• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi bức thư của Lục Cảnh Dao được gửi đến Trường trung học số hai của huyện Thanh Thủy, Lý Dã cùng một số bạn học đã được chuyển từ lớp số 2 sang lớp số 1.

Có một bạn học u oán phàn nàn, đang yên đang lành tự dưng chuyển lớp làm cái gì? Cậu ta khó khăn lắm mới thân thiết được với một bạn gái ngồi cùng bàn, đến mức đã có thể xem chỉ tay cho nhau, nhưng kết quả lại bị nhà trường cứng rắn chia rẽ.

Từ thông tin nội bộ mà ông nội cung cấp, Lý Dã biết rằng nhà trường đang chia lại lớp nhanh và lớp chậm.

Năm nay, Trường trung học số hai tuyển sinh được 3 lớp học lại. Vào thời điểm nhập học, những học sinh có thành tích thi tốt nghiệp cấp 3 tương đối tốt sẽ được nhà trường xếp vào lớp số 1, vốn được phân loại là "lớp nhanh".

Tuy nhiên, thành tích thi chưa hẳn đã phản ánh được hết trình độ của học sinh, sau bốn tháng tăng cường dạy học, các lớp đã xuất hiện tình trạng phân hóa.

Có người đã vượt qua nghịch cảnh để đuổi kịp các học sinh khác, có người lại hoàn toàn rớt lại phía sau, thậm chí trong số những học sinh đang học lớp 11, cũng có vài hạt giống tốt.

Cho nên nhà trường đã quyết định tổ chức thi thử để tiến hành sàng lọc hạt giống, thành lập "lớp siêu tốc" mới để tăng tỷ lệ học sinh thi đậu đại học.

Lý Dã lưng đeo cặp xách đi theo phía sau nhóm Hồ Mạn, biếng nhác đi tới lớp số 1. Đưa tới sự chú ý của đông đảo học sinh.

"Sao tên Hoàng Thế Nhân lại đến lớp của chúng ta? Hình như hắn còn không thể lọt vào 10 hạng đầu của lớp số 2 đúng không?”

"Hừ, người ta là con nhà có tiền, nói không chừng là đi cửa sau tặng quà nên mới được vào đây."

"Nhất định là như thế, đám cẩu địa chủ luôn giỏi đi đường ngang ngõ tắt mà."

"Quách Vân Trấn quá xui xẻo, cậu ta học tập khắc khổ như vậy lại bị Hoàng Thế Nhân cướp mất vị trí."

Có vào thì có ra, nhóm Lý Dã vào học ở lớp số 1, cũng sẽ có một nhóm học sinh trong lớp bị điều chuyển sang hai lớp khác.

Học sinh lớp số 1 luôn tự nhận mình tài trí hơn người, hiện tại bị người khác đẩy ra, nhất định sẽ có người cảm thấy không cam lòng.

Nhưng những học sinh đó chỉ dám nhỏ giọng bàn luận, Lý Đại Dũng to lớn như gấu chính là bá chủ một phương ở lớp số 1, lại còn chơi chung với tên cẩu địa chủ Lý Dã, không ai dám đứng trước mặt bọn hắn khiêu khích.

"Anh, tới ngồi bên đây này!"

Lý Đại Dũng ngồi ở dãy bàn cuối của lớp học, y cao hứng giơ tay vẫy gọi Lý Dã.

Đừng nhìn Lý Đại Dũng cao lớn thô kệch, nhưng thành tích học tập của y đúng là tốt hơn Lý Dã.

Bởi vì Lý Dã muốn đi tìm Lục Cảnh Dao, cho nên trước kia Lý Đại Dũng tận lực cẩn thận tránh kích thích hắn, hiện giờ hai người cùng học trong lớp số 1, y còn cảm thấy vui mừng hơn cả Lý Dã.

Lý Dã mỉm cười đi về phía Lý Đại Dũng, nhưng mới đi được nửa đường lại bị người khác ngăn cản.

Hạ Nguyệt - bạn thân của Lục Cảnh Dao, cô cầm một phong thư, nghiêm mặt nhìn Lý Dã nói: "Ê, thư của cậu."

Lý Dã kinh ngạc nhận lấy phong thư, nhưng sau khi nhìn qua ngày tháng được bưu điện đóng dấu ở trên đó, gương mặt đang tràn đầy sự vui vẻ lập tức trở nên âm trầm.

"Vì sao thư của tôi lại nằm trong tay cậu?"

"Tôi nhìn thấy nó ở cửa ra vào của phòng thường trực, nên đã lấy nó giúp cậu, thế nào, muốn cảm ơn tôi sao?"

Hạ Nguyệt khẽ đảo mắt, bày ra vẻ khinh bỉ. Nhưng khi nhìn vào ánh mắt tràn ngập áp bách và lạnh lẽo của Lý Dã, cô không nhịn được lùi về sau vài bước, sợ hãi hỏi: "Cậu muốn làm gì?"

"Tôi không làm gì cả" - Lý Dã lạnh lùng nói: "Tôi chỉ muốn biết cậu dựa vào cái gì mà giữ lại thư của tôi?"

Hạ Nguyệt lên giọng nói: "Ai thèm giữ lại thư của cậu, tôi có ý tốt muốn lấy thư giúp cậu, cậu lại không biết phân biệt tốt xấu."

"Phong thư này được gửi đến vào ngày hôm qua." - Lý Dã giơ phong thư lên, cắt ngang lời giải thích của Hạ Nguyệt: "Con dấu của bưu điện chính là chứng cứ, nếu không thì chúng ta đi bưu điện điều tra các ghi chép một chút, lần trước cậu tự tiện mở phong thư của tôi, lần này giữ lại thư của tôi, rốt cuộc là muốn làm gì?"

"..."

Nhất thời Hạ Nguyệt không cách nào giải thích được, hai mắt trợn to ra như muốn phun lửa.

Mà những học sinh khác của lớp số 1 rốt cuộc không nhịn nổi nữa, tức giận lên tiếng phụ họa cho Hạ Nguyệt.

"Làm sao, cầm một phong thư thì có gì to tát lắm hả, vừa tới ngày đầu đã muốn ăn hiếp chúng tôi phải không?"

"Đã đi vào đây bằng cửa sau, còn muốn kiếm cớ gây sự, cậu tưởng rằng lớp số 1 chúng tôi dễ bắt nạt lắm à?”

"Rầm"

Lý Đại Dũng ngồi ở phía cuối lớp đập bàn một cái, tức giận đứng lên nói: "Mấy người nói ai đi cửa sau? Ăn nói cẩn thật một chút cho tôi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK