Sự yên tĩnh của mặt hồ bị phá hỏng, một chiếc xuồng máy lui tới, tiếng người ồn ào, náo nhiệt.
- Bí thư, thu lưới lúc này ít nhất có thể thu được hai chục tấn cá lớn. Hiện tại nhiều thương lái ở Giang Khẩu đã đến lấy hàng. Vốn định mười ngày nữa mới thu lưới nhưng bọn họ giục nhiều quá, đành phải thu sớm hơn.
Bí thư khu Thập Nguyên Cố Vấn Phong đứng cạnh Phạm Hồng Vũ tiếc nuối nói.
Phạm Hồng Vũ cười nói: - Tất cả phải dựa theo yêu cầu của khách, bọn họ là thượng đế mà. Chỉ cần con đường tiêu thụ thông thoáng, thì thu nhập của ngư dân còn được đảm bảo. Không lâu nữa là đến Tết rồi, thu lưới lúc này cũng được rồi.
- Đúng vậy, năm nay chỉ dựa vào nuôi cá lưới thôi, nhân dân của khu Thập Nguyên chúng ta đã kiếm được mấy chục triệu rồi, mọi người đều rất phấn khởi.
Cố Vân Phong cười ha hả, nói.
Chủ tịch huyện Ngụy Thanh Bình đứng bên cạnh nói: - Mấy hôm trước dồng chí Vĩ Kiệt từ Giang Khẩu gọi điện đến, nói là đang thương lượng với khách Châu Âu, nếu như có thể thuận lợi ký hợp đồng thì chún ta có thể mở rộng sản năng lên hơn 50%.
- Khách Châu Âu? Ồ, cá của Vân Hồ chúng ta được xuất khẩu ra nước ngoài rồi? Cố Vân Phong không khỏi kinh ngạc kêu len.
Nếu là ba năm trước đây, ai dám nghĩ có chuyện tốt như vậy chứ?
Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói: - Người Châu Âu cũng là người, cũng có nhu cầu ăn cá thịt, thậm chí nhu cầu của họ còn lớn hơn chúng ta ấy chứ. Dựa vào hồ Thanh Sơn lớn như vậy, chỉ cần có người mua hàng thì việc sản xuất tuyệt đối không thành vấn đề. Bọn họ muốn bao nhiêu chúng ta cũng có thể đáp ứng được.
Ngụy Thanh Bình và Cố Vân Phong cùng gật đầu, ánh mắt nhìn Phạm Hồng Vũ đầy vẻ kính nể.
Phạm Hồng Vũ ddamr nhiệm chức Bí thư huyện ủy Vân Hồ đã sắp hai năm rồi, cộng thêm thời gian làm Chủ tịch huyện nữa thì tất cả cũng đã được hơn ba năm. Ba năm rưỡi này, tốc độ phát triển của Vân Hồ rất nhanh, thu nhập của nhân dân được cải thiện rõ rệt, tài chính của huyện cũng được tăng lên nhanh chóng.
Trước mắt tổng sản lượng kinh tế của Vân Hồ đã sắp vượt qua ba khu trong thành phố, vượt lên đứng đầu cả thành phố.
Trước đó không lâu, Bí thư Phạm đã ra lời kêu gọi, toàn bộ huyện trên dưới đồng tâm hiệp lực, cùng cố gắng đưa Vân Hồ trở thành huyện có kinh tế mạnh nhất tỉnh Thanh Sơn.
Hiện tại tổng sản lượng kinh tế của huyện Vân Hồ đã xếp thứ ba trong tỉnh.
Đứng thứ nhất là thị xã Ngạn Hoa, cái này trong thời gian ngắn không thể cạnh tranh được. Chỉ tính riêng ở thị trấn Phong Lâm, một mình công ty thực phẩm Khả Hân đã khiến cho bao nhiêu hảo hán phải chùn bước rồi.
Vị trí thứ hai thuộc về Hồng Châu, khu công nghiệp ở đây cũng là một quái thú kinh tế hùng mạnh.
Huyện Vân Hồ với thời gian ba năm rưỡi, đã vượt qua hàng loạt đối thủ để lên vị trí thứ ba.
Nói ra thì hai nền kinh tế đứng thứ nhất thứ hai kia cũng đều có quan hệ chặt chẽ với Phạm Hồng Vũ. Hình thức Phong Lâm là do Phạm Hồng Vũ sáng lập ra, người chèo lái công ty Khả Hân là anh trai của Phạm Hồng Vũ. Có thể nói rằng, không có Phạm Hồng Vũ thì không có Hình thức Phong Lâm, không có công ty Khả Hân thì cũng không có một thị xã kinh tế hùng mạnh nhất tỉnh.
