• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào thời điểm Văn Nhạc Du và Lý Dã bắt đầu "soạn đề" cho nhau, rất nhiều học sinh lớp số 1 xem đây là "trò cười".

"Lý Dã còn có mặt mũi giải đề toán giúp Văn Nhạc Du? Cậu ta vừa thi được bao nhiêu điểm?"

Mặc dù không có ai công khai cười nhạo Lý Dã giống như Hà Vệ Quốc, nhưng cũng không ít người âm thầm giễu cợt.

Nhưng khi hai người bọn họ liên tục giải đề được năm sáu ngày, rốt cuộc đã có người phát giác ra điều bất thường.

Đây không phải là thời đại "giải đề đến phát nôn" như ở đời sau, trên thị trường không có tài liệu tham khảo để bán, các giáo viên phải mất nhiều ngày suy nghĩ mới có khả năng soạn ra một bộ đề tham khảo mới hoàn toàn khác biệt và có chút mới lạ so với bộ đề cũ.

Đối với học sinh thập niên 80, kiến thức mà họ có thể tiếp thu được rất hạn hẹp, muốn giải đề thì chỉ có thể lấy lại những bộ đề cũ mà giáo viên đã cho kiểm tra trước đó hoặc những dạng bài mà giáo viên đã dạy trên lớp để ôn tập.

Thỉnh thoảng, sẽ có học sinh lấy được các bộ đề tham khảo từ các trường khác, mọi người sẽ hưng phấn sao chép lại, sau đó nhiệt tình thảo luận và học hỏi lẫn nhau.

Học sinh lớp học lại lại càng có khao khát mãnh liệt đối với các bộ đề tham khảo này, những gì nên học đều đã học được, bây giờ muốn lấy thành tích cao cũng không có nhiều phương án, mỗi một bộ đề mới đối với họ đều rất trân quý.

Bọn họ căn bản không tưởng tượng được cái gọi là "giải đề đến mức phát nôn", nếu có thể tưởng tượng được thì chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đã thấy rất hạnh phúc.

Cho nên, sau khi các học sinh lớp số 1 phát hiện Lý Dã và Văn Nhạc Du không ngừng giải đề trong năm sáu ngày mà vẫn không xong, tất cả đều rục rịch ngóc đầu, thắc mắc bọn họ đang làm dạng đề khó như thế nào mà tới giờ vẫn chưa giải xong? Tại sao không để mình làm thử?

"Anh đang làm đề gì vậy? Cho em xem với."

Lý Đại Dũng đã quan sát Lý Dã hai ngày rồi, hôm nay cuối cùng không nhịn được mà "quấy rầy chuyện tốt" của Lý Dã.

Lý Dã tiện tay ném một quyển sách bài tập toán qua cho Lý Đại Dũng, nói: "Cho em, có gì không hiểu có thể hỏi anh, anh sẽ giảng cho."

"Vâng anh!"

Lý Đại Dũng hoàn toàn không quan tâm đến chi tiết "anh sẽ giảng cho" trong lời nói của Lý Dã, trình độ của anh mình như thế nào, y hoàn toàn hiểu rõ.

Nhưng sau khi nhận được quyển sách, Lý Đại Dũng bắt đầu cảm thấy hoang mang.

Nhìn vô số câu hỏi tràn ngập hơn 10 trang giấy, chỉ đếm được mấy câu mình từng làm qua, phần còn lại đều là những câu hỏi mới.

"Ahhh, anh ấy lấy bộ đề này từ đâu?"

Lý Đại Dũng tựa như con mèo tiến vào hang chuột, hưng phấn cắn một cái ở bên trái, lấy vuốt vồ mấy cái ở bên phải, hận không thể nuốt chửng hết tất cả con mồi.

Nhưng chỉ trong chốc lát, lông mày của Lý Đại Dũng đã nhíu lại. Mấy câu hỏi ở phía trước còn tốt, nhưng những câu ở phía sau cho dù y đã từng làm và xem thử đáp án, nhưng nhất thời vẫn không thể hiểu được.

Lý Đại Dũng thử che đáp án trong quá trình làm bài, chỉ nhìn phần đề bài ở phía trên, nhưng hai mắt vẫn lộ vẻ hoang mang, không hiểu gì cả.

Cuối cùng hít sâu một hơi, không thể tưởng tượng nổi nhìn Lý Dã và Văn Nhạc Du đang ngồi cách đó không xa, suy nghĩ xem trong hai người này ai mới là học bá?

Theo những gì mà y quan sát được trong hai ngày gần đây, có vẻ như Lý Dã là người dành nhiều thời gian hơn để giảng bài cho Văn Nhạc Du, còn Văn Nhạc Du chỉ thỉnh thoảng thấp giọng gợi ý cách làm cho Lý Dã.

Nhưng người anh của mình...

"Đại Dũng, Đại Dũng, cho tôi chép lại bộ đề này đi."

Phó Anh Kiệt ngồi cùng bàn với Lý Đại Dũng tiến sát lại, có chút nịnh nọt, cầu xin Lý Đại Dũng, cậu cũng đã xem quyển sách này được nửa ngày rồi, những câu hỏi ôn tập trên đó quả thật giống như quả nhân sâm trên cây nhân sâm vậy, làm cậu thèm chảy nước miếng.

Lý Đại Dũng cũng không lập tức đồng ý, mà hỏi Lý Dã, sau khi nhận được câu trả lời "Em tự xem mà làm" của hắn, mới cho phép Phó Anh Kiệt chép lại.

Sau câu đáp ứng đó, các bạn học xung quanh cũng bắt đầu tụ tập tới, chép lại các câu hỏi dưới ánh đèn dầu mờ nhạt.

Lý Đại Dũng tâm tư nhạy bén nói: "Hay là mọi người chỉ chép đề bài, đừng chép đáp án, xem thử mình có thể làm được bao nhiêu câu?"

"Được, để làm thử xem."

Mọi người chấp thuận lời đề nghị của Lý Đại Dũng, bắt đầu chép đề một cách hào hứng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK