Nhìn thấy những dòng này « Sinh Tử Lục », Dương Húc Minh mặt đen lại.
Con hàng nát này cũng từ bỏ hi vọng rồi? Ngay cả chết cũng là hi vọng xa vời… Nghiêm trọng đến thế sao?
Kể cả sau khi ác quỷ quản lý xưởng bún xuất hiện, quyển sách nát này vẫn còn hứng trêu đùa. Cái gì mà nhanh chóng tự sát, vậy mà bây giờ muốn chết cũng không có hi vọng.
Tồi tệ đến vậy ư?
Dương Húc Minh nhìn thiếu nữ đang nằm đó một chút.
Cô bé này rất xinh đẹp mà? Làm gì mà dọa người đến thế chứ? Ít nhất con ác quỷ bên ngoài cũng bên cô ấy rất dễ thương nên cũng không lao vào dọa người ta.
Nhìn mà xem, ngay cả loại ác quỷ kinh khủng này ở trước mặt cô ấy còn phải lễ phép. Cô ấy thật là tuyệt biết bao.
Dương Húc Minh mặt không đổi sắc kéo dãn khoảng cách với thiếu nữ.
Hắn nhìn thiếu nữ trước mắt, nói:
- “Có thể nhắc lại một chút? Tôi gần đây bị mất trí nhớ, rất nhiều chuyện đều đã quên. Chúng ta trước đây quen biết nhau ư?”
Thiếu nữ kinh ngạc nhìn « Sinh Tử Lục » trong tay hắn, vài giây sau, cô mỉm cười.
- “Anh Minh”
Cô vẫn nằm như cũ, nhưng cô nghiêng đầu sang nhìn Dương Húc Minh.
Nụ cười ngọt ngào trên khuôn mặt tái nhợt của cô.
- “Sinh Tử Lục viết cái gì…Có thể nói cho em biết không?”
Dương Húc Minh giật nảy mình, lại lùi lại thêm nửa bước.
Quyển sách nát này sao ai cũng nhận ra vậy? Rốt cục đại ca có bao nhiêu tình nhân cũ đây?
Giơ « Sinh Tử Lục » trong tay lên, Dương Húc Minh cảnh giác nhìn thiếu nữ trước mắt.
- “Muốn biết thì cô tự ra xem đi”
- “Chẳng có gì cả đâu.” Dương Húc Minh nói phét.
Thiếu nữ vẫn mỉm cười, chăm chú nhìn hắn dịu dàng nói nhỏ:
- “Bây giờ em không qua đó được đâu…Anh Minh à. Anh có thể giúp em mang « Sinh Tử Lục » đến đây nha”
Dương Húc Minh chỉ ác quỷ bên ngoài, nói:
- “Đã như vậy, chúng mình trao đổi đi…Cô giúp ta đánh đuổi tên bên ngoài, tôi sẽ đưa « Sinh Tử Lục » cho cô, được chứ?”
Ác quỷ gầm nhẹ bên ngoài gốc cây:
- “Xàm đủ rồi đấy! Mau cút ra đây! Mày đang làm trò con bò đấy à?”
- “Nói cho tao biết! Tao cho mày chết trong sung sướng!”. Con ác quỷ này lại sắp phát rồ.
Nhìn vợ phản bội, hoặc nhắc đến chú Sinh, gã này sẽ nóng nảy đến phát điên. Cô gái ngoáy đầu lại, nhìn bên ngoài hốc cây.
Lúc này dưới gốc cây đầy cánh hoa đang bay lượn, một con ác quỷ toàn thân là máu đang đứng đó.
Nó cầm một thanh đao nhọn nhỏ máu, dưới chân chen chúc rắn độc lít nha lít nhít quỷ dị.
Đàn rắn độc tất cả đều ngóc đầu lên, hướng vào trong hốc cây phẫn nộ rít gào, lúc nào cũng có thể xông tới.
Dương Húc Minh trợn mắt với con ác quỷ bên ngoài quát:
- “Mày to mồm như vậy làm gì? Có giỏi thì vào đây tao xem!”
- “Tao đứng im ở đây. Mày vào mà chơi tao đi”
Dương Húc Minh định kích động hai quái vật này cho chúng sống mái với nhau. Mặc dù cô gái này nhìn rất xinh đẹp, rất dịu dàng, không hề có vẻ đáng sợ.
Nhưng gặp cô trong hoàn cảnh này, Dương Húc Minh thà đi đối mặt với tên quản lý xưởng bún ngoài kia còn hơn.
Gã bên ngoài tuy hung dữ đáng sợ nhưng đầu óc đơn giản.
Còn thiếu nữ trong này toàn thân tà khí làm Dương Húc Minh rùng mình.
Dương Húc Minh khiêu khích xong, thiếu nữ thở dài một cái.
- “Vô ích thôi…Anh Minh, ngoại trừ anh thì thế gian này không có ai nhìn thấy em đâu.”
- “Bởi vì em thực ra không ở nơi này”
- “Cho nên dù tên kia có đi vào đây em cũng không giúp anh được”
Cô cười, nụ cười khó hiểu quỷ dị.
- “Việc em có thể làm là mang anh đi.”
Thiếu nữ từ từ mở hai tay ra, lộ ra bụng của mình.
Ở đó, bộ rễ Bỉ Ngạn Hoa lít nha lít nhít cắm vào trong bụng của cô, quả thực là tại lấy cô làm chất dinh dưỡng sinh trưởng.
Từng dòng máu đỏ tươi từ mười ngón tay cô chảy xuống.
Tí tách tí tách, máu không ngừng nhỏ xuống trên mặt đất sau đó hội tụ thành vũng máu đỏ chót.
Vũng máu lan tràn đến phía Dương Húc Minh.
Dường như nó muốn nuốt chửng hắn.
Ngoài hốc cây, gã ác quỷ rốt cục bị Dương Húc Minh khiêu khích chọc giận.
Nó gầm thét, cầm thanh đao nhọn đi vào.
Rắn độc chen chúc dưới chân nó tràn vào như sóng biển muốn chiếm cứ toàn bộ nơi này. Nhưng tình huống quỷ dị xuất hiện, mấy con rắn độc bò vào hốc cây bỗng nhiên xì xèo tan biến trong làn sương mù đỏ. Bầy rắn bên ngoài xao động không dám tiến thêm.
Nhưng tên ác quỷ hoàn toàn không nhận ảnh hưởng từ làn sương, nó lao đến Dương Húc Minh.
Hai con mắt nó đỏ rực, tràn ngập hận ý.
Nét mặt của nó vặn vẹo vì phẫn nộ, trên mặt hiện ra cả gân xanh.
- “Lưu Sinh! Mày chết chắc rồi!”
- “Hú ú ú a a a”
Ác quỷ vừa gầm rú vừa cầm đao nhọn chĩa vào hướng Dương Húc Minh.
Một giây sau, bỗng nhiên trên đầu Dương Húc Minh xuất hiện một cơn gió lạnh lẽo lướt qua. Hắn theo bản năng giơ Sát Phụ kiếm lên đỡ.
Keng! Một tiếng vang lớn. Thanh đao trong tay ác quỷ biến mất rồi tự nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Dương Húc Minh. Thanh đao nằm trong đôi tay trắng bệch của nữ quỷ chém thẳng xuống đầu hắn.
Trên vai Dương Húc Minh trở nên vô cùng nặng nề, dường như có ai đó đang nằm trên lưng hắn.
Hắn không hiểu chuyện gì xảy ra.
Con lợn gặm tỏi???
Hắn vội vàng ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một nữ quỷ trên lưng của hắn, ả đang cúi đầu xuống nhìn hắn.
Ả ta có thể mọc ra từ eo của hắn?
…
Dương Húc Minh vung thanh Sát Phụ kiếm lên đỉnh đầu.
Nhưng một giây sau, vai hắn nhẹ bẫng, ả đã chui vào người Dương Húc Minh.
Ngay sau đó, chân trái Dương Húc Minh trùng xuống, một nửa người của ả chui ra từ đầu gối hắn.
Ánh mắt ả oán độc nhìn Dương Húc Minh, hai tay nâng đao nhọn đâm thẳng vào ngực hắn.
Trong túi áo Dương Húc Minh, một đôi tay trắng bệch thò ra ngoài.
Nhưng đối phương đã có phòng bị.
Hai tay Tiểu Tư vừa xuất hiện trong nháy mắt, ả ta cũng kịp chui vào đầu gối Dương Húc Minh.
Tiểu Tư ra tay thất bại.
Dương Húc Minh cảnh giác quan sát toàn thân của mình, muốn dự đoán ả ta tiếp theo sẽ xuất hiện ở chỗ nào.
Cùng lúc đó, bên ngoài hầm trú ẩn. Phạm Chí Cương hoảng sợ nhìn về phía hộp gỗ Dương Húc Minh giấu trong rừng.
Vừa rồi cái hộp gỗ bắt đầu rung lắc dữ dội
Dường như…Bên trong có thứ gì đó muốn thoát ra ngoài.