"Em sao vậy Cảnh Dao, có phải là thư của tên vô lại kia không? Tại sao trên đời lại có người không biết xấu hổ đến như vậy? Đã gửi cho hắn cuốn "Luật hôn nhân mới" rồi mà vẫn còn quấn chặt không tha."
"Không phải, đây là thư của Lục Tự Học."
Lục Cảnh Dao vội vàng gấp lá thư lại, tránh cho hai người bạn quá mức "nhiệt tình" thấy được nội dung bức thư.
"Không đúng, nếu như là thư của Lục Tự Học, sắc mặt của em sẽ không khó coi như vậy."
"Em đừng xấu hổ, gặp việc gì khó cứ nói ra, bọn chị sẽ cùng nghĩ ra giải pháp giúp em giải quyết."
"Đúng vậy Cảnh Dao, tư tưởng của những người như chúng ta, chắc chắn sẽ sinh ra xung đột với những quan niệm xưa cũ, nhưng đây cũng là trách nhiệm của chúng ta."
"Chúng ta có trách nhiệm phải giáo hóa những kẻ ngu muội kia, để cho bọn họ thoát khỏi sự ngu dốt và trở nên tiến bộ."
Những lời thao thao bất tuyệt của hai người bạn cùng phòng nhanh chóng làm cho Lục Cảnh Dao cảm thấy hoang mang và lo sợ. Hiện giờ cô bắt đầu hoài nghi, lúc trước mình quyết định tiếp nhận sự ‘quan tâm’ của bọn họ có phải là sai rồi hay không?
Sau khi đến thủ đô học đại học, Lý Dã từng gửi thư cho Lục Cảnh Dao với tần suất một tuần một lần trong mấy tháng liên tiếp, thành công khơi dậy ngọn lửa hóng chuyện của các chị em trong phòng. Bọn họ đều là những người phụ nữ trưởng thành, có kinh nghiệm ăn nói vô cùng phong phú, Lục Cảnh Dao mới ra ngoài va chạm xã hội, sao có thể là đối thủ của họ?
Sau nhiều lần "quan tâm yêu mến", chuyện giữa cô và Lý Dã đều bị bọn họ biết. Lục Cảnh Dao rất xoắn xuýt, tuy cô muốn hoàn toàn thoát khỏi lồng giam của quá khứ, nhưng lại sợ người thân đang sống ở huyện Thanh Thủy bị Lý gia trả thù.
Vào thời điểm cha cô nói: "Nếu Lý Dã thi đậu đại học vào năm sau, tôi sẽ không phản đối cuộc hôn nhân này", cô có thể cảm nhận rõ ràng được sự nhút nhát và nhượng bộ của cha mình.
Mà mấy người bạn cùng phòng của Lục Cảnh Dao, sau khi nghe xong những lời tâm sự của cô lập tức cảm thấy vô cùng phẫn nộ.
Trong thời đại vạn vận đều đổi mới này, các nữ sinh viên đầy tài năng và kiêu ngạo, làm sao có thể chịu được sự ràng buộc của những luân lý lạc hậu và xấu xa của xã hội cũ?
Nhất định phải phê phán.
Kể cả là Lý Dã đã đồng ý từ hôn, nhưng thái độ của gia đình hắn vô cùng cùng tồi tệ, nhất định phải phê phán nghiêm khắc.
Các bạn cùng phòng đã đề nghị một số phương pháp: viết thư tuyệt giao, trả lại sính lễ, gửi sách luật, một cuốn tổng hợp có chương có pháp, thề phải đập tan hoàn toàn mộng tưởng hão huyền của con cóc quê mùa Lý Dã kia.
Hiện giờ xem ra, dường như kế hoạch của Lục Cảnh Dao thành công rồi, Lý Dã đã đòi lại chiếc xe đạp Phượng Hoàng ở trước mặt mọi người, tương đương với việc công khai cắt đứt hoàn toàn mọi quan hệ với cô.
Nhưng kết quả này không phải là điều Lục Cảnh Dao mong đợi.
Ban đầu Lục Cảnh Dao mong Lý Dã có thể "hiểu" cho mình, ủng hộ "sự tự do cao quý và thuần khiết" của cô, sau đó chủ động xóa bỏ mâu thuẫn và xung đột giữa Lý gia và Lục gia, hóa giải đoạn ân oán không thể nói rõ ai đúng ai sai này.
Dựa vào sự hiểu biết của Lục Cảnh Dao đối với Lý Dã, hắn có thể sẽ tự nhận thức được sai lầm của mình, biểu hiện mình là một người đàn ông có trách nhiệm, thuyết phục người Lý gia không so đo chuyện này. Cũng chỉ có Lý Dã mới có thể giải quyết mọi chuyện một cách lặng lẽ, hòa bình.
Nhưng căn cứ vào những gì Lục Tự Học miêu tả trong thư, Lý Dã giống như đã thay đổi thành một người khác, hoàn toàn xa lạ.
Nếu dùng giọng điệu của hai người bạn cùng phòng mà nói, con con cóc này quả thật không biết xấu hổ.
Nghĩ tới đây, hình tượng cao ráo, gầy gò, tuấn tú của Lý Dã không biết từ khi nào đã bò vào trong đầu Lục Cảnh Dao.
Lục Cảnh Dao vội vàng dùng sức lắc đầu, làm cho mình bình tĩnh lại.
Cô không muốn dây dưa cùng Lý Dã nữa, không muốn tiếp tục chịu đựng áp lực của việc được người khác bố thí.
"Cảnh Dao, em sao vậy? Nếu có tức giận thì đừng giấu kín ở trong lòng, cho chị xem thư của Lục Tự Học, tụi chị sẽ tìm cách giải quyết giúp em."
Hành động của Lục Cảnh Dao đã đốt lên ngọn lửa hiếu kỳ của hai người bạn cùng phòng, làm bọn họ cảm thấy vô cùng ngứa ngáy, khó chịu.