Phạm Hồng Vũ vô cùng khẳng định nói.
Hắn từ nhỏ đã rất thích tri thức lịch sử. Hơn nữa lại rất thích những quân chủ nổi tiếng trong lịch sử, danh thần đại tướng. Tuy rằng chưa nói tới đọc nhiều sách vở, nhưng chính sử dã sử cũng đọc qua không ít. Hơn nữa Phạm Hồng Vũ còn có một thói quen, khi đọc sách thì ưa thích hỏi vì sao.
Lý Thế Dân vây Lạc Dương, đánh tan quân Đậu Kiến Đức trong Hổ Lao quan chiến, chính là đoạn văn cực kỳ đặc sắc trong chiến đấu. Tài năng cao siêu, biểu hiện năng lực chỉ huy và điều khiến vô cùng nhuần nhuyễn, quyền mưu trí kế đều được Phạm Hồng Vũ nghiên cứu qua trận chiến Hổ Lao quan.
Bảo Bình An mỉm cười nói:
- Đó là một cách nói rất mới mẻ, độc đáo.
Thân là thủ trưởng tổng bộ, Bảo Bình An đối với trận chiến nổi danh nhất trong lịch sử tự nhiên cũng đã đọc qua.
Lý Thế Dân và Đậu Kiến Đức đấu với nhau trong trận chiến Hổ Lao quan là trận chiến điển hình lấy ít thắng nhiều, một trận chiến uy chấn thiên hạ, là đối tượng nghiên cứu lặp lại đối với nhiều chuyên gia quân sự. Tuy nhiên, theo như lời Phạm Hồng Vũ nói, chuyên gia nghiên cứu sử học và quân sự, trên cơ bản đều tập trung nghiên cứu mưu trí cao siêu của Lý Thế Dân mà rất ít người giống như Phạm Hồng Vũ, đề xuất tố chất chỉ huy cơ sở quyết định thắng lợi.
Ông cụ Bảo khẽ tựa vào ghế sofa, hai mắt nhìn thẳng Phạm Hồng Vũ, tựa hồ như cũng có chút chú ý với ý kiến này.
Phạm Hồng Vũ nói:
- Đậu Kiến Đức tuy rằng có được một trăm ngàn đại quân, nhưng phần lớn đều là đám ô hợp. Rất nhiều người trong đó là nông dân lâm thời được chiêu nạp, hoàn toàn không có trải qua chiến đấu trên chiến trường. Tố chất quân đội cực kỳ thấp. Lý Thế Dân mặc dù chỉ có ba ngàn năm trăm người, nhưng tất cả đều là tinh binh. Hơn nữa, quan trọng là quân đội của ông ta có một số là đại danh tướng như Uất Trì, Tần Thúc Bảo, Trình Tri Tiết. Trên chiến trường, những người này đối với quân đội của mình rất quen thuộc, có tố chất huấn luyện. Trận hình hoán chuyển thật nhanh, chỉ là chưa đánh mà thôi. Trong toàn bộ quá trình chiến đấu, vẫn là quân Đường đè quân Đậu. Từ đầu đến cuối, Đậu Kiến Đức đều không có phát động tiến công thật tốt, liên tục phòng thủ thì chẳng làm được gì. Truy cứu nguyên nhân, chính là chỉ huy mất linh. Chỉ huy của ông ta tầng cấp quá nhiều. Khi một đạo mệnh lệnh từ trong quân trướng phát ra ngoài tiền tuyến, tình huống tiền tuyến đã sớm trở nên hoàn toàn thay đổi. Một mặt là dễ sai khiến, một mặt là điều động mất linh. Đậu Kiến Đức cho dù có nhiều quân đội hơn chăng nữa thì cũng vô dụng. Quân đội càng nhiều, ông ta bại càng thảm. Từ trong trận chiến cổ điển này có thể cho ra kết luận như vậy, mặc kệ là thống soái cao minh hay không, mặc kệ là chiến lược cao minh hay không, cuối cùng nhất định phải dựa vào viên chỉ huy cơ sở cho chiến sĩ và tiền tuyến, quán triệt chứng thực nó. Không có Uất Trì Cung, Tần Thúc Bảo, Trình Tri Tiết những viên tướng lớn như vậy thống lĩnh quân binh, Lý Thế Dân cho dù mưu lược có tinh thì cũng không thể đem hơn ba ngàn binh mã đấu lại một trăm ngàn đại quân của Đậu Kiến Đức. Không cần nói một trăm ngàn đại binh, cho dù là một trăm ngàn đầu heo, đặt ở hai ba mươi dặm chiến trường, ba nghìn người một ngày cũng bắt không xong.
Phạm Hồng Vũ cười nói:
- Là như thế, người sẽ đầu hàng. Một người đầu hàng thì cả đoàn đầu hàng khiến cho bọn họ bất động, một cử động nhỏ cũng không dám.
Ông cụ Bảo khẽ gật đầu nói:
- Chính là đạo lý này. Chúng ta trước kia khi đánh giặc, viên chỉ huy luôn là người gần tiền tuyến, nắm giữ tình huống trước nhất, đưa ra quyết định chính xác. Khoảng cách giữa cơ quan chỉ huy với tiền tuyến càng gần thì chỉ huy lại càng thông thuận. Trung gian giảm bớt đi rất nhiều đốt truyền lệnh.
