Buổi tối, Phạm Hồng Vũ ở ký túc xá nói chuyện điện thoại với Cao Khiết. Cách hai ba ngày, Phạm Hồng Vũ sẽ nấu cháo điện thoại với Cao Khiết một lần. Chỉ có bảy ngày đi Ích Đông kia khoảng cách được tương đối dài. Cùng Lý Thu Vũ đi Ích Đông, Phạm Hồng Vũ đã ở trong điện thoại hướng Cao Khiết "xin chỉ thị báo cáo". Chuyện như vậy, giấu diếm là khẳng định giấu diếm không được, còn không bằng áp dụng chủ động. Nếu thật là trước đó không nói với Cao Khiết, sau này Cao Khiết biết được, trong lòng không chừng sẽ nghĩ như thế nào.
Cao Khiết không phải cô gái bình thường, là cán bộ lãnh đạo, rất đại khí. Nhưng trong chuyện như vậy, có muốn đại khí cũng không đại khí nổi.
Phạm Hồng Vũ hồi báo trước, Cao Khiết cũng sẽ không có ý khác.
- Hồng Vũ, em đã cùng chú Phạm và Bí thư Nhạc nói chuyện qua, tính toán cuối năm hoặc sang đầu năm điều động công tác một chút. Ba em bên kia cũng đã dò xét Trưởng ban ban Tuyên giáo tỉnh ủy, Trưởng ban Văn tỏ vẻ không thành vấn đề.
Cao Khiết ở đầu dây bên kia nói.
Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy mà Cao Khiết nhắc đến chính là thành viên nữ duy nhất bên trong bộ máy Tỉnh ủy Thanh Sơn.
Tháng trước, mẹ Cao Khiết đề nghị, muốn Cao Khiết trở về tỉnh làm việc, không cần ở cơ sở, quá cực khổ, mà sống cách xa Phạm Hồng Vũ như vậy cũng không nên. Điều đến tỉnh, Phạm Hồng Vũ sang năm cũng tới tuổi cơ quan quy định kết hôn, thì có thể chính thức kết hôn.
Cao Khiết sau khi suy xét, quyết định chấp nhận lời đề nghị của mẹ.
Vợ chồng son liền thương lượng, Cao Khiết trước kia chính là từ hệ thống tuyên truyền đi ra ngoài, trở về ban Tuyên giáo, cũng coi như rất quen thuộc. Bởi vì Cao Hưng Hán, Cao Khiết điều đến ban Tuyên giáo Thành ủy Hồng Châu khả năng không lớn, vậy cũng chỉ có thể đến ban Tuyên giáo tỉnh ủy.
Một nữ cán bộ trẻ tuổi đầy hứa hẹn như Cao Khiết, có kinh nghiệm công tác trong hệ thống tuyên truyền, phỏng chừng Trưởng ban Văn sẽ phải rất hoan nghênh. Hơn nữa, cho dù Cao Khiết không có kinh nghiệm công tác cùng loại, vì nể mặt Cao Hưng Hán và Phạm Hồng Vũ, Văn Nghệ cũng sẽ không cự tuyệt.
- Bí thư Nhạc hơi luyến tiếc, nhưng chú Phạm rất ủng hộ. Nếu anh không có ý kiến khác, ngày mai em sẽ tìm Bí thư Khâu báo cáo một chút.
Cao Khiết lại bổ sung hai câu.
Nhạc Tây Đình luyến tiếc Cao Khiết là hợp tình hợp lý. Cao Khiết năng lực làm việc rất mạnh, được cho là trợ thủ đắc lực của Nhạc Tây Đình. Hơn nữa cô ở lại Ủy ban nhân dân thành phố, Nhạc Tây Đình và Phạm Vệ Quốc, Phạm Hồng Vũ quan hệ tự nhiên chặt chẽ vài phần.
Phạm Vệ Quốc đương nhiên là ủng hộ đứa con dâu công tác tại tỉnh. Quản Lệ Mai cũng giơ hai tay tán thành. Bà đang nôn nóng được ôm cháu.
Phạm Hồng Vũ thở dài, nói:
- Việc này chỉ sợ thật đúng là phải lần nữa suy tính.
Cao Khiết cảm thấy kinh ngạc, hỏi:
- Vì sao?
- Ở tỉnh rất có thể lập tức sẽ đem thị xã Ngạn Hoa liệt vào nơi làm thí điểm doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ. Đây là lúc Thủ trưởng và Chủ tịch tỉnh Vưu nói chuyện, chính miệng chỉ thị. Chủ tịch tỉnh Vưu mai kia sẽ kết nối với Bí thư Vinh tình huống này.
Phạm Hồng Vũ đến đại nội gặp mặt thủ trưởng tối cao không giữ được bí mật. Phạm Hồng Vũ người còn chưa trở lại, các loại tin tức cũng đã ở tỉnh truyền đi ồn ào huyên náo. Ở thủ đô, Phạm Hồng Vũ tuân thủ nghiêm ngặt nguyên tắc giữ bí mật, chỉ nói cho Cao Khiết biết hắn đến đại nội, về phần thời gian gặp mặt thủ trưởng và nội dung cụ thể nói chuyện thì Phạm Hồng Vũ chưa nói.
Lúc ấy người còn tại thủ đô, hết thảy đều phải cẩn thận để ý.
Hiện tại, Vưu Lợi Dân đã trở lại ở tỉnh, hơn nữa rất nhanh sẽ đem chỉ thị của thủ trưởng chứng thực xuống, như vậy trước tiên điện thoại cho Cao Khiết cũng là bình thường, không tính là để lộ bí mật.
- Như vậy sao?
Đầu dây bên kia, Cao Khiết cũng thật bất ngờ.
Không nghĩ tới thủ trưởng tối cao chính miệng hạ chỉ thị như vậy. Trên thực tế, đây cũng là khiến cho công tác doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ ồn ào huyên náo thời gian trước định ra giọng điệu. Thủ trưởng mặc dù không có trước mặt khẳng định doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ là tốt, nhưng chính miệng chỉ thị ở Ngạn Hoa làm thí điểm, đã đem miệng mọi người chặn lại. Từ nay về sau, kẻ đầu đường xó chợ, tuyệt không dám đối với doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ nói này nói kia.
Trận đại phong ba này cuối cùng cũng đã trôi qua.
Vào lúc này, là "người khởi xướng" và lãnh đạo chủ quản doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ, Cao Khiết quả thật không thích hợp lập tức điều động. Nếu thủ trưởng đã chỉ thị như vậy, bất kể như thế nào, doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ đều phải làm ra trò.
Nói trở lại, đây đối với Cao Khiết mà nói, cũng là cơ hội tuyệt hảo.
Một khi doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ mạnh mẽ làm ra thành tích, như vậy Cao Khiết rất có thể sẽ được nâng cao một bước.
- Vậy ý của anh là nói tạm thời bất động?
Phạm Hồng Vũ nói:
- Anh thấy, tạm thời cũng chỉ có thể như vậy. Hơn nữa, anh cho rằng, thăm dò doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ thật là có ý nghĩa đấy. Căn cứ tình huống doanh nghiệp nhà nước trên cả nước mà xem, phổ biến đều là thua lỗ. Doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ là ở thế phải làm. Anh phỏng chừng, rất nhanh sẽ được trải rộng trên cả nước. Nếu chúng ta có thể tìm ra được một số kinh nghiệm giáo huấn tốt, đối với doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ trên cả nước đều có giá trị tham khảo. Trong đó trọng yếu nhất là vấn đề an trí công nhân viên chức thất nghiệp. Trên thực tế, đây không chỉ là doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ, mà còn dính đến gia tăng cải cách toàn bộ thể chế phúc lợi xã hội. Chỉ có thể chế phúc lợi xã hội kiện toàn, chúng ta mới có thể chịu đựng nổi gánh nặng đại lượng cán bộ công nhân viên chức thất nghiệp. Bằng không, đây sẽ biến thành một vấn đề xã hội.
Phạm Hồng Vũ giọng điệu vô tình liền trở nên ngưng trọng.
Ở thế giới kia, đại lượng công nhân viên chức doanh nghiệp nhà nước thất nghiệp tạo thành một vấn đề xã hội rất lớn, ảnh hưởng cực kỳ sâu xa.
Phạm Hồng Vũ hy vọng, ở thế giới này, có thể tận khả năng tránh cho hoặc giảm bớt vấn đề cùng loại phát sinh. Trên thực tế, Phạm Hồng Vũ đã vì doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ chỉ rõ phương hướng tiếp theo.
Có giải quyết tốt vấn đề công nhân viên chức thất nghiệp hay không thì chính là một trong những mấu chốt cân nhắc doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ có thành công hay không. Ít nhất Phạm Hồng Vũ cho rằng, nếu vấn đề này không thể dễ dàng giải quyết, chẳng sợ sau khi doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ kiếm được nhiều lợi nhuận hơn nữa, cũng không thể xem như thành công.
Hy sinh ích lợi của một số người, thu hoạch thắng lợi toàn cục, bất kể như thế nào cũng không trả lời được đó là hoàn mỹ không tỳ vết hay không.
- Được rồi, vậy tạm thời trước dừng lại, sau khi ở tỉnh làm ra quyết định chính thức thì sẽ bàn tiếp.
Cao Khiết cũng không phải là người không quả quyết, lập tức nói.
- Ừ, vậy thì phải vất vả cho em rồi. Có liên quan đến doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ, em còn có một số ý tưởng. Đến lúc đó chúng ta gặp mặt sẽ nói tỉ mỉ hơn.
Phạm Hồng Vũ hơi đau lòng nói.
Hắn là thật không muốn Cao Khiết khổ cực như vậy. Hơn nữa, đang tuổi cường tráng, huyết khí phương cương, hắn cũng muốn cùng Cao Khiết ở chung một chỗ, anh anh em em cho thỏa sự đời.
Chỉ có điều tình thế mạnh hơn người, cũng gọi là không có cách nào khác.
Cao Khiết tự nhiên cười, nói:
- Yên tâm đi, em cũng không yếu đuối như anh tưởng tượng đâu. Em cũng không phải là thiên kim đại tiểu thư gì.
Phạm Hồng Vũ liền có chút ngượng ngùng.
Hắn biết Cao Khiết là đang nhạo báng hắn. Có liên quan đến nhiều loại tình hình khi cùng đi với Lý Thu Vũ đến Ích Đông, Phạm Hồng Vũ trên cơ bản đều không có giấu diếm Cao Khiết. Đương nhiên, cô bé ở phi trường ôm hắn khóc lớn một hồi, nhất định phải Khổng phu tử hiệu đính xuân thu, thuật mà không làm.
Đem tình huống này nói cho Cao Khiết biết, kia không gọi là gan lớn mà gọi là "muốn chết"!
Phạm Hồng Vũ cũng không phải đồ ngốc.
Tuy nhiên Phạm Hồng Vũ ở trên xe lấy một địch ba, tay không đấu với ba kẻ cướp có dao, đã khiến cho Cao Khiết lo lắng hãi hùng một phen.
Cũng may Cao Khiết có chừng có mực, không có tiếp tục "truy cứu", xem như nể mặt Trưởng phòng Phạm. Với trí thông minh của Cao Khiết, tự mình cũng biết, đối đãi người đàn ông của mình không thể một mặt đuổi cùng giết tận, canh phòng nghiêm ngặt, nhất định phải ân uy tịnh thi, căng chùng có độ.
Quản lý người đàn ông của mình và quản lý cán bộ cấp dưới, từ bản chất cũng không có khác nhau quá lớn.
Lập tức vợ chồng son lại nói liên miên một phen, lúc này mới lưu luyến cúp điện thoại.
