Phạm Hồng Vũ vừa khởi động xe, vừa nói.
Hắn nghe Phạm Hồng Thái nói mới biết có chuyện như vậy. Phạm Hồng Học trước khi hành động có gọi điện cho Phạm Hồng Thái, nói rằng sẽ đến thủ đô thăm cô. Phạm Hồng Thái lập tức nói với anh trai rằng, anh hai cũng ở thủ đô. Sau đó Phạm Hồng Học gọi điện cho Phạm Hồng Vũ, thời gian quá gấp nên cũng không nói rõ được.
Phạm Hồng Vũ chỉ biết đài truyền hình trung ương thay đổi rồi, tình hình cụ thể thì cũng không rõ.
Phạm Hồng Học nói: - Bọn anh liên hệ rồi, người phụ trách lúc đầu ký hợp đồng với anh đã bị điều đi rồi, Phó giám đốc mới đến cũng hỏi qua chuyện này, sau đó bảo người ở bộ phận quang cáo thông báo cho bọn anh hẹn ngày gặp, tình hình cụ thể thế nào, thì bọn anh cũng không rõ lắm.
Phạm Hồng Vũ gật gật đầu.
Lúc trước Phạm Hồng Học đại diện công ty Khả Hân đến thủ đô ký hợp đồng, cũng không vận dụng các mối quan hệ, Phạm Hồng Học chỉ tìm thầy giáo hướng dẫn của mình ở trường đại học để nhờ bắc cầu, cộng thêm việc Lý Xuân Vũ đi tìm người phụ trách quảng cáo của CCTV, thì đã nắm chắc thành công rồi. Thật sự ba năm trước, quảng cáo phát trên CCTV cũng được coi là việc khá mới mẻ, không ai nhìn ra hiệu quả lợi ích rất lớn từ việc này.
Hiện tại bỗng nhiên thay đổi, mà nguyên nhân chỉ là vì người phụ trách bị điều đi thôi sao?
Phạm Hồng Vũ tạm thời không biết nội tình, cho nên cũng không dễ quyết định.
- Cứ từ từ rồi tính, thế nào cũng phải làm rõ sự tình. Phạm Hồng Vũ nói.
Phạm Hồng Học không có ý kiến khác, nếu Phạm Hồng Vũ đã ở thủ đô rồi, vậy thì tất cả đều nghe theo hắn. Phạm Hồng Học rất rõ ràng, ở phương diện này, năng lực của em trai mình hơn mình nhiều.
Phạm Hồng Vũ lập tức lái xe việt dã đến khách sạn Hữu Nghị. Mỗi lần đến thủ đô, chỉ cần không phải đi công tác, Phạm Hồng Vũ thông thường đều ở khách sạn Hữu Nghị. Tự bỏ tiền túi ra ở, không cần thiết phải làm khổ bản thân mình. Tuy nhiên lần này, công tác phí của Phạm Hồng Học, Cố Dưỡng Hạo và Lư Đại Chính phải do bọn họ tự gánh vác, Phạm Hồng Vũ dù có nhiều tiền hơn nữa cũng không thể ôm đồm được.
Dù sao hiện tại công ty đồ uống Khả Ngân cũng là một công ty lớn, quy mô thậm chí còn lớn hơn cả nhà máy điện tử Thiên Ca. Sản phẩm của Nhà máy điện tử Thiên Ca cơ bản đều tiêu thụ ở nước ngoài, ý nghĩa đối với thị trấn Phong Lâm, chủ yếu là ở ba phương diện. Một là nộp thuế, hai là giải quyết vấn đề việc làm, thứ ba là mang ý nghĩa cột mốc lớn…
Cho đến hiện tại, nhà máy điện tử Thiên Ca vẫn là một xí nghiệp đầu tư bên ngoài lớn nhất của địa khu Ngạn Hoa.
Công ty đồ uống Khả Ngân cũng là một nhà máy tập thể trực thuộc thị trấn Phong Lâm, không những phải nộp thuế, là nguồn thu nhập tài chính lớn nhất của thị trấn Phong Lâm.
Chỉ một mình công ty Khả Hân, đã chiếm hơn nửa số thu nhập tài chính của thị trấn Phong Lâm rồi.
Chủ tịch công ty Khả Hân và Chủ tịch thị trấn Phong Lâm đi thủ đô công tác. Ở một chỗ tốt một chút cũng là đương nhiên. Hơn nữa, kế tiếp phải liên hệ với người phụ trách của CCTV, mở tiệc chiêu đãi, cấp bậc quá thấp thì chắc chắn không ổn, không khỏi bị người ta coi thường.
Ba người Phạm Hồng Học sau khi an trí xong, Phạm Hồng Vũ đi đón Phạm Hồng Thái đến, mọi người ăn tối ở khách sạn Hữu Nghị, buổi tối, ba anh em cùng đi dạo phố, người vui vẻ nhất đương nhiên là Phạm Hồng Thái.
- Anh cả, anh còn chưa tìm bạn gái hả? Anh hai sắp kết hôn rồi đấy…
Đi dạo phố, Phạm Hồng Thái vô tư nói.
Phạm Hồng Học nhất thời thấy xấu hổ, cười nói: - Hồng Thái, anh không giống với anh hai của em đâu.
Phạm Hồng Thái bĩu môi, nói: - Anh cả, dù không giống thì anh cũng phải kết hôn chứ? Mẹ quan tâm đến chuyện này nữa đâu, nếu không, anh hai cưới rồi mà còn chưa thấy bóng dáng bạn gái của anh thì làm thế nào?
- Hồng Thái, thời buổi này khác rồi, không phải anh chưa kết hôn thì Hồng Vũ không được kết hôn, có đúng không? Chuyện tình cảm nam nữ không thể miễn cưỡng được, mấu chốt là phải xem duyên phận. Anh hai em và Chủ tịch thành phố Cao có duyên phận với nhau, thì bọn họ kết hôn. Dù là em, về sau tìm được bạn trai thích hợp, cũng có thể kết hôn trước cả anh, thì cũng có việc gì đâu?
- Woa, không phải chứ, anh cả, anh tính làm một quý ông độc thân hả? Mà cho dù anh có muốn như vậy thì cũng phải xem ý kiến của mẹ nữa? Đến lúc đó, ngày nào cũng phải nghe lời thúc giục của mẹ, anh có thấy phiền hay không.
Phạm Hồng Học liền gõ gõ đầu em gái, cười khổ.
Gã sợ nhất là nói về vấn đề này với người nhà. Trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng, đạo lý này thạch sĩ Phạm đã hiểu rõ, nhưng chưa tìm được người thích hợp thì cũng không biết nói thế nào.
Phạm Hồng Thái mặc kệ anh trai xấu hổ, tiếp tục nói: - Em thật sự cũng thấy lạ đấy, anh điều kiện ưu việt như vậy, sao lại không tìm được bạn gái chứ?
- Hồng Thái, ngoan ngoãn mà học cho tốt đi, đừng có quan tâm lung tung như vậy.
Phạm Hồng Học dở khóc dở cười.
Phạm Hồng Vũ đột nhiên hỏi: - Hồng Thái, cậu Lý Phong kia sao rồi? Có phải cậu ta đang theo đuổi em không?
Phạm Hồng Thái bị “tập kích” bất ngờ, nhất thời khuôn mặt cô đỏ ửng, giãy nảy lên nói: - Anh hai, chúng ta đang nói chuyện của anh cả mà? Sao đột nhiên lại hỏi đến chuyện này chứ? - Hồng Thái, em có bạn trai rồi hả?
Phạm Hồng Học lập tức dừng bước, nhìn em gái, hỏi.
- Đâu có, anh hai nói bậy đấy, cái tên Lý Phong kia là một tên thần kinh.
Phạm Hồng Thái xua tay nói.
Phạm Hồng Vũ cười ha hả nói: - Hồng Thái, anh lại cảm thấy cậu ấy rất được đấy, người miền Nam, là thành viên chủ lực của đội bóng rổ trường em…cái này không giỡn đâu nha. Phải có bản lĩnh thật sự mới được đấy…mà cậu này hát cũng rất hay nữa, điều kiện gia đình cũng tốt nữa, cha mẹ đều là người thể diện, chỉ là tên của ông ấy hơi buồn cười chút thôi – Lý Tam Địch, nghe giống như một người phụ nữ ở Hongkong, lấy tên tiếng anh l;à Lý San Đế, ha ha…
Phạm Hồng Thái mở to hai mắt, kêu lên: - Anh hai, sao anh biết rõ ràng như vậy được?
- Hừ, cậu nhóc này dám có mưu đồ với em gái anh, anh không thể không điều tra rõ được. Nếu cậu ta là tên lưu manh thì sao?
Chủ tịch huyện Phạm nhún vai, nói.
Phạm Hồng Thái trợn mắt há mồm.
Chỉ mới gặp nhau ở quán café, nói chuyện vài câu, Phạm Hồng Vũ đã điều tra kỹ Lý Phong như vậy rồi?
Phạm Hồng Học nhíu màu, nói: - Hồng Thái, em yêu thật rồi à? Tuy rằng em đã là sinh viên, anh cũng không nên can thiệp vào chuyện riêng của em…nhưng em còn nhỏ quá, vừa mới lên đại học, học mới là chuyện quan trọng. Nhân tài ở thủ đô đông như vậy, nếu không cố gắng thì sao có thành tích được?
Phạm Hồng Học là nhân vật “mọt sách” đích thực, từ nhỏ đến lớn gã chưa để ai trong nhà phải lo lắng về chuyện học hành của mình, thành tích trong học tập cũng rất xuất sắc. Hiện tại Phạm Hồng Thái mới bước chân vào đại học mà đã có bạn trai như vậy, Phạm Hồng Học cũng rất lo lắng.
- Haiz, anh cả, sao anh cũng cằn nhằn như anh hai vậy? Anh ấy nói đùa anh đấy… Phạm Hồng Thái xấu hổ, một lúc sau mới nói - Em và Lý Phong đâu có gì? Cho dù có tìm bạn trai, em cũng không chọn người như anh ta.
Phạm Hồng Vũ cười nói: - Vậy em muốn chọn người như thế nào? Nói ra để anh giúp em xem xét?
- Anh hai, anh thật là…anh mà nói nữa là em không thèm quan tâm đến anh đâu đấy.
Phạm Hồng Thái nói xong liền chạy nhanh về phía trước.
Nhìn bộ dáng đáng yêu của em gái, Phạm Hồng Vũ cười ha hả, vẻ mặt đầy vẻ trìu mến.
Phạm Hồng Học hỏi: - Hồng Vũ, cái cậu tên Lý Phong kia là bạn trai Hồng Thái thật à?
Phạm Hồng Vũ mỉm cười, lắc đầu nói: - Hiện tại thì chưa phải, tuy nhiên cậu này có ý định như vậy…nhưng không thể giấu được con mắt của em, cậu này cũng rất được.
Phạm Hồng Học nhíu mày nói: - Hiện tại học mới là quan trọng, yêu sớm không tootss đâu.
Nhìn người anh trai “mọt sách” này, Phạm Hồng Vũ cũng không biết nói gì cho phải. Phạm Hồng Học “không biết tán gái” nhưng cũng may mà ở phương diện quản lý công ty cũng là một hảo thủ… Xem ra cũng có cái mất cái được.
----------oOo------.