Phạm Hồng Vũ liền cười nói:
- Ông nội Bảo cũng có rất nhiều trận chiến kinh điển, cháu cũng đặc biệt nghiên cứu qua đấy.
Ông cụ Bảo cười ha hả, lập tức khoát tay chặn lại, nói:
- Chuyện của ta đừng nói, cháu hãy tiếp tục nói về trận chiến Hổ Lao quan.
Lời tuy như thế, nhưng nhìn ra được, tâm trạng của ông cụ rất tốt, trên mặt lộ ra vẻ ngạo nhiên.
Thời kỳ chiến tranh, ông cụ Bảo nổi tiếng là tướng quân ‘Thường Thắng”. Kẻ thù ngoan cố khi nghe tên thì sợ mất mật, chân chính trải qua trăm trận chiến, là một đại anh hùng đi từ núi thây biển máu mà ra.
- Vâng, kỳ thật cuộc chiến Hổ Lao quan đã hiện ra một đạo lý, trên chiến trường, ai có thể nắm giữ tin tức tiền tuyến đầu tiên, truyền đạt mệnh lệnh chính xác đầu tiên thì người đó sẽ đạt thành thắng lợi. Chiến tranh trong thời đại công nghệ cao vận dụng ngày càng thường xuyên. Thời đại các danh tướng truyền thống đã đến hồi chung kết. Thời đại vũ khí lạnh, dựa vào một tướng lĩnh ưu tú để đánh thắng thì trên cơ bản không còn nhìn thấy rồi. Chiến tranh sau này, trên bầu trời có vệ tinh, phi cơ trinh sát. Trên mặt đất thì có hệ thống giám sát vi ba, bộ chỉ huy thì có trung tâm xử lý bằng máy tính, có thể trong nháy mắt đem tiền tuyến đến trước mặt viên chỉ huy. Hình thức chiến tranh vì vậy mà thay đổi. Nói một cách khác, hai quân đối chọi, một bên là quân đội kỹ thuật số, một bên là quân đội truyền thống. Như vậy, binh lực hỏa lực cơ bản tương đương hoặc chênh lệch nhau hai đến ba lần, thì tỷ lệ quân đội kỹ thuật số chiến thắng là phải lớn hơn rồi. Chúng ta có thể tưởng tượng một chút, quân đội truyền thống phát hiện địch, cần từng bước báo cáo lên cấp trên. Sư đoàn có liên quan lại một bậc báo cáo lên trên. Viên chỉ huy căn cứ vào tình báo mà đưa ra quyết đoán, sau đó lại từng bậc truyền đạt mệnh lệnh, nhanh nhất cũng phải mất ba mươi phút. Nhưng quân đội kỹ thuật số thì lại khác, khi đội quân mũi nhọn phát hiện ra địch, thông qua hệ thống định vị vệ tinh, chỉ trong vài giây đồng hồ có thể truyền về trung tâm chỉ huy. Trung tâm chỉ huy lại ra quyết định cũng chỉ trong vài giây đồng hồ là có thể truyền đạt đến tiền tuyến. So sánh hai cái, cái nào ưu việt, cái nào kém thì biết ngay. Khi quân đội truyền thống có phản ứng thì nói không chừng đã bị đánh xong rồi.
Phạm Hồng Vũ nói một hơi.
Ông cụ Bảo và Bảo Bình An hai hàng lông mày hơi cau lại.
Nhất là ông cụ, trên ý nghĩa là một danh tướng truyền thống, rất nhiều lần trong tình huống nguy cấp, đều là dựa vào tốc độ phản ứng không gì sánh kịp và dũng mãnh ngoan cường, chỉ huy chuyển bại thành thắng.
Hiện tại, Phạm Hồng Vũ lại nói, danh tướng truyền thông đã đến hồi chung kết.
- Vậy thì cậu cho rằng, trong tương lai, một tướng quân ưu tú, một thống soái ưu tú thì phải có tiềm chất nào?
Một chút, Bảo Bình An lại truy vấn nói, vô tình đem Phạm Hồng Vũ thành đối tượng ngang hàng nói chuyện. Đương nhiên, cái đó chỉ là tạm thời. Phạm Hồng Vũ tuổi còn quá nhỏ, không có khả năng hy vọng xa vời dựa vào một phen đối thoại mà hoàn toàn thay đổi quan cảm của Bảo Bình An.
Cũng giống như với Khâu Minh Sơn, cũng trải qua rất nhiều chuyện, không chỉ một lần tận mắt nhận thức năng lực của Phạm Hồng Vũ, lúc này mới dần dần coi trọng hắn, xem hắn thành một nhân tài cần được bồi dưỡng.