Sáng sớm hôm sau, Phạm Hồng Vũ trong lúc chỉnh sửa lại báo chí và văn kiện trong ngày, phân loại, chuẩn bị đưa vào phòng trong, thì Vưu Lợi Dân đã mở cửa phòng làm việc đi ra, nói:
- Đến Tỉnh ủy!
Phạm Hồng Vũ giơ đồng hồ lên nhìn một chút, 8:30. Ngày hôm qua, văn phòng Ủy viên thường vụ bên kia vẫn chưa thông báo mời dự họp họp hội ý Bí thư và hội nghị thường vụ, xem ra Vưu Lợi Dân phải đi tiếp Vinh Khải Cao. Mới vừa từ thủ đô trở về, trước tiên thông báo với Vinh Khải Cao, Vưu Lợi Dân vị trí bày rất đoan chính.
Phạm Hồng Vũ lập tức văn phòng thư ký bên cạnh gọi lái xe, sau đó đi theo phía sau Vưu Lợi Dân xuống lầu.
Rất nhanh, xe Hồng Kỳ liền chạy nhanh ra khỏi Ủy ban nhân dân tỉnh, thẳng đến Tỉnh ủy.
Vưu Lợi Dân, Phạm Hồng Vũ vừa mới đi lên lầu ba khu nhà làm việc số 1 Tỉnh ủy, Tào Thành đã mỉm cười đứng ở nơi đó, đợi Chủ tịch tỉnh Vưu đại giá. Tào Thành thái độ đối với Vưu Lợi Dân càng ngày càng kính cẩn.
- Chào buổi sáng Chủ tịch tỉnh Vưu!
Vưu Lợi Dân khẽ mỉm cười, nói:
- Tiểu Tào, xin chào.
- Chủ tịch tỉnh Vưu, bên này mời.
Rất cung kính mời Vưu Lợi Dân nghênh tiến vào phòng trong, Vinh Khải Cao sớm đã ở sofa đãi khách chờ, thấy Vưu Lợi Dân vào cửa, liền mỉm cười chậm rãi đứng dậy:
- Chủ tịch tỉnh Vưu đến rồi à?
- Xin chào Bí thư!
Vưu Lợi Dân bước chân nhanh hơn một chút, tiến lên bắt tay Vinh Khải Cao.
Là hai vị lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, hai người thường xuyên sẽ có kết nối công tác, bình thường gặp mặt đều khá tùy ý, không có quá nhiều chú ý. Lúc này Vưu Lợi Dân mới vừa từ thủ đô công tác trở về, hơn nữa là đến gặp mặt thủ trưởng tối cao, Vinh Khải Cao liền chú ý lễ tiết một chút, coi như là vì Vưu Lợi Dân "đón gió tẩy trần”.
Vưu Lợi Dân từ thủ đô về tới Hồng Châu, trước tiên định ngày hẹn gặp, cấp bậc lễ nghĩa chu đáo, Vinh Khải Cao trong lòng vẫn rất cao hứng.
- Chủ tịch tỉnh, mời ngồi.
Hàn huyên xong, Vinh Khải Cao mỉm cười mời khách ngồi.
Hai người phân chủ khách ngồi xuống.
Tào Thành mang trà thơm cho Vưu Lợi Dân, rồi nhẹ nhàng lui ra ngoài.
Phạm Hồng Vũ còn đứng ở cửa chờ.
Mỗi lần bồi Vưu Lợi Dân đến Tỉnh ủy, Phạm Hồng Vũ đều cùng Tào thành tán gẫu mấy câu, kết thúc cấp bậc lễ nghĩa. Hơn nữa giữa hắn và Tào Thành cũng thành lập quan hệ công tác khá tốt. Tuy rằng tạm thời còn chưa nói tới hữu nghị cá nhân, nhưng "triển vọng" rất lạc quan.
Bất kể là Tào Thành hay là Phạm Hồng Vũ đều không thể vĩnh viễn ở bên cạnh lãnh đạo, sớm hay muộn cũng phải phóng ra ngoài. Làm tốt quan hệ lẫn nhau, đối với tất cả mọi người đều có lợi.
Bạn bè nhiều thì đường nhiều.