Còn khu công nghiệp điện tử Hưng Thịnh thì cũng là do Phạm Hồng Vũ tự mình kéo đến.
Ba năm rưỡi trước, Phạm Hồng Vũ đến Vân Hồ nhậm chức, hiện tại kinh tế Vân Hồ vươn lên vị trí thứ ba. Khẩu hiệu “lên vị trí thứ nhất” mà Phạm Hồng Vũ đưa ra chính là đang cạnh tranh với chính mình, để xem hình thức Vân Hồ có siêu việt hơn hình thức Phong Lâm hay không.
Cố Vân Phong mơ hồ nghe nói, trên tỉnh đã đánh tiếng, điều Phạm Hồng Vũ lên bộ máy thành phố Tề Hà, lấy danh nghĩa là ủy viên thường vụ, kiêm nhiệm Bí thư Huyện ủy Vân Hồ. Thật ra là để Phạm Hồng Vũ chuẩn bị đảm nhiệm chức Phó chủ tịch thường trực thành phố.
Nghĩ đến điều này, Cố Vân Phong còn có chút đau đầu.
Phạm Hồng Vũ năm nay mới có 27 tuổi. Phạm Hồng Vũ lên làm Phó chủ tịch thường trực thành phố, người không vui nhất đương nhiên chính là Trịnh Mỹ Đường. Ai cũng biết Trịnh Mỹ Đường và Phạm Hồng Vũ không đúng đường với nhau.
Vì thành phố Tề Hà có tồn tại “yêu nghiệt” như Phạm Hồng Vũ, khiến cho uy vọng của Chủ tịch thành phố Trịnh khó mà gây dựng lên, kẹp ở giữa Đàm Khởi Hoa và Phạm Hồng Vũ, Trịnh Mỹ Đường không hề dễ chịu chút nào. Cũng may mà còn có chủ tịch ủy ban Chính hiệp thành phố Quách Thanh Hoa ủng hộ.
Trịnh Mỹ Đường ở tỉnh dựa vào Viên Lưu Ngạn, ở thành phố dựa vào Quách Thanh Hoa, thì mới có thể ngồi vững trên ghế Chủ tịch thành phố được. Tuy nhiên Chủ tịch thành phố Trịnh muốn nhất thống thiên hạ ở Tề Hà thì lại rất khó.
Đàm Khởi Hoa và Phạm Hồng Vũ đều không phải là cây đèn cạn dầu, song phương liên thủ thì có thể khống chế Trịnh Mỹ Đường rất dễ dàng.
Mà hiện tại, Chủ tịch thành phố Trịnh lo lắng nhất chính là việc Phạm Hồng Vũ được điều lên làm Phó chủ tịch thường trực thành phố, trực tiếp đứng trên võ đài với ông ta.
Hơn nữa, lãnh đạo cũ của ông ta là Viên Lưu Ngạn có thể sẽ được điều sang một tỉnh khác làm Bí thư Tỉnh ủy.
Đây đối với Viên Lưu Ngạn mà nói chính là một việc đại tốt.
Nhưng đối với Trịnh Mỹ Đường mà nói, thì chính là “đại họa” từ trên trời ập xuống.
Không có Viên Lưu Ngạn làm chỗ dựa trên tỉnh, chỉ dựa vào bản thân của ông ta thì làm sao chống lại được Phạm Hồng Vũ và Đàm Khởi Hoa giáp công?
Cho nên hiện tại ở thành phố cũng đã nổi lên một tin đồn, thậm chí có người nói, Trịnh Mỹ Đường đang cố gắng mưu cầu để được điều chuyển đi cùng với Viên Lưu Ngạn. Việc này nếu như có thể thực hiện được, thì Trịnh Mỹ Đường tự nhiên lại vui vẻ trở lại.
Chỉ là kế hoạch này, rất khó thực hiện được.
Ít nhất là trong khoảng thời gian ngắn có chút khó khăn, dù sao nếu Viên Lưu Ngạn được điều đi làm Bí thư Tỉnh ủy nào đó thì cũng cần phải có một thời gian để quen tình hình sau đó mới sắp xếp được nhân mã của mình.
Mấy tháng trung gian này, rất khó khăn.
Có thể đoán được là, Trịnh Mỹ Đường nhất định sẽ đem toàn lực ngăn cản Phạm Hồng Vũ ngồi lên ghế Phó Chủ tịch thường trực thành phố. Chỉ cần Phạm Hồng Vũ còn ở Vân Hồ thì không thể tạo ra được sự uy hiếp nào đối với Trịnh Mỹ Đường được.
