi của đối phương được. Đồng thời vì không để người khác có suy nghĩ, Hứa Lập mua hai phần chia cho nhà Lý Ngọc Giang và nhà Lý Tài mỗi bên một phần.
Quách Duy Như cũng giải thích Hứa Lập cách làm, cô định đưa tiền cho Hứa Lập nhưng Tiếu Thiên Cường lại cười nói:
- Chủ tịch huyện Quách, chị đừng để ý việc này, tên này nổi tiếng cả tỉnh ta, nhà lại có tiền, chút tiền nhỏ này có đáng gì.
Hứa Lập cũng nói:
- Quách tỷ, chị đừng khách khí, có đáng bao tiền đâu. Chờ có cơ hội tôi tới huyện Cố Nam chị thì chị chiêu đãi tôi là được mà.
Đối với Hứa Lập, Quách Duy Như cũng nghe thấy, lần này được chia chung một đội, Quách Duy Như khá vui vẻ. Đặc biệt chiều qua Hứa Lập rất chiếu cố mọi người quả thật có phong độ của lãnh đạo, điều này làm Quách Duy Như càng thêm hứng thú hơn về Hứa Lập. Đã như vậy thì mình cần gì phải tính toán chi li, làm thế lại khiến người ta chê cười.
Quách Duy Như cũng không khách khí nữa, cô cười nói.
- Được rồi, chờ sau đợt công tác này tôi mời mọi người tới Cố Nam làm khách, tới lúc đó nhất định chiêu đãi tốt mọi người.
Ba người mua đồ xong lại tới một cửa hàng điện tử mua một chiếc Tv và chảo thu sóng. Sáng nay Hứa Lập hỏi thì biết sóng truyền hình ở thôn Ngũ Thụ khá yếu, mọi người xem Tv thì người có tiền mua chảo vệ tinh, ít tiền thì làm ăng ten cao cũng có thể thu được vài kênh.
Mua đồ xong mọi người quay về thôn Ngũ Thụ rồi mang đồ về nhà Lý Ngọc Giang và nhà Lý Tài. Đối với cái này Lý Ngọc Giang và Lý Tài mặc dù không ngừng nói không cần nhưng Hứa Lập có thể thấy được vẻ vui mừng trong mắt bọn họ.
Xử lý xong mấy việc này, Hứa Lập lại triệu tập bốn thành viên trong đội nghiên cứu công tác điều tra lần này. Nếu là điều tra thì đương nhiên không thể làm cho có, chỉ khi chính thức xâm nhập vào cuộc sống của quần chúng thì mới có thể khiến cho trong báo cáo điều tra được chi tiết, cụ thể, không phải là nói bề ngoài. Vì thế Hứa Lập đề nghị mọi người có thể đi theo các hộ nông dân bình thường của thôn Ngũ Thụ đi làm, cảm nhận cuộc sống khó khăn và gian khổ của bọn họ cũng từ đó tìm ra nguyên nhân làm bọn họ vẫn nghèo.
Đối với đề nghị của Hứa Lập, mọi người đương nhiên không có ý kiến gì, đây cũng là mục đích mà Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy đưa ra đợt điều tra này. Hứa Lập vốn muốn Tiếu Thiên Cường và Tôn Lễ đi cùng người nhà Lý Ngọc Giang, mà hắn và Tiễn Tiến, Quách Duy Như lại cùng nhà Lý Tài ra đồng, như vậy có nam nữ, già trẻ đi cùng cũng tiện chiếu cố lẫn nhau.