Nhưng sau khi vào trong nhà, Lý Khai Kiến lại trút hết sự giận dữ lên người Lý Dã, lấy đai lưng đánh tới mức mông hắn nở hoa, không thể ngồi được trên ghế.
"Đều là đi học như nhau, tại sao mày không thể thi đậu đại học?"
"Nếu không phải mày muốn lấy đứa con gái đó, làm sao tao có thể mất mặt như vậy?"
Lý Dã vô cùng ủy khuất, cho dù bị đánh sưng mông không thể đạp xe đạp, nhưng vẫn nhờ Lý Đại Dũng chở mình đi tìm Lục Cảnh Dao chất vấn.
Khi tới trước nhà Lục Cảnh Dao, Lục gia đóng chặt cửa không đón tiếp Lý Dã, cũng may tiếng mắng chửi của Lý Đại Dũng quá lớn, làm cho hàng xóm chú ý tới, cha con Lục Cảnh Dao mới ra ngoài gặp mặt Lý Dã.
Cha Lục Cảnh Dao có chút lúng túng nói Lý Dã: "Thật ra tôi cũng rất thích cậu, nếu như năm sau cậu có thể thi đậu vào một trường đại học ở Bắc Kinh, vậy tôi sẽ không ngăn cản cuộc hôn nhân này nữa."
Nghe cha mình nói những lời này, Lục Cảnh Dao ở bên cạnh cúi đầu không nói một lời, nhưng cô lại nắm thật chặt hai tay, thân thể run rẩy, điều này cũng đã cho thấy sự oán hận sâu sắc trong lòng cô.
Nguyên chủ tâm tư đơn thuần, hoàn toàn tin tưởng những lời cha Lục Cảnh Dao nói, hắn lập tức đi ghi danh học lại tại trường Trung học số hai của huyện, tích cực chuẩn bị cho kỳ thi đại học sắp tới.
Nhưng vài ngày trước, một tờ biên lai chuyển tiền từ Bắc Kinh đã được gửi trực tiếp đến trường học.
Lục Cảnh Dao đã gửi cho Lý Dã 45 đồng.
Trong những năm 80, sinh viên đại học sẽ được cấp tiền lương. Lục Cảnh Dao được nhà nước trợ cấp 22,5 đồng mỗi tháng để lo việc ăn mặc. Chỉ qua vài tháng, cô đã gom góp đủ 45 đồng. Mong muốn thoát khỏi Lý Dã của cô mạnh mẽ đến mức nào?
Lúc này cho dù Lý Dã có đần độn hơn nữa cũng đã hiểu được quyết tâm của Lục Cảnh Dao.
Tệ hơn nữa, những nữ sinh có quan hệ không tồi với Lục Cảnh Dao cũng nhận được thư của cô, không biết bọn họ đã thêu dệt như thế nào mà chỉ trong một đêm trường học đã xuất hiện rất nhiều lời đồn đại.
Nguyên chủ bị gán cho cái danh "Hoàng Thế Nhân”, bị đồn là kẻ lợi dụng quyền thế gia đình thúc ép Lục gia trả nợ, nếu không trả đủ tiền thì sẽ lấy Lục Cảnh Dao làm vợ để trừ nợ.
Nguyên chủ được gia đình che chở cẩn thận từ nhỏ, chưa bao giờ phải chịu lời vu khống độc ác như vậy, trong đêm ngã bệnh hồn phi phách tán ngay trên giường, mới để cho Lý Dã đến từ mấy chục năm sau chiếm lấy thân thể.
Cũng bởi vì việc này mà Lý Đại Dũng mới phẫn nộ đi tìm Hà Vệ Quốc. Mọi người đều biết Lý Dã vừa mới bệnh nặng một trận là vì Lục Cảnh Dao, nhưng gã lại cố ý nói ra những lời độc địa như vậy, làm cho Lý Đại Dũng hận đến nỗi muốn đánh cho gã bể đầu.
....
Khi Lý Dã hút gần hết điếu thuốc, có mấy nữ sinh đi tới và đứng trước mặt hắn.
Trong số đó, có một cô gái mặt tròn mà hắn có ấn tượng rất rõ, đó chính là Hạ Nguyệt, bạn thân của Lục Cảnh Dao, cô ta cũng nhận được thư từ Lục Cảnh Dao vài ngày trước.
Hạ Nguyệt đưa cho Lý Dã một quyển sách, lạnh lùng nói: "Đây là cuốn sách luật mà Lục Cảnh Dao gửi cho cậu, hãy đọc nó cho kỹ."
Lý Dã nhìn tựa đề màu đỏ trên bìa sách: "Luật hôn nhân mới". Hắn có chút kinh ngạc hỏi: "Cậu xác định là gửi cho tôi."
Hạ Nguyệt nhướn mi lên nói: "Đương nhiên là gửi cho cậu, loại người như cậu cần phải xem nhiều sách, học nhiều điều luật hơn, để tránh..."
Lý Dã không đợi Hạ Nguyệt nói xong đã lạnh lùng cắt ngang: "Nếu là gửi cho tôi, vậy tại sao cậu lại mở nó ra? Cậu có biết rằng hành vi tự tiện bóc bưu kiện của người khác là phạm pháp hay không?”
"..."
"Một người có hành vi phạm pháp lại chế giễu người khác cần phải học luật, cậu không cảm thấy buồn cười à?”
Hạ Nguyệt bị nói cho cứng họng, há to miệng, không thốt lên được lời nào.
Thấy mọi người xung quanh đang dùng ánh mắt khác thường nhìn mình, mặt Hạ Nguyệt ngay lập tức đỏ bừng.
"Hừ, dù cho cậu ngụy biện thế nào, cậu vẫn là Hoàng Thế Nhân."
Cuối cùng, Hạ Nguyệt đã lấy ra chiêu thức "điêu ngoa" của mình ra sử dụng, ném sách cho Lý Dã rồi quay đầu rời đi.
"Này, cậu nói ai là Hoàng Thế Nhân? Đứng lại đó cho tôi! Cậu chính là người tung tin đồn đó mấy ngày qua đúng không?" Lý Đại Dũng lập tức mở miệng quát mắng, nhưng Hạ Nguyệt cùng các nữ sinh khác đã đi xa.
Lý Dã ngăn y đuổi theo, mở cuốn sách Lục Cảnh Dao gửi tới, phát hiện quyển sách này đã bị người khác đọc qua rồi, trong đó có rất nhiều đoạn, điều lệ được đánh dấu bằng bút đỏ để làm người khác chú ý.
"Luật hôn nhân mới" ban hành ngày 1 tháng 1 năm 1981, trong đó đặc biệt nhấn mạnh nội dung "tự do hôn nhân". Những phần được đánh dấu bằng bút đỏ trong sách đều liên quan đến nội dung này.
Lý Dã thật sự bó tay.
Rốt cục nguyên chủ đã gây nên tội nghiệt gì? Đường đường là một chàng trai có tướng mạo ngọc thụ lâm phong, tâm tính thiện lương, gia đình giàu có lại đi yêu một nữ nhân chuyên lấy pháp luật ra làm vũ khí để đối phó hắn.
Cậu có biết điều này nguy hiểm như thế nào không?
Nó tương đương với một nữ sinh học ngành y có thể nhẹ nhàng giải thích nguyên lý giãn nở của bọt biển cho bạn, lúc phát điên cầm dao đâm từng nhát vào chỗ không yếu hại trên cơ thể bạn.
Vậy câu chuyện giữa nguyên chủ và Lục Cảnh Dao với câu chuyện trên có gì khác nhau? Ở câu chuyện đầu tiên, bạn có thể bị mất tiền trong các vụ kiện tụng; ở câu chuyện thứ hai, bạn có thể sẽ mất mạng. Tôi không rãnh để chơi như thế.
Lý Đại Dũng thấy Lý Dã trầm mặc, cho rằng hắn vẫn còn khó chịu vì Lục Cảnh Dao, oán hận nói: “Hay là hai anh em chúng ta cùng đi Bắc Kinh tìm Lục Cảnh Dao, nếu cô ta dám làm giống Trần Thế Mỹ, em sẽ la lớn cho cả trường đều biết tiếng xấu của cô ta.”
Lý Dã lắc đầu, cười nói: “Trần Thế Mỹ là trạng nguyên, cô ta có đủ tư cách để so sánh sao?
Lý Đại Dũng không cam lòng nói: “Chẳng lẽ cứ để cho cô ta bắt nạt chúng ta?”
Lý Dã khép sách lại, nhẹ nhàng nói: “Đương nhiên là không. Chỉ có điều, đi Bắc Kinh thì quá phiền phức. Chúng ta cần gì phải bỏ gần tìm xa?
“Ý của anh là sao?”
“Lát nữa, sau khi tan học, chúng ta đi đòi nợ.”
Lý Dã vốn không muốn dây dưa cùng Lục Cảnh Dao, nhưng theo tình hình hiện tại, nếu không cảnh cáo cô ta một chút, những chuyện phiền phức sẽ tìm đến không dứt.
“Thanh danh” trong thời đại này rất được quan trọng. Nếu bị gán cho cái danh “Hoàng Thế Nhân”, con đường công danh và cưới vợ sau này của hắn sẽ bị ảnh hưởng.