Sinh Tử Lục khẳng định chắc chắn như thế khiến Dương Húc Minh không biết nói gì thêm nữa. Con hàng sách nát này luôn muốn cà khịa bằng ngôn từ với Dương Húc Minh cơ mà; ví dụ như, “lần này chú em chết chắc”, hoặc là “tình hình này là chẳng còn đường sống nào cả rồi”.
Lúc trước, khi Dương Húc Minh muốn trở thành Người dẫn đường, quyển sách này còn liệt kê hàng chục nguyên do để Dương Húc Minh tự nguyện bỏ cuộc đấy thôi.
Mặc dù Dương Húc Minh biết rõ, quyển sách cũ nát này không muốn hắn chết thảm dẫn đến Lý Tử nổi khùng nên mới năm lần bảy lượt ngăn cản hắn đi tìm đường chết. Người xưa hay nói thế này:
Lời sao khuyên răn người đáng tội
Từ bi khó độ kẻ tự vong
Đối với Dương Húc Minh, dù trước mắt chính là tuyệt cảnh thì hắn cũng nhất định xông pha một lần. Vì thế, hắn cảm thấy hơi buồn cười khi đọc đáp án mà Sinh Tử Lục cung cấp.
Hắn im lặng lắc đầu, rõ ràng nhận ra ý đồ trêu ghẹo của quyển sách nát này.
Giờ là lúc nào rồi, chẳng lẽ quyển sách này lại nghĩ Dương Húc Minh hắn là một tên nhãi ranh thích bỏ việc giữa chừng à? Ở thời điểm chết giết Trành quỷ thất bại, tâm tình của Dương Húc Minh hơi chùng xuống; nhưng qua vài phút cà khịa của Sinh Tử Lục vừa rồi, hắn đột nhiên cảm thấy một hương vị vui vẻ vừa lướt qua căn phòng nhỏ hiện tại.
Cười bất đắc dĩ một chút, Dương Húc Minh chấp bút viết:
- “Ông anh còn đùa nữa à? Chẳng lẽ con nữ quỷ đó khủng bố đến vậy sao?”
Lần này, qua hồi lâu, Sinh Tử Lục mới cho ra câu trả lời chắc chắn.
“Nguy hiểm dẫn đến thất bại là chuyện bình thường – Ông anh này không đề nghị chú em mon men dấn thân đến địa phương xuất thân của thứ đó...
Nơi ấy là vị trí con nữ quỷ xuất hiện, mà chắc hẳn không riêng gì một con Lệ quỷ là nó...
Đó là một nỗi oán hận trăm năm không thể tiêu tan, là một câu chuyện cũ đẫm máu khiến người đời phải hãi hùng.
Nếu dính dấp vào đó, sức mạnh một người chỉ như con kiến giữa đại dương
Ngay cả Lưu Sinh lúc trước cũng không phát hiện ra được điều dị thường tại Vương Quan Doanh. Địa vực đó cực kỳ tà môn, vô cùng khủng bố, không đơn giản chỉ mỗi một con Lệ quỷ đón dâu như thế kia.
Nếu chú em dính vào chuyện đó, có lẽ ngay cả vị Lệ quỷ kinh khủng nhất trong truyền thuyết kia cũng khó mà bảo vệ chú em được an toàn.
Thậm chí, nó sẽ tác động đến cô ấy, làm cô ấy phải gánh chịu tổn thương và hậu quả vô cùng thê thảm hơn nữa.”
Đoạn văn rõ nghĩa của Sinh Tử Lục này làm Dương Húc Minh phải nhíu mày thật sâu.
Hắn ngẫm nghĩ đôi chút, rồi viết: - “Nếu như em tìm lại tứ chi cho Lý Tử, có phải em ấy sẽ càng mạnh hơn phải không anh?”
Hiện tại, thân thể của Lý Tử cũng không hoàn hảo. Nếu như có thể tìm lại tay, chân của em ấy, chắc chắn Lý Tử sẽ càng lợi hại hơn. Đây chính là điều mà Dương Húc Minh từng suy đoán.
Về câu hỏi này, Sinh Tử Lục đáp ngắn gọn.
“Sẽ mạnh hơn, nhưng cô ấy vẫn không tự nguyện nói chuyện với chú em. Mà nếu không có manh mối, chú em sẽ không bao giờ tìm lại được tứ chi đã mất của cô ấy.”
Không tìm lại được tay, chân về cho Lý Tử, thực lực của cô ấy không được trọn vẹn, khó mà đơn độc càn quét phó bản Vương Quan Doanh nha. Tính chất nguy hiểm có tồn tại!
Cơ mà, nếu hắn muốn tìm lại tứ chi cho Lý Tử thì cô nàng phải nguyện ý nói chuyện cùng hắn, mà muốn như vậy bắt buộc hắn phải chém chết tên Trành quỷ đang nằm trong tay Quỷ vật tại Vương Quan Doanh kia. Nhưng mà bây giờ nếu dám bén mảng đến Vương Quan Doanh, một tỷ lệ khá cao là Dương Húc Minh và Lý Tử sẽ vùi thân nơi đó.
- “Chết tiệt thật, một cái vòng lặp vô cùng đau đầu nha.” Dương Húc Minh xoa trán, liên tưởng đến một câu hỏi phổ biến trên mạng là “gà có trước, hay trứng có trước.”
- “Bất quá, tới đó hết đường sống thì mình liều mạng lật ra trang 77 trong Sinh Tử Lục rồi tự viết tên mình vào thôi, chứ hết cách rồi.”
Dương Húc Minh thì thầm, sau đó viết xuống trang giấy thứ 3:
- “Em muốn đi Vương Quanh Doanh. Anh đừng dông dài nữa. EM NHẤT ĐỊNH PHẢI ĐI.”
Dương Húc Minh thể hiện rõ quyết tâm của mình.
Lần này, Sinh Tử Lục im lặng hồi lâu. Ngay lúc Dương Húc Minh sắp hết kiên nhẫn, những dòng chữ ban nãy trên trang giấy thứ 3 nhạt dần, nhường chỗ cho một đoạn văn mới:
Giày thêu nhuốm máu:
Từ đêm đó, bọn chúng khó mà siêu thoát được
Cô dâu rơi lệ, gục ngã giữa vũng máu tanh.
Từng giọt máu đỏ thẫm thấm đẫm đôi giày thêu của nàng
Cô bé sắp lên kiệu hoa tuyệt vọng ngã quỵ xuống trước đêm tân hôn hạnh phúc.
Thậm chí, cô nàng còn không biết mặt chú rể của mình là ai..., cho đến khi... chủ nhân đôi giày thêu màu đỏ xuất hiện...
...
Đó là một sự kiện khủng bố cùng cực được giấu kín giữa những dãy núi sâu! Đó là một truyền thuyết quỷ dị ẩn nấp giữa miền quê thôn dã! Bất cứ kẻ nào có ý đồ muốn tìm ra sự thật, đều chắc chắn phải chết khi vừa nhìn thấy cái sự thật kia!
...
Hãy đi tìm cô bé có người anh trai bị mất tích, trợ giúp cô bé tìm ra người anh trai kia!
Dòng máu của tội nhân ấy có lẽ đã tiên đoán ra được sự thật kinh khủng bị giấu kín cách đây trăm năm.
Nếu có thể tìm ra người anh mất tích, có lẽ chú em sẽ có một hy vọng sống sót vượt qua chuyện này!
CẢNH CÁO: ĐỊA PHƯƠNG ĐÓ CỰC KỲ NGUY HIỂM.
Tin tức mà Sinh Tử Lục cung cấp lần này quả nhiên là có dính dáng đến đôi giày thêu màu đỏ.
Mặc dù Dương Húc Minh khó mà suy đoán ra tường tận vụ việc dựa trên mẩu thông tin này, nhưng ít nhất hắn biết một điều – chuyện này dính dáng không nhiều đến anh trai của “em hem phải Tiểu Tiên nữ”, có chăng là anh ấy biết một vài thông tin mà thôi.
Lạ lùng một điều rằng, khi Dương Húc Minh vừa biết đến các sự kiện linh dị, thì liền quen biết với cô nàng Tiểu Tiên nữ này, hiện tại lại có tác dụng then chốt trong phó bản sắp tới.
Chẳng lẽ những người đặc biệt sẽ tương hỗ lẫn nhau xoay quanh các sự kiện linh dị hay sao?
Dương Húc Minh và cô bé “em hem phải Tiểu Tiên nữ” kia đã gia nhập cái group chat đó lâu rồi nhưng chả bao giờ nói chuyện với nhau cả.... Trường hợp này khá giống trong truyện tranh nha, những người có sở hữu Sứ giả Thế thân – Stand - đều có thể hấp dẫn nhau ấy mà!
(Chú thích: Stand – Thế thân sứ giả - chính là hiện thân tinh thần của chủ sở hữu. Có thể hiểu Stand như là hộ vệ của chính bạn vậy. Hình dáng và năng lực như thế nào của Stand là tùy thuộc vào ý chí của người sử dụng. Stand thường có khá nhiều loại khác nhau, có Stand thì chỉ có thể đánh cận chiến, một thì chỉ đánh tầm xa, một số thì sử dụng khả năng đặc biệt.)
Dương Húc Minh đặt Sinh Tử Lục xuống, chuẩn bị đi ngủ.
Mặc dù quyển sách này bảo hắn đi liên hệ cô bạn online kia, nhưng hiện tại là 3 giờ sáng, người ta đã đi ngủ từ đời nào rồi.
Dương Húc Minh định bụng sẽ liên hệ vào sáng ngày mai. Đêm nay hắn phải ngủ sớm một chút, giữ tinh thần sảng khoái mới có thể xông phó bản trơn tru. Theo tình hình trước mắt, độ khó của phó bản này rất cao, đúng hơn là vô cùng vô cùng cao nha. Con yêu tăng nhện khổng lồ tại hang Dã Cô đã khó chơi, trong khi đẳng cấp khủng bố ở Vương Quan Doanh rõ ràng là còn cao hơn thế nhiều.
Dương Húc Minh đã ở cùng quyển Sinh Tử Lục này một thời gian dài, cũng hiểu được một vài đặc tính của nó. Mặc dù trông nó có vẻ thần bí, lượng thông tin trong những đoạn văn kia có cảm giác khá là nhiều, vô cùng thông thái, thực tế thì có lẽ nó cũng chẳng biết hơn Dương Húc Minh quá nhiều đâu. Sinh Tử Lục chỉ có thể căn cứ vào tình báo hiện tại để suy đoán ra một vài tình huốn hơn mức chung chung một ít mà thôi.
Nếu muốn có nhiều chi tiết hơn, Dương Húc Minh phải tự mình đi tìm. Dù gì đi nữa thì nếu con hàng rách nát này biết bấm độn, có thể nhìn thấu tương lai 500 năm sau, thì có lẽ Dương Húc Minh đã không phải vào sinh ra tử bao lần thê thảm đến như vậy.