- Năng lực lãnh đạo và phối hợp. Danh tướng tương lai không còn là bày mưu tính kế, chủ yếu là khả năng lãnh đạo toàn bộ đoàn đội trác tuyệt và phương diện tác chiến với đủ loại quân binh, khiến cho cỗ máy chiến tranh được vận chuyển với tốc độ cao thì mới là tác dụng quan trọng nhất của một thống soái ưu tú. Ví dụ như Eisenhower trong cuộc đổ bộ Mormandie (hay còn gọi là Trận chiến vì nước Pháp), vận dụng mưu lược không phải là chủ yếu. Ông ta chỉ cần đem quân đồng minh an toàn đưa cho eo biển Anh thì coi như là đại cáo công thành. Nhìn qua toàn bộ chiến tranh thế giới thứ II cũng chưa có cuộc chiến nào thể hiện được một cách đầy đủ mưu lược của Eisenhower. Ngược lại khả năng lãnh đạo trác tuyệt và tài năng phối hợp nổi lên tác dụng rất quan trọng. Hào quang của Montgomery hoàn toàn không thể che lấp được Eisenhower, ngược lại lại phụ trợ cho ông ta. Danh tướng chiến tranh thế giới thứ II, cũng chỉ có Eisenhower trở thành tổng thống nước Mỹ.
- Cho nên, hiện tại nước Mỹ vẫn luôn tiến hành thăm dò xây dựng quân đội kỹ thuật số. Ở phương diện này chúng ta lạc hậu rất nhiều. Đương nhiên, hai nước có trình độ phát triển khoa học kỹ thuật quan hệ rất mật thiết. Vệ tinh của bọn họ so với chúng ta có hơn rất nhiều, inte đã bắt đầu khởi bước. Kỹ thuật máy tính chính là mấu chốt trong việc xây dựng quân đội kỹ thuật số. Lĩnh vực này chúng ta không thể so sánh được. Nhưng chúng ta không đuổi theo thì không được, bằng không thì khoảng cách sẽ càng ngày càng xa. Nếu chờ quân đội kỹ thuật số của bọn họ phát triển chín muồi, mà chúng ta thì còn ở quân đội truyền thống, sự chênh lệch sẽ trở nên vô cùng rõ ràng. Chiến tranh tương lai, tình hình lục quân đại quy mô quyết định sẽ rất ít xuất hiện, đều là lấy tình hình quy mô nhỏ cường độ cao mà quyết. Ví dụ như lúc trước, quân Mỹ tiến hành dội bom vào hẻm núi Libya, cho thấy uy lực tác chiến đầy đủ của quân đội công nghệ cao. Libya cho dù có được phòng không đạn đạo nhưng cũng phải rơi vào hoàn cảnh bị động, chút năng lực chống trả cũng không có. Đương nhiên, Libya quốc thổ diện tích nhỏ hẹp, không có chiến lược thọc sâu nào đáng nói. Nhưng lần dội bom này cũng biểu lộ một phương hướng của chiến tranh tương lai. Ông nội Bảo, bác Bảo, xin thứ cho cháu nói thẳng, tương lai, dựa vào một cuộc chiến đại quy mô mà quyết định thắng bại với đại quốc chỉ sợ thực tế không lớn. Trong cuộc chiến giữa các đại quốc, ngày càng nhiều quy mô nhỏ cường độ cao xuất hiện. Một khi hoàn thành xây dựng quân đội kỹ thuật số, quân Mỹ liền thay đổi toàn bộ sách lược còn tồn tại biến thành toàn cầu đưa lên. Có thể khẳng định, trong tương lai vài năm tới mà bùng nổ chiến tranh, có quân Mỹ tham dự, bọn họ sẽ từng bước thể hiện ra thực lực quân đội công nghệ cao và vũ khí công nghệ cao.
Phạm Hồng Vũ nói trắng ra, rồi quay đầu sang nhìn Bảo Hưng, tất nhiên là hy vọng Bảo Hưng có thể hấp thu kiến thức này, gia dĩ dung hợp mà đưa ra giải thích của mình.
Giai đoạn này, cải cách kinh tế đang mở ra, được tiến hành một cách hừng hực. Có lẽ trong vài năm tới, quan niệm chấp chính của đại nhân vật sẽ khác nhau. Tiến trình sẽ xuất hiện cục diện lặp lại, nhưng chiều hướng phát triển đã không thể cản trở. Cải cách mở ra, tổng thể bước đi chỉ có thể nói là càng lúc càng nhanh, càng lúc càng thâm nhập.
Nhưng quân đội biến cách lại không theo kịp thủy triều của thời đại. Trong quân đội còn phổ biến lối suy nghĩ “đại lục quân quyết thắng”. Đối với vũ khí công nghệ cao thì binh lực công nghệ cao có uy lực thật lớn, nhưng lại thiếu đi tính nhận thức trực quan. Sau vài năm nữa, chiến tranh bùng nổ, quan niện cổ hủ này sẽ tạo thành tấn công thật lớn, dẫn đến cao trào cải cách thật lớn.
Tuy nhiên, nếu ở lúc này đề xuất ý kiến như thế, ít nhất có thể chiếm được thiên cơ, nhắc nhở người đương quyền. Chẳng sợ chỉ là một tiếng hò hét, nhưng so với yên lặng không tiếng động thì mạnh hơn nhiều.