Chỉ là, Phạm Hồng Vũ dễ dàng bị người ta ngăn cản như vậy sao?
Đối với vị Bí thư Huyện ủy trẻ tuổi này, không chỉ có cán ộ Vân Hồ phục sát đất, kể cả lãnh đạo thành phố cũng không có ai dám phớt lờ hắn.
- Chủ tịch huyện, lão Cố, đi một chút đi.
Phạm Hồng Vũ đứng ở đê lớn một hồi, mỉm cười nói.
Hôm nay Phạm Hồng Vũ và Ngụy Thanh Bình là đến kiểm tra công tac ở Thập Nguyên. Ba năm qua, công tác của Thập Nguyên làm rất tốt, Cố Vân Phong toàn lực dựa vào Phạm Hồng Vũ, tất cả nhiệm vụ Phạm Hồng Vũ giao cho, anh ta không dám qua loa. Thái độ cẩn trọng này, đã đổi lại được sự phát triển của khu Thập Nguyên, mâu thuẫn với nông trường Triều Dương đã giảm đi rất nhiều, mỗi lần huyện tổng kết khen thưởng, khu Thập Nguyên và Cố Vân Phong đều có tên trong danh sách.
Trước đó không lâu, Phạm Hồng Vũ tự mình nói chuyện với Cố Vân Phong, dặn dò anh ta phải làm tốt, huyện đang chuẩn bị báo cáo lên thành phố, để tăng thêm trọng trách cho anh ta.
Cái gọi là tăng thêm trọng trách, chính là đề bạt thăng chức.
UBND huyện có hai vị Phó chủ tịch tuổi đã lớn, sắp nghỉ hưu, Phạm Hồng Vũ cố ý bổ sung Cố Vân Phong vào bộ máy của Ủy ban huyện.
Bí thư Phạm hiện giờ, ở huyện Vân Hồ là nhất ngôn cửu đỉnh, vượt xa Lục Cửu ngày nào.
Thời điểm Lục Cửu làm Bí thư Huyện ủy Vân Hồ, bên mảng hội đồng nhân dân có Tạ Hậu Minh, bên UBND có Phạm Hồng Vũ và Tề Chính Hồng, đều không cùng phe với ông ta. Nhưng Vân Hồ lúc này lại khác hẳn.
Chủ tịch huyện Ngụy Thanh Bình là cấp dưới cũ của Phạm Hồng Vũ, Tề Chính Hồng rớt đài, Ngụy Thanh Bình được lợi lớn, trực tiếp ngồi lên vị trí Chủ tịch huyện. Nhìn thấy kết cục của Tề Chính Hồng, Ngụy Thanh Bình càng kính sợ Phạm Hồng Vũ hơn.
Phó bí thư huyện ủy kiêm Chủ tịch hội đồng nhân dân Tạ Hậu Minh, năm trước đã lui về tuyến hai, bàn giao chức vụ Phó bí thư huyện ủy, tập trung chuyên môn cho hội đồng nhân dân. Sang năm là hết nhiệm kỳ, chức vụ chủ tịch hội đồng nhân dân này cũng phải bàn giao lại để hoàn toàn lui về.
Hơn nữa Phó chủ tịch thường trực huyện Hoàng Vĩ Kiệt là con rể của Tạ Hậu Minh, là thân tín mà một tay Phạm Hồng Vũ đề bạt lên, Tạ Hậu Minh cũng không có lý gì để đối nghịch với Phạm Hồng Vũ nữa.
Tất cả những thế lực mạnh mà Lục Cửu từng đối mặt đứng trước Phạm Hồng Vũ đều là “con tép”, Phạm Hồng Vũ nghiễm nhiên trở thành “thổ hoàng đế” của đất Vân Hồ này, trong tay nắm giữ quyền lực tuyệt đối, nhất thống giang sơn.
Ba người từ đê lớn đi về phía trước, bàn bạc kế hoạch phát triển huyện Vân Hồ và khu Thập Nguyên trong năm tới.
Đúng lúc này, điện thoại của Phạm Hồng Vũ reo lên, đưa máy ra xem thì ra là Phó Chủ tịch thường trực huyện Hoàng Vĩ Kiệt gọi đến.
- Vĩ Kiệt.
Phạm Hồng Vũ nghe xong vài câu, nụ cười trên mặt bỗng nhiên biến mất, hai hàng lông mày dựng lên.
Ngụy Thanh Bình và Cố Vân Phong liền hoảng sợ nhìn nhau.
Lại xảy ra chuyện gì nữa đây?
----------oOo------.