Sau một thoáng bối rối, Hạ Nguyệt chạy khỏi lớp học, lao thẳng đến phòng giáo viên.
Đi tố cáo với giáo viên chính là thủ đoạn quen thuộc của Hạ Nguyệt.
Mặc kệ cậu có năng lực hay sức mạnh lớn đến múc nào, chỉ cần còn là một học sinh, gặp được giáo viên vẫn phải quỳ gối.
Thấy Hạ Nguyệt như phát điên chạy ra ngoài, Lý Đại Dũng lo lắng đi qua, thấp giọng nói: "Anh, con nhỏ Hạ Nguyệt không phải là người tốt, màu đỏ cũng bị cô ta nói thành màu trắng, em nghĩ anh nên bàn bạc với đồ câm trước, tìm lý do phù hợp để giải thích chuyện gian lận với các thầy cô."
"Bàn bạc trước?" - Lý Dã sửng sốt một chút nói: "Em cũng cho rằng anh đang gian lận à?"
"Em không có."
Lý Đại Dũng nhất thời không nói nên lời.
« Anh có bao nhiêu năng lực chính mình còn không rõ sao? Điểm thi đại học của anh còn không bằng em, chép bài của người khác được 60 - 70 điểm thì không nói, nhưng chép tới những 100 điểm…Anh cho rằng người khác bị mù rồi à? »
Lý Đại Dũng không nhịn được oán thầm trong lòng, y không dám nói thật với Lý Dã, nhất thời cảm thấy hơi khó chịu.
Đột nhiên, Đại Dũng cảm giác có chút lạnh lẽo, ngẩng đầu nhìn lên phát hiện Văn Nhạc Du đang lạnh lùng nhìn mình.
"Cậu nói ai là đồ câm?"
Văn Nhạc Du mở miệng nói, phun ra hơi lạnh như ngày đông giá rét trong cái nóng oi bức 37oC của mùa hè, nhưng giọng nói lại ngọt ngào và dễ nghe như tiếng chim hoàng oanh.
"..."
Lý Đại Dũng từng theo Lý Dã đi qua Trường tiểu học Lưu Cầu, đã từng gặp qua Văn Nhạc Du, nhưng chưa bao giờ thấy Văn Nhạc Du sắc bén như vậy.
« Vì sao người khác có thể gọi cậu là đồ câm, đến lượt tôi thì không được? »
"Thật sự xin lỗi, tôi nói sai rồi"
Lý Đại Dũng không hiểu lý do, đành phải liên tục xin lỗi, nhưng Văn Nhạc Du vẫn nhìn y chằm chằm cho đến khi Hạ Nguyệt trở lại lớp học mới bỏ qua.
Hạ Nguyệt hất cằm lên nói: "Lý Dã, Văn Nhạc Du, thầy cô kêu hai cậu qua phòng giáo viên"
Lý Dã đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nghe Văn Nhạc Du cũng phải đi lập tức không vui nói: "Văn Nhạc Du đi làm gì? Cậu đừng có thấy ai cũng cắn."
Hạ Nguyệt tức đến nỗi lồng ngực phập phồng, phẫn nộ nói: "Cậu chép đáp án của Văn Nhạc Du, sao lại không liên quan, cậu ấy là nhân chứng quan trọng."
Lý Dã đã hiểu vì sao Hạ Nguyệt một mực cho rằng hắn đang gian lận, nguyên nhân là do đáp án của hắn và Văn Nhạc Du đều đúng, hai người lại ngồi cùng bàn, mà Lý Dã trước kia học rất kém, xâu chuỗi tất cả những điểm đáng ngờ lại với nhau, tạo thành chứng cứ hoàn chỉnh để lên án hắn.
Vì thế trên đường đi tới phòng giáo viên, Hạ Nguyệt đi ở phía trước cảm thấy vô cùng vui vẻ, giống như chỉ một khắc sau cô đã có thể tuyên án tử hình cho Lý Dã, lôi đầu chó của hắn ra chém.
Có lẽ, trong thâm tâm cô đang suy nghĩ, Lý Dã tố giác việc cô tự tiện mở thư của hắn, cô tố giác hắn gian lận, hai người triệt tiêu lẫn nhau. Không đúng, hành vi của Lý Dã nghiêm trọng hơn.
Mà Lý Dã nhìn bóng lưng của Hạ Nguyệt, nhịn không được mà cười nhạo trong lòng.
« Cậu cho rằng cậu đang tính kế tôi, nhưng không biết rằng tôi cũng đang âm thầm tính kế cậu. »
Trên thực tế, sau khi biết mình sẽ được chuyển vào lớp số 1, Lý Dã đã quyết định chỉnh đốn Hạ Nguyệt.
Để một người suốt ngày chỉ nghĩ đến việc kiểm soát tinh thần của người khác làm lớp trưởng, cô ta không lạm dụng quyền hạn trong tay mình mới là kỳ lạ.
Con cóc nằm sấp trên mu bàn chân của bạn, tuy nó không cắn nhưng đủ để làm bạn cảm thấy kinh tởm. Nhất định phải đánh chết nó.
Hạ Nguyệt cho rằng mình đã nắm được nhược điểm của Lý Dã, nhưng lại không biết rằng từ thời khắc cô mở miệng mắng người, cô đã hoàn toàn thua.
Lý Dã mắng người nhiều lắm chỉ nhận được vài câu phê bình, nhưng nếu lớp trưởng cũng mắng người, vậy các thầy cô sẽ cảm thấy thế nào?
Thân phận bất đồng, yêu cầu đối với bản thân cũng bất đồng
Gây ra những trận cãi vã nhỏ, không làm tổn hại đến ai thì có ích lợi gì, trừ khi gây ra động tĩnh lớn mới có thể đi tới phòng giáo viên để giải quyết.
Các thầy cô để Hạ Nguyệt làm lớp trưởng là muốn cậu ta giải quyết các vấn đề rắc rối trong lớp học giúp họ, làm giảm bớt những gánh nặng mà họ đang phải chịu, nhưng cậu lại vô cớ làm phiền họ, bộ giáo viên không cần nghỉ ngơi sao?
Thế thì còn cần tới lớp trưởng để làm gì nữa?