Rất nhiều ánh mắt nhìn thấy cảnh tượng này nên vừa hâm mộ vừa ghen tỵ.
Từ lúc Phạm Hồng Vũ đến nhậm chức, có liên quan đến việc ai làm thư ký cho hắn luôn là tiêu điểm của các nhân viên công tác. Không nghĩ tới cuối cùng Lôi Minh lại chiếm được tiện nghi này.
Văn phòng Huyện ủy bên kia có một phòng họp nhỏ. Hội nghị công việc Bí thư và Hội nghị thường vụ đều diễn ra trong phòng họp này,
Phòng họp được bố trí rất xa hoa.
Khi Phạm Hồng Vũ và Tề Chính Hồng đến, Phó bí thư Triều quản lý Đảng và quần chúng đã đến. Cái họ Triều này cũng ít thấy, cùng họ với nhân vật Triều Cái trong Thủy Hử. Vì vậy còn có một ngoại hiệu là Triều Yêu Vương.
Tính cách của Bí thư Triều cũng khá lạc quan sáng sủa, cũng không thèm để ý. Có đôi khi những quan hệ bạn bè thân gọi ông là Triều Yêu Vương, Bí thư Triều cũng chỉ cười ha hả.
Thấy Phạm Hồng Vũ và Tề Chính Hồng bước vào, Bí thư Triều liền đứng dậy, chào hỏi hai người.
Bí thư Triều năm nay bốn mươi hai tuổi, so với hai vị lãnh đạo chủ chốt của Đảng chính thì lớn hơn, nhưng nhỏ hơn so với hai vị Phó bí thư khác.
Đây là lần đầu tiên Phạm Hồng Vũ tham dự hội nghị công việc Bí thư, ngồi cùng với Tề Chính Hồng, bên trái vị trí chủ tịch.
Bí thư Triều cười, mang hai điếu thuốc lá đưa qua.
Năm vị Phó bí thư người nào cũng là ống khói.
Khi tới 3h, Lục Cửu và Tạ Hậu Minh cùng đến. Trong mỗi lần mở công việc Bí thư, Tạ Hậu Minh gần như là người cuối cùng đến, ngồi cùng một chỗ với Lục Cửu. Thậm chí có lần còn tới trễ hơn so với Lục Cửu. Kỳ thật, đây căn bản cũng chẳng phải là một lý do. Chỉ cần xuất phát trước hai tiếng, thì vấn đề nào cũng được giải quyết. Tạ Hậu Minh chỉ muốn dùng cái này để tỏ rõ thân phận của ông ta không dưới Bí thư Huyện ủy.
Tương đối mà nói, Hội nghị công việc Bí thư không khí khá tùy ý. Lục Cửu và Tạ Hậu Minh vừa nói vừa cười bước vào phòng, mỉm cười với ba người đến trước. Lục Cửu ngồi ở vị trí trung tâm, Tạ Hậu Minh còn bên phải và Phạm Hồng Vũ thì ngồi bên trái. Chánh văn phòng Huyện ủy lúc này vẫn chưa được dự thính, chỉ có thư ký Lục Cửu làm công tác ghi chép.
Hạ tuần tháng tư dương lịch, không khí tuy rằng không còn nóng lắm, nhưng văn phòng vẫn mở quạt, mở cửa sổ thì không khí thoáng một chút. Bằng không thì sẽ bị hun khói thuốc mà chết mất.
Lục Cửu chủ trì hội nghị, mỉm cười nói:
- Các đồng chí, hiện tại họp. Trước mắt chúng ta có hai đề tài thảo luận. Thứ nhất là có liên quan đến vấn đề chống lũ.
Nói tới đây, Lục Cửu hướng Phạm Hồng Vũ khẽ gật đầu.
Phạm Hồng Vũ là chỉ huy trưởng ban chỉ huy phòng chống lụt bão.
Đề tài thảo luận này là Lục Cửu lâm thời thêm vào. Buổi tối hôm qua, Trần Hà đã kể tỉ mỉ quá trình những ngày qua Phạm Hồng Vũ ở tỉnh. Trong đó có việc Phạm Hồng Vũ đến sở Tài chính tỉnh hỏi thăm khi nào khoản tiền chống lũ xuống dưới. Huyện Vân Hồ giáp với Thanh Sơn, nhiệm vụ phòng lụt rất nặng. Hàng năm ở tỉnh và thành phố đều có một khoản tiền chống lũ xuống dưới.
Phạm Hồng Vũ nếu đến Vân Hồ làm Chủ tịch huyện thì số tiền này khẳng định là phải hỏi rồi, thuận tiện mời lãnh đạo chủ chốt sở Tài chính ăn cơm, tạo dựng tình cảm.
Lục Cửu trong hội nghị Bí thư tạo thêm một đề tài thảo luận như vậy, có ý muốn tỏ thiện ý với Phạm Hồng Vũ. Đồng thời cũng tỏ vẻ mình coi trọng công tác phòng lụt.
Lục Cửu lập tức chuyển hướng sang Tề Chính Hồng, nói:
- Đồng chí Chính Hồng, Chủ tịch huyện Phạm vừa tới, đối với tình huống phòng chống lụt bão của huyện chưa được hiểu rõ lắm. Mời anh đem tình huống căn bản giải thích lại lần nữa.
Tề Chính Hồng là Phó chỉ huy trưởng ban Chỉ huy phòng chống lụt bão. Tương đối mà nói thì đây chỉ là một chức vụ danh dự. Bên UBND huyện cũng có một vị Phó chủ tịch huyện được phân công quản lý công tác phòng chống lũ lụt, đồng thời cũng là Phó chỉ huy trưởng. Vị đó mới là chính quản. Tuy nhiên, hiện tại vị Phó chủ tịch huyện này không có tới, dĩ nhiên là do Tề Chính Hồng thuyết minh tình huống rồi.
Tề Chính Hồng trên mặt hiện lên một chút không hài lòng. Ý tứ này của Lục Cửu chính là muốn ông ta hướng Phạm Hồng Vũ báo cáo. Đây không phải là Hội nghị thường vụ, mà là hội nghị công việc Bí thư. Lục Cửu làm như vậy là có chút không hiểu đạo lý. Nếu anh muốn thảo luận đề tài chống lỹ thì nên thông báo cho Phó chủ tịch huyện chính quản tới đây dự thính. Chẳng qua là Lục Cửu đã mở miệng rồi, Tề Chính Hồng cũng khó mà từ chối.
- Haha, vậy cũng được, tôi đây xin giới thiệu một chút tình huống cơ bản. Tuy nhiên, Bí thư Lục, Chủ tịch huyện Phạm, công việc này chủ yếu là do lão Vương quản. Trước kia ông ấy và Chủ tịch huyện Thôi cùng nhau phụ trách. Tôi chỉ biết đại khái một số tình huống, cụ thể thì không rõ ràng rồi.
Tề Chính Hồng trước tiên tiêm một mũi thuốc dự phòng.
Công việc này cũng không phải do tôi phân công quản lý. Tôi tùy tiện nói chuyện, đến lúc đó xảy ra vấn đề thì đừng quy trách nhiệm cho tôi.
Phạm Hồng Vũ vừa mới đến nhậm chức, dựa theo lệ thường, luôn phải tìm cơ hội tạo uy tín, ra vẻ chống lũ là một cơ hội tốt. Tề Chính Hồng cũng không muốn bị lẫn vào.
Lục Cửu và Phạm Hồng Vũ chỉ cười trừ, từ chối cho ý kiến.
Lập tức Tề Chính Hồng đem tình huống căn bản của toàn huyện chống lũ ra thuyết minh. Quả nhiên rất ngắn gọn, chủ yếu chỉ ra những vấn đề chủ yếu xảy ra bao năm qua, cùng với biện pháp áp dụng.
Nhìn ra được, những người khác không tập trung nghe lắm, chỉ có Phạm Hồng Vũ là nghe rất chăm chú.
Đề tài thảo luận này là Lục Cửu tạm thời nảy sinh. Sau khi Tề Chính Hồng thuyết minh tình huống xong thì Phạm Hồng Vũ gật đầu nói:
- Xem ra, ở huyện công tác chống lũ vẫn được đặt rất nặng. Trong khoảng thời gian này, tôi muốn đến một số xã, thị trấn ven hồ để hiểu rõ tình huống một chút.
Lục Cửu mỉm cười gật đầu:
- Vậy thì vất vả cho Chủ tịch huyện rồi, chống lũ là chuyện đại sự, là chuyện sống còn. Trong huyện chúng ta tài chính mặc dù rất không dư dả, nhưng về phương diện này là không thể qua loa. Sau đây chúng ta tiếp tục nghiên cứu về đề tài thảo luận kế tiếp, chính là toàn diện chỉnh đốn trị an xã hội, toàn diện chỉnh đốn tác phong cơ quan công an. Cách đây vài ngày, đồng chí Lý Văn Hàn đã đến tỉnh tham gia đại hội Cục trưởng công an toàn tỉnh, có một số tình huống muốn hướng mọi người thông báo một chút. Tình huống trị an của huyện chúng ta đã bị Bí thư Đảng ủy công an tỉnh trên đại hội điểm danh phê bình. Các đồng chí, Vân Hồ chúng ta trong khoảng thời gian này thật đúng là nổi danh. Trước đó không lâu, đồng chí nông trường Triều Dương làm náo loạn lên, khiến cho Bí thư Tỉnh ủy Vinh, Chủ tịch tỉnh Vưu và Bí thư Viên, Bí thư Đoàn những đại lãnh đạo đều bị kinh động, thậm chí còn kinh động đến đồng chí Hoàng Duyệt. Thật là không tốt, bôi đen hình tượng toàn tỉnh. Chủ tịch huyện Phạm đã ở nông trường triển khai hoạt động chỉnh đốn, còn huyện chúng ta thì không thể thờ ơ. Phải giải quyết mâu thuẫn xung đột ở huyện và nông trường Triều Dương, chỉ dựa vào một mình Chủ tịch huyện thì vất vả quá. Các đồng chí phải coi trọng vấn đề này, phối hợp lẫn nhau thì công việc này mới có thể làm tốt được, hoàn toàn tiêu trừ mâu thuẫn xung đột.
- Bí thư Lục, cục Công an bên kia đã làm công tác chỉnh đốn.
Lục Cửu lời nói còn chưa dứt thì Tạ Hậu Minh đã thình lình chen ngang vào, giọng điệu thản nhiên, tựa hồ như đối với việc Lục Cửu thao thao bất tuyệt không cho là đúng.
Mọi người trong lòng biết rõ, đề tài thảo luận này mới là trọng điểm.
Tạ Hậu Minh muốn bảo vệ Cát Đại Tráng, Lục Cửu thì nghiêm túc xử lý, đã không còn là bí mật gì. Trước đó vài ngày ở huyện đã ồn ào huyên náo vụ này. Mọi người chú ý tiêu điểm Phạm Hồng Vũ bị kẹp giữa thì sẽ ứng đối như thế nào. Về phần Lục Cửu và Tạ Hậu Minh ở giữa đấu nhau phân tranh thắng bại thì cũng không để ý lắm.
Hai người bọn họ đấu nhau năm năm rồi.
Tổng thể mà nói, Lục Cửu chiếm cứ thượng phong. Nhưng hệ thống pháp luật là hậu hoa viên của Tạ Hậu Minh, cũng là thành lũy vững chắc nhất, hoàn toàn không cho Bí thư huyện ủy nhúng tay vào. Đó là không có khả năng. Việc miễn nhiệm và bổ nhiệm, nếu không có Bí thư gật đầu thì không cần nói đến Hội nghị thường vụ thảo luận thông qua, căn bản cũng sẽ không lên được Hội nghị thường vụ. Ban tổ chức ngay cả quy trình khảo sát cũng không khởi động. Tạ Hậu Minh sẽ kiên quyết không cho Lục Cửu tiến vào quá sâu.
- Độ mạnh yếu chưa đủ!
Lục Cửu quả quyết nói.
Đối với Tạ Hậu Minh, Lục Cửu cũng không cần phải khách khí. Ngay từ đầu, xét thấy kinh nghiệm lý lịch của Tạ Hậu Minh quá già, Lục Cửu lại mới đến nên có chút kiêng kỵ. Đại đa số thời điểm Lục Cửu áp dụng thủ thế, khuôn mặt tươi cười, dùng chiêu số “trong bông có kim”. Sau này dần dần đứng vững gót chân, thì liền có công có thủ, đợi khi trở thành Bí thư huyện ủy thì Lục Cửu răng nanh đều lộ ra rồi.
Lão Tạ luôn cậy già lên mặt, không chú ý trường hợp, Lục Cửu cũng không có ý định nhường nhịn nữa.
Tạ Hậu Minh lập tức hỏi ngược lại:
- Độ mạnh yếu sao mà chưa đủ? Bọn họ là lãnh đạo chủ chốt trong cục, đều dẫn đội đi xuống, đến các khu trấn kiểm tra công việc.
Lục Cửu thản nhiên cười:
- Chủ nhiệm Tạ, mặc kệ là làm công việc gì, muốn làm tốt công tác thì nên hạ công phu thật mạnh. Nếu chỉ xuống kiểm tra một chút, rồi tổ chức một cuộc họp thì chẳng giải quyết được vấn đề gì. Ví dụ như Cát Đại Tráng của đồn công an thị trấn Thập Nguyên, em trai của y chính là đầu lĩnh lưu manh lớn nhất thị trấn. Cát Đại Tráng đã bao che cho Cát Nhị Tráng bao lâu nay, ngay cả Chủ tịch huyện Phạm mà bọn họ còn dám động đao. Nhưng, cục Công an không ngờ không có bất kỳ xử lý nào, còn để cho anh ta về làm đồn trưởng. Đây coi như là chỉnh đốn tác phong cảnh sát chưa? Tôi thấy đây chính là bao che. Bộ dạng như vậy, công tác công an chúng ta là làm không tốt, về sau nhất định sẽ bị phê bình. Phải hạ quyết tâm, động người thật. Trước đem Cát Đại Tráng này xử lý trước rồi nói sau.
Tạ Hậu Minh mặt liền trầm xuống, nói:
- Bí thư Lục, tôi cho rằng đây là hai chuyện khác nhau, không thể nhập lại làm một. Cát Nhị Tráng quả thật là khốn kiếp, là lưu manh, hẳn là phải nghiêm khắc trừng trị. Nhưng không thể bởi vì vậy mà kết luận Cát Đại Tráng có vấn đề. Muốn xử lý một cán bộ thì cần phải có chứng cứ rõ ràng. Chúng ta không thể làm liên lụy bất cứ ai được. Cát Đại Tráng trước kia đã từng đưa Cát Nhị Tráng vào trại giáo dục lao động một năm. Khi cậu ta làm đồn trưởng thì công tư rất rõ ràng. Hiện tại, chúng ta không có chứng cứ chứng minh Cát Đại Tráng bao che hành vi cho Cát Nhị Tráng. Chuyện này, Chủ tịch huyện Phạm tự mình trải qua. Chủ tịch huyện Phạm, mời cậu nói rõ tình huống cho mọi người nghe một chút, lúc ấy Cát Đại Tráng có hành vi bao che Cát Nhị Tráng không?
Mắt thấy Lục Cửu lên giọng, Tạ Hậu Minh liền không chút do dự hướng về phía Phạm Hồng Vũ cầu viện.
Chủ tịch huyện Phạm, đây là lúc cậu ra ngựa rồi.