• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Báo cáo!"

Hạ Nguyệt đẩy cửa phòng giáo viên ra, hô báo cáo, sau đó đứng tại chỗ nói với thầy La chủ nhiệm: "Thưa thầy, em đã đưa người tới."

Lý Dã đứng ở phía sau không nhịn được cười.

Sao lại gọi là "đưa người tới"? Giống như đang áp giải tù nhân đi thẩm vấn vậy.

Lúc này, hắn hoàn toàn hiểu rõ, Hạ Nguyệt chỉ mới đảm nhận chức lớp trưởng nhưng đã bồi dưỡng ra ý thức ưu việt của tầng lớp đặc quyền.

Thầy La đang cầm hai tờ giấy kiểm tra để so sánh đáp án, thấy đám người Lý Dã đi vào bèn bỏ xuống không nói một lời nhìn chằm chằm vào Lý Dã.

Đây là thủ đoạn quen thuộc mà các giáo viên hay dùng để đối phó với các học sinh đang chột dạ, trước tiên khơi gợi sự sợ hãi trong lòng học sinh, sau đó quát lớn vài câu, như thế sẽ dễ bắt chẹt học sinh hơn.

Nhưng Lý Dã là người như thế nào?

Nhớ năm đó, ông chủ không chịu trả tiền hoa hồng cho hắn, hắn đã lặng lẽ phá hoại một số mối làm ăn, đối mặt với sự giận dữ của ông chủ nhưng vẫn bình thản bày ra sắc mặt "oan uổng" và "thiện lương", hắn sẽ sợ việc bị người khác nhìn nhiều thêm vài lần?

Thầy cứ tùy ý nhìn, dù gì em cũng rất đẹp trai.

Thầy La nhìn gương mặt không cảm xúc của Lý Dã, chỉ có thể nghiêm mặt nói: "Lý Dã, có phải em đã dùng sách đánh Hạ Nguyệt?"

Lý Dã bình tĩnh trả lời: "Bạn ấy mắng mẹ của em, nếu thầy cho rằng hành vi của em không ổn, để em kêu cha mình đi tìm cha bạn ấy trao đổi một chút."

"..."

Thầy La nhìn Hạ Nguyệt, ánh mắt dần trở nên sắc bén.

Trong mắt của người làm công tác văn hóa, mắng chửi cha mẹ người khác không phải là một lỗi nhỏ.

Thầy La nhíu mày, nói sang chuyện khác: "Hạ Nguyệt nói em gian lận trong lúc làm bài kiểm tra, em có ý kiến gì?"

Lý Dã nói: "Em không gian lận, em cho rằng Hạ Nguyệt đang muốn trả đũa em hoặc là do bạn ấy cảm thấy ghen tỵ nên mới vu oan cho em."

"..."

Tất cả giáo viên trong phòng đều nhìn về phía này, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Vốn dĩ đây chỉ là một bài kiểm tra nhỏ, nói là gian lận thì cũng có chút làm to chuyện.

Nhưng lời nói của Lý Dã có tính công kích quá mạnh mẽ, bỗng chốc đã dồn bản thân và Hạ Nguyệt vào góc tường.

Nếu sau đó Lý Dã bị nhận định là gian lận, tất nhiên sẽ bị xử phạt rất nghiêm khắc.

Trái lại, nếu như Hạ Nguyệt bị nhận định là do ghen ghét và muốn trả thù nên đã vu oan cho bạn học, chắc chắn hậu quả mà cô phải chịu sẽ nghiêm trọng gấp đôi.

Thầy La vội vàng cười nói: "Lý Dã, trong đầu em nghĩ cái gì vậy, chuyện đâu có nghiêm trọng như thế."

Thầy La muốn hòa giải nhưng Hạ Nguyệt lại không cam tâm.

Rõ ràng là cô đã nắm được nhược điểm của Lý Dã, nhưng tại sao cô lại trở thành kẻ tiểu nhân hay ghen ghét người khác?

Vì vậy, ngay khi thầy La vừa mở miệng hòa giải, Hạ Nguyệt cũng hô lên: "Ai trả thù cậu? Ai vu oan cho cậu? Đáp án của cậu và Văn Nhạc Du giống nhau như đúc, nếu không phải là cậu chép bài của người ta, chẳng lẽ là do người ta chép bài cậu?"

Lần này tới lượt thầy La cảm thấy khó chịu.

Hạ Nguyệt, em bị ngốc à? Không nhìn ra thầy đang cố gắng giải hòa hay sao? Bộ em không biết sự kiện gian lận này rất khó để nhận định sao?

Hơn nữa, cô Kha mới đi dạy ngày đầu tiên, em lại khơi ra sự kiện gian lận trong lớp học, còn làm liên lụy đến con gái của người ta, em tính làm sáng mắt ai đây?

Đúng là bắt chó đi cày

Lý Dã ngay cả Hạ Nguyệt cũng không thèm nhìn, nói với thầy La: "Một giờ trước, em tố cáo hành vi tùy tiện mở thư người khác của Hạ Nguyệt với thầy, một giờ sau, Hạ Nguyệt lại tố cáo em gian lận. Em nghĩ không ra, Hạ Nguyệt chỉ là một học sinh, bạn ấy có tư cách gì để nhận định em gian lận? Chẳng lẽ chỉ bằng thân phận lớp trưởng của bạn ấy?"

"Đừng sốt ruột" - thầy La đành phải cầm lấy 2 bài kiểm tra đạt điểm tối đa, hỏi: "Em giải thích cho thầy một chút, vì sao đáp án của hai em lại giống nhau như đúc?"

Lý Dã cảm thấy kỳ quái nói: "Thưa thầy, mỗi câu hỏi chỉ có một đáp án chính xác, em cũng không thể cố ý làm sai."

"..."

Sắc mặt thầy La có chút u ám, hai đứa học sinh này, ai cũng không khiến ông bớt đau đầu.

Nếu đã như vậy, thì cứ sử dụng thái độ xử lý việc công mà giải quyết chuyện này vậy.

Thầy La quay đầu nhìn một thầy giáo rồi nói: "Thầy Tiêu, trình độ tiếng Anh trước kia của Lý Dã như thế nào?"

Thầy Tiêu đã sớm chú ý tới tình huống ở bên này, nói: "Trong đợt thi thử lần trước, Lý Dã thi tiếng Anh chỉ được 21 điểm."

Thầy La gãi đầu, hơi châm chọc nói: "Lý Dã, em tiến bộ cũng nhanh quá nhỉ, có thể chia sẻ một chút kinh nghiệm học tập của em cho các thầy được không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK