• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ có cơ hội được chọn lại, một cô gái tính khí bá đạo, tướng mạo bình thường như Hạ Nguyệt làm sao có thể so sánh được với cô gái có tính cách ôn hòa, vẻ ngoài xuất chúng như Hồ Mạn?

Trong thập niên 80, tỷ lệ nam nữ của học sinh cấp ba có cân bằng không?

Nói giỡn, phần lớn các nữ sinh sau khi học xong cấp hai đã bị gia đình yêu cầu nghỉ học đi làm, số nữ sinh tiếp tục học lên cấp ba chiếm tỷ lệ rất ít.

Những chàng trai 17-18 tuổi đều rất cảm tính, tuy một lớp trưởng lợi hại sẽ dễ dàng thu được bài tập về nhà hơn, nhưng có được một lớp trưởng ôn nhu và xinh đẹp là điều bọn con trai nào cũng muốn.

"Được rồi, hoan nghênh bạn Hồ Mạn đã trở thành lớp trưởng mới của lớp chúng ta. Còn có một việc nữa, bạn Hạ Nguyệt đã nhận thức được sai lầm của mình, muốn chủ động xin lỗi bạn Lý Dã, bây giờ thầy mời bạn Hạ Nguyệt lên bục giảng."

Thầy La ý vị thâm trường nhìn Hạ Nguyệt, chủ động nhường ra một chỗ đứng ở phía sau bàn giáo viên.

Hạ Nguyệt không biết mình đã đi lên bục giảng như thế nào, cũng không biết vì sao mình lại có thể đọc hết lá thư xin lỗi trong tay.

Giờ phút này, cô chỉ có một ý niệm trong đầu —— vô cùng nhục nhã, quả thật vô cùng nhục nhã.

...

Tại phòng giáo vụ của Trường trung học số một, Lục Tự Học nước mắt lưng tròng, múa bút thành văn.

Sau khi Lý Dã đoạt lại chiếc xe đạp từ trong tay cậu vào tuần trước, cậu đang đợi chị gái giải quyết chuyện này giúp mình.

Nhưng chị gái nhà mình chưa kịp phát uy, chủ nhiệm Diêu của phòng giáo vụ đã gọi cậu đến, hỏi cậu có đem theo giấy chứng nhận của chiếc xe đạp Phượng Hoàng tới không.

Lục Tự Học làm gì có giấy chứng nhận nào.

Đã qua mấy ngày, cậu còn tưởng chủ nhiệm Diêu đã quên chuyện này.

Chủ nhiệm Diêu thật sự rất muốn "quên", làm giáo viên nhiều năm như vậy, ông cũng hiểu rằng một học sinh có tâm hồn mỏng manh như Lục Tự Học cần phải được bảo vệ.

Nhưng vào sáng nay, đồn cảnh sát đã trực tiếp gọi tới, hỏi rằng có phải thứ 7 tuần trước đã diễn ra một vụ cướp xe đạp ở trước cổng trường không?

Lần này coi như là mất mặt tới tận nhà bà ngoại, không xả cơn giận ra, sẽ làm tổn hại đến cơ thể, thế là ông đã kéo Lục Tự Học tới để trút giận.

Lục Tự Học bất đắc dĩ phải viết một bản kiểm điểm ngay tại chỗ, vừa viết vừa gào thét trong lòng.

« Thật là nhục nhã, tôi quyết không đội trời chung với anh, Lý Dã! »

Nhưng muốn báo thù cũng cần phải có thực lực, bây giờ Hạ Nguyệt cùng Lục Tự Học đều không làm được, vì vậy hai người đồng thời nhớ tới một người "có thực lực".

Vào ban đêm, hai phong thư phân biệt được gửi vào các hòm thư nằm gần Trường trung học số một và Trường trung học số hai, sau đó được gửi thẳng đển Học viện Ngoại ngữ Bắc Kinh.

Vào tiết tự học buổi tối, Lý Dã cũng mở phong thư mà Lục Cảnh Dao gửi cho hắn.

« Lý Dã, lâu rồi không gặp, anh làm tôi cảm thấy thật lạ lẫm, người đàn ông thiện lương, rộng lượng, có trách nhiệm lúc trước đã đi đâu mất rồi? »

« Anh hãy trả xe đạp lại cho em tôi. Em ấy còn nhỏ, không chịu nổi những lời đàm tiếu. Tiền xe đạp anh cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ trả đủ cả vốn lẫn lãi cho anh.»

Sau khi đọc xong phong thư của Lục Cảnh Dao, Lý Dã cảm thấy khá kinh ngạc, sau đó dùng sức lắc đầu, mới xác định mình vẫn còn đang ở năm 1981, mà không phải là năm 2023 nắm đấm bay tứ tung kia.

Hắn vốn không muốn cùng Lục Cảnh Dao phát sinh quan hệ gì nữa, nhưng bây giờ lại nhịn không được mà cầm bút máy, lập tức viết ngay một lá thư hồi âm.

« Em của cô không chịu nổi những lời đàm tiếu, chẳng lẽ lại bắt tôi và gia đình tôi phải chịu?

Cô có biết bởi vì cô gửi tiền về, trong trường họ gọi tôi là gì không? Tôi chỉ lấy về số tiền thuộc về mình, vì sao lại trở thành Hoàng Thế Nhân? Không trả đủ tiền sẽ bắt cô lại để trừ nợ? Cô quỷ quái như vậy liệu có chịu trả nợ cho tôi không?

Lúc gia đình tôi giúp gia đình cô sửa nhà, vì sao không gọi tôi là Hoàng Thế Nhân? Khi gia đình tôi giúp cha cô điều chuyển công tác, tại sao không gọi tôi là cẩu địa chủ?

Nếu đã thoải mái tiếp nhận chỗ tốt của gia đình tôi, vì sao lại muốn đổi trắng thay đen, giả vờ mình là nạn nhân vô tội?

Nếu như đã lựa chọn theo đuổi con đường tự do của mình, thì cô dựa vào cái gì để can thiệp vào cuộc sống của tôi? Dựa vào cái gì để bắt tôi rộng lượng, trả lại chiếc xe đạp cho em cô? Cô bây giờ không cảm thấy mình vô sỉ sao?

Về sau đừng liên lạc với tôi nữa, thiên nga bay trên trời xin đừng làm phiền con ếch ở đáy giếng, cho dù một ngày nào đó nó trở thành hoàng tử, cũng không còn quan hệ gì đến cô nữa. »

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK