• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Dã kéo Lý Đại Dũng ra khỏi lớp, Đại Dũng thuần thục móc một gói thuốc lá từ trong túi quần, đưa cho Lý Dã một điếu thuốc rồi châm lửa giúp hắn.

"Sao anh lại ngăn cản em đập cho tên Hà Vệ Quốc một trận, hôm nay tha cho gã, ngày mai gã sẽ coi trời bằng vung".

Người khác sợ chú của Hà Vệ Quốc nhưng Lý Đại Dũng thì không. Người thân ở nhà ngoại y đều làm việc bên điện lực. Thời buổi này những người quản lý hệ thống điện lực đều là những người rất lợi hại và có uy quyền.

Dù nhà ngoại của Lý Đại Dũng rất lợi hại, nhưng nếu Hà Vệ Quốc nhờ cậy chỗ dựa sau lưng gã thì mọi chuyện cũng sẽ rất phiền phức, cho nên Lý Dã mới ngăn cản Đại Dũng lại.

"Dây dưa cùng loại người này không đáng, khục khục khục khục."

Lý Dã mới hút một hơi đã ho sặc sụa.

"Cái quái gì vậy?"

Hắn cầm điếu thuốc lên nhìn qua sau đó thẳng tay vứt đi.

Không những không có đầu lọc mà chiều dài của các lá thuốc bên trong cũng không đều, lại còn trộn lẫn với các tạp chất màu đen khác. Tóm lại, toàn bộ nguyên liệu làm nên điếu thuốc này đều là rác rưởi.

Nhưng điếu thuốc mà Lý Dã vứt đi còn chưa kịp rơi xuống đất, Lý Đại Dũng đã nhanh chóng chạy tới đoạt trước mấy học sinh khác nhặt nó lên.

"Lỗi em lỗi em, quên mất anh vừa mới hết sốt, cổ họng còn chưa ổn, nhưng mà loại thuốc này là do em nhịn ăn mới mua được, đâu có được như anh, được hút loại thuốc tốt như Đại Tiền Môn."

"..."

Nhìn Lý Đại Dũng dập tắt điếu thuốc rồi nhét lại trong gói, Lý Dã nhịn không được mà phì cười.

Hắn sờ vào trong túi quần, móc ra gói thuốc Đại Tiền Môn.

"Hút của anh đi."

Lý Dã rút ra một điếu đưa cho Lý Đại Dũng, lại nhìn ánh mắt của mọi người xung quanh, bèn chia cho mỗi người một điếu.

Các bạn học cùng lớp vội vàng nhận lấy, châm lửa và bắt đầu hút.

Học sinh thời đại này không giống với những tên công tử được gia đình chăm sóc như vua chúa mà hắn đã gặp ở kiếp trước, trong túi quần mỗi tên đều có mấy sấp tiền, mời các em gái đi ăn Haagen Dazs(*) ở trong khách sạn mà không chớp mắt lấy một cái.

(*) Haagen Dazs: một hãng kem cao cấp của nước Mỹ

Mọi người nói chung đều không có tiền, tiền tiêu vặt hằng tháng chỉ có vài hào là chuyện bình thường, có mấy chục đồng để tiêu xài thì đã được gọi là "Đại phú ông".

Có ít tiền trong tay, đương nhiên sẽ phải tiết kiệm để tránh hao phí, học sinh gia cảnh bần hàn thì tự cuốn lá thuốc lại thành điếu, ai mà có được gói thuốc lá hiệu Kinh Tế giá 8 xu và Đại Chúng giá 9 xu đối với học sinh hút thuốc đã là đẳng cấp rồi.

Nếu bạn hút một điếu hiệu Cá Vàng giá 1 hào rưỡi, liền trở thành một người rất có mặt mũi, nếu bạn hút một điếu Đại Phong Thu giá 2 hào 3 xu, bạn chính là đối tượng được người người hâm mộ và ghanh ghét.

Mà Lý Dã, chính là người thường xuyên nhận được sự hâm mộ và ghen tỵ từ mọi người xung quanh.

Lý Dã từng trải qua tuổi thơ cơ cực, cha cùng ông nội đều mất việc. Hắn lại không có ấn tượng gì về mẹ. Nghe nói, vì một lý đặc biệt mà cha mẹ hắn đã ly hôn, kể từ đó, hắn không còn gặp lại mẹ thêm một lần nào nữa.

Khi cha và ông nội lấy lại công việc, Lý Dã luôn nhận được sự cưng chiều từ người thân, trong túi luôn có một bao thuốc Đại Tiền Môn, chân đi giày hiệu Hồi Lực mới tinh. Đây đều là các sản phẩm xa xỉ làm cho các bạn cùng lớp vô cùng hâm mộ.

Giày Hồi Lực ở thời đại này có chất lượng tốt hơn nhiều so với các đôi giày Nike, Adidas mà hắn đã đi ở kiếp trước. Nếu có người đi một đôi giày Hồi Lực mới, thì vẻ đẹp và khí chất của người đó sẽ được tăng thêm vài phần.

Có thể nói, cuộc sống trong những năm qua của Lý Dã vô cùng tươi đẹp. Cho đến khi bị Lục Cảnh Dao đâm sau lưng một dao, hắn mới dần biến đổi, trở thành một đứa con trai nhút nhát và tự ti.

Lý Dã và Lục Cảnh Dao là bạn cùng trường, nam thanh nữ tú, vào thời điểm đẹp nhất của tuổi thanh xuân, cả hai đã nảy sinh tình cảm rồi yêu nhau.

Ở thời đại này, tuy rằng tự do yêu đương đã xuất hiện từ rất sớm, nhưng quan niệm của người dân trong nước vẫn còn rất bảo thủ.

Học sinh yêu sớm sẽ bị gắn mác là "không học tốt", nắm tay có thể bị giáo viên phê bình, ôm eo có thể bị đuổi học, nếu dám hôn nhau, thì sẽ bị mọi người dìm chết trong bãi nước bọt.

Cho nên, Lý Dã quyết định đi theo quy trình bình thường của dân gian, đó là đính hôn.

Tuy rằng lúc này chính phủ đang thi hành kế hoạch hóa gia đình, nhưng phong tục quê cha đất tổ không dễ dàng bị phá bỏ. Việc đính hôn ở tuổi 18 là điều vô cùng bình thường. Trong lớp Lý Dã, nhiều bạn học 20 tuổi đã cưới vợ, gả chồng từ lâu, nhưng đều chưa có giấy chứng nhận kết hôn.

Mùa đông năm trước, Lý Dã năn nỉ gia đình tới nhà Lục Cảnh Dao cầu hôn. Lý gia bèn mang sính lễ bao gồm 120 đồng, một chiếc xe đạp Phượng Hoàng, thịt, cá cùng một số vật tư sang Lục gia để kết thông gia.

Chỉ mới mang sính lễ qua mà cả thị trấn đều đã biết tin.

Ông nội Lý Dã là lão thành cách mạng, làm việc trong cơ quan quản lý lương thực, cha hắn lại là chủ nhiệm trong một nhà máy sản xuất phân hóa học nên điều kiện gia đình rất tốt.

Mà cha Lục Cảnh Dao chỉ là một giáo viên không có biên chế, có được mối hôn sự này, Lục gia sẽ phất lên rất nhanh.

Sau khi đính hôn, Lý gia chẳng những chi tiền sửa nhà giúp Lục gia, mà còn vận động quan hệ để giúp cha vợ tương lai của Lý Dã giải quyết vấn đề biên chế. Có thể nói, Lý gia thật sự đã coi Lục Cảnh Dao là con cháu trong nhà nên đối đãi với cô rất tử tế.

Nhưng mọi chuyện đã thay đổi kể từ khi Lục Cảnh Dao thi đậu đại học.

Vào thời điểm Lục Cảnh Dao nhận được thư trúng tuyển, Lý gia đã quyết định cho hai người thành hôn.

Nghĩ đến việc sắp được động phòng hoa chúc với Lục Cảnh Dao, Lý Dã kích động chạy tới nhà Lục gia, muốn chia sẻ tin vui này cùng Lục Cảnh Dao.

Theo cách nghĩ của Lý Dã, tình yêu giữa hắn và Lục Cảnh Dao, mặc dù từng bị người nhà phản đối vì không môn đăng hộ đối, nhưng cuối cùng đã đến lúc ra hoa kết quả, một số vật dụng kế hoạch hóa gia đình(**) mà hắn giấu kín bấy lâu nay sắp được phát huy tác dụng.

(**) Vật dụng kế hoạch hóa gia đình: gồm bao cao su, thuốc tránh thai,...

Nhưng phản ứng của Lục gia đã giáng một đòn chí tử vào Lý Dã.

Kế thừa ký ức của nguyên chủ, hắn nhớ rất rõ cảnh tượng diễn ra vào ngày hôm đó. Người cha đã chịu uất ức nửa đời người của Lục Cảnh Dao run rẩy cầm hai con cá lớn, nửa cân thịt heo và mấy đồng tiền lẻ mượn được từ các nơi đến Lý gia từ hôn.

"Cảnh Dao nhà tôi thi đậu đại học rồi, về sau đi làm có khả năng sẽ không về đây nữa. Tôi không muốn làm chậm trễ tương lai của Lý Dã. Sính lễ tôi vẫn còn giữ, chỉ còn thiếu gia đình anh 45 đồng. Tôi sẽ nhanh chóng trả đủ." – Cha Lục Cảnh dao nói với cha Lý Dã.

Lý gia phẫn nộ vô cùng.

Nếu như chỉ là chuyện yêu đương tự do giữa hai đứa nhỏ, vậy cho dù chia tay rồi thì cũng không có vấn đề gì lớn, nhưng Lục Cảnh Dao và Lý Dã đã chính thức đính hôn, Lý gia cũng đã tiếp nhận lời chúc mừng của họ hàng láng giềng.

Loại nhục nhã như thế ai có thể nhịn được? Cho dù là Tiêu Viêm cũng không thể kìm được cơn giận.

Bám chặt lấy không tha không phải là phong cách của quân nhân, cha Lý Dã không thèm để ý tới lời cầu khẩn của cha Lục Cảnh Dao, cũng không có bất kỳ hành động nào để cứu vãn cuộc hôn nhân này, lập tức ném sinh lễ ra ngoài cửa, lớn tiếng chửi: "Coi như tôi mắt mù, sính lễ cấp cho chó ăn."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK