• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 239 Thăng cấp, Đại Phôi Đản! (1)

Trận chiến Tắc Bắc.

Vào ngày này, Trần Thiên dùng thủ đoạn thần bí hồi sinh đã làm kinh động đến rất nhiều cường giả, một kiếm mở Thiên môn lại một kiếm chém Thiên môn, tất cả đều mang theo phong thái của kiếm tiên.

Còn kết quả của trận chiến giữa Gia Luật A Cổ Đóa và Trần Thiên Huyền vẫn chưa xác định được.

Không thể phân được thắng thua.

Chỉ có mấy vị cường giả nhìn thấy ở Tắc Bắc mới thật sự biết, nhưng rõ ràng là có móc miệng bọn họ cũng không nói.

Sau trận chiến này, có cường giả Thiên bảng bay vụt về phía Tắc Bắc.

Bọn họ chỉ nhìn thấy hoa cỏ đều bị dày xéo, thảo nguyên hóa thành cát vàng, những kiếm khí và tử khí lưu lại làm thế nhân khiếp sợ, trận chiến của hai người này dùng sức người thay đổi thiên tượng.

Thảo nguyên trải cả trăm dặm đều hóa thành sa mạc.

Cường giả Thiên bảng Đại Chu, Đại Sở, Đại Hạ còn có Kim Trướng Vương Đình, nhanh chóng dừng lại trong sa mạc, đi bộ và cảm nhận kiếm ý cùng quyền ý tràn đầy kia.

Rất nhiều cường giả Thiên bảng lắc đầu thở dài, xoay người rời đi.

……

La Hồng không biết tin tức này.

Hắn chỉ biết, Trần quản gia là do u Hoàng phụ thể, kích phát hai phần xác suất kia.

Tu được Thiên Thủ Tà Phật, tà phật cũng là phật, La Hồng có chút cảm ứng với vận mệnh nhân quả, Trần quản gia không chết, tu vi thậm chí còn đột phá.

Còn về phần nuốt đan dược có để lại di chứng không, La Hồng cũng không quản được nhiều đến vậy.

Địa Tạng Đoạt Hồn Đan, đoạt mệnh trong tay Diêm Vương, trọng sinh trong lửa địa ngục…… Lời giới thiệu tuyệt thế như vậy, nhưng lại chỉ là một viên đan dược Huyền phẩm.

Thậm chí còn không phải đan dược Địa phẩm, không những khả năng kích hoạt thấp, mà chắc chắn còn sẽ gây ra tác dụng phụ.

La Hồng ngủ một giấc, tinh thần sung mãnh, khí lực tràn đầy, thần thái nơi mi tâm như muốn nở hoa.

La Hồng ngồi xếp bằng ở trên giường, hưng phấn lấy quyển sách da người ra.

Tối hôm qua hắn không kịp xem, giờ có thể xem xét rõ ràng rồi.

Ở trong Thiên Cơ bí cảnh, hứn uy vũ hùng tráng như vậy, điểm tội ác hắn có thể thu được chắc chắn là rất nhiều, có thể là một vạn điểm, thậm chí còn có cơ hội đạt được hai vạn điểm.

Hơn nữa khi hắn ra khỏi bí cảnh cũng là lúc vô số thi thể thiên tài ngã xuống như mưa rơi, hình ảnh này chấn động biết bao nhiêu a!

So với cái chết của tu sĩ cao phẩm còn chói mắt hơn nhiều.

Hình ảnh chấn động như vậy, những thiên tài đó thế mà đều do hắn giết, cho nên, thanh danh của hắn ở bên ngoài không biết nát thành bộ dạng gì rồi?

Ít nhất ngoài điểm tội ác do nhắm vào mục tiêu cung cấp, hắn hẳn sẽ đạt được không ít danh vọng tội ác.

Lòng La Hồng vui mừng, mở quyển sách da người ra, mở tới trang giao diện.

Nhân vật: La Hồng

Tội ác: +10081

Cấp bậc: 4 (phần thưởng đang chờ xử lý )

Danh hiệu: Đại phôi đản (Đại Bại Hoại)

Chủng tộc: Nhân tộc ( phàm nhân )

Công pháp tu hành: 《 Vong linh tà ảnh ( tàn ) 》, 《 Kiếm khí quyết 》, 《 Uẩn kiếm quyết 》

Công pháp tinh thần: 《 Bắc Đẩu kinh ( tàn ) 》

Thuật pháp: 《 Thiên thủ tà Phật 》

Kiếm pháp: 《 Kiếm Hóa Long 》

Cảnh giới: Lục phẩm ( Địa Hoàn ), Lục phẩm ( Ngự Kiếm )

La Hồng nhìn trang giao diện, nét tươi cười trên mặt bắt đầu dần dần tắt.

Quả thật tội ác có gia tăng, hơn nữa còn hơn 1 vạn điểm, theo lý mà nói, La Hồng nên vui sướng mới đúng.

Nhưng……

La Hồng lại không thể vui được.

“Không đúng, không thích hợp!”

“Tội ác vượt 1 vạn là bình thường, khó khăn lắm mới vượt quá 1 vạn, không đúng, ta giết nhiều thiên tài như vậy, tổng cộng hơn chục người, mỗi người chết là 50 tội ác, nhân đôi là 100 tội ác, ít nhất có thể thêm bảy tám ngàn tội ác, hơn nữa vốn ta có hai ngàn tội ác, vượt một vạn là rất bình thường……”

“Trong đó còn có không ít thiên kiêu Hoàng bảng, tỷ như Võ Cử, gã chết thảm như vậy hẳn có thể cho ta rất nhiều điểm tội ác, Cung Hạo không được viết tên vậy thì không tính, Gia Luật Sách không chết, như vậy tính ra phải tăng được bảy tám ngàn điểm……”

“Danh vọng tội ác kia đâu?”

Mặt La Hồng đen lại.

Hắn làm ra một màn chấn động như vậy, chẳng lẽ một chút danh vọng tội ác cũng không có?

Chẳng lẽ, bá tánh cùng những môn khách giang hồ đó đều là hạng người khẩu vị nặng, cảm thấy La Hồng hắn giết những thiên tài đó là làm việc tốt sao?

“Mẹ nó!”

Nảy sinh ra vấn đề lớn!

Mí mắt La Hồng không ngừng giật giật, trực giác nói cho hắn biết tuyệt đối có phân đoạn nào đó xảy ra vấn đề nói rõ.

“Tối hôm qua không nên ngủ……”

La Hồng khóc không ra nước mắt.

“Chẳng lẽ là bởi vì Địa Tạng Đoạt Hồn Đan cứu Trần quản gia, xem như ta làm việc rất tốt, cho nên trừ của ta một đống điểm tội ác.”

La Hồng lẩm bẩm.

Cái khả năng này cũng có thể xảy ra.

Có lẽ là vậy, mất mát này hắn chỉ có thể tự mình nuốt xuống.

Nhưng vẫn có niềm an ủi là danh hiệu hiện giờ của hắn đã là Đại Phôi Đản.

“Cuối cùng, ta đã là Đại Phôi Đản cấp 4!”

Tâm hồn bị tổn thương cũng coi như được an ủi một chút.

Theo thường lệ, Cấp bậc lên tới cấp 4 sẽ có khen thưởng.

Tinh thần La Hồng kích động, nhận khen thưởng.

Khen thưởng lần này làm La Hồng thấy nao nao.

“Đạt được công pháp cho khen thưởng thăng cấp, mời lựa chọn công pháp thăng cấp ( giới hạn: chỉ dùng với công pháp đạt được trong sổ tay vai ác).”

Trên quyển sách da người, hiện ra một văn tự màu máu như vậy.

Đôi mắt La Hồng không khỏi ngưng lại.

“Thăng cấp công pháp? Ta có thể thăng cấp…… Giống như 《 Vong linh tà ảnh 》 cùng 《 Thiên thủ tà Phật 》.”

“Bị hố rồi, sao lại không thể nâng cấp tất cả các công pháp……”

La Hồng lẩm bẩm một câu.

Nếu có thể, hắn sẽ trực tiếp thăng cấp 《 Bắc Đẩu kinh 》, hiện giờ La Hồng cũng có chút hiểu biết về thứ này, đó là bí mật thất truyền của Côn Luân Cung.

Nó cũng là nguyên nhân khiến cho mấy vị hộ đạo giả thường xuyên ra tay với tên đầu sỏ gây tội là hắn.
Chương 240 Thăng cấp, Đại Phôi Đản! (2)

Nếu không có “Bắc Đẩu Kinh”, những hộ đạo giả đó cho dù có thấy thi thể thiên tài đầy đất cũng chưa chắc sẽ ra tay với hắn.

Nhưng mà có thể có được một cơ hội tốt như vậy cũng không tồi.

“Nếu có thể có được một viên “Địa Tạng Đoạt Hồn Đan” nữa thì tốt rồi……”

La Hồng thở dài.

La Hồng cảm thấy khen thưởng cấp 4 Đại Phôi Đản là thăng cấp công pháp có chút rác rưởi.

“Thăng cấp “Vong Linh Tà Ảnh”.”

La Hồng đưa ra lựa chọn.

Hắn không thăng cấp “Thiên thủ tà Phật”, vì nó là một thuật pháp tâm linh, hiện giờ La Hồng đã không khống chế được, nếu thăng cấp, La Hồng lại càng không khống chế được.

Mà bản chất của La Hồng vẫn là tà tu, chủ yếu tu hành “Vong Linh Tà Ảnh”.

Cho nên, việc thăng cấp “Vong Linh Tà Ảnh” là tối ưu nhất.

Ong……

Trong khoảnh khắc La Hồng đưa ra lựa chọn, chữ bằng máu trên quyển sách da người dần biến mất.

Sau đó trong nháy mắt.

La Hồng liền cảm giác được bên trong đầu hắn hiện ra rất nhiều nội dung.

Đó là chương sau của Vong Linh Tà Ảnh.

Tiếp đó là trang giao diện của quyển sách da người, công pháp tu hành hiện lên một hàng dài.

Công pháp tu hành: “Vong Linh Tà Ảnh (Tàn)”, “Kiếm Khí Quyết”, “Uẩn Kiếm Quyết”.

Cho dù thăng cấp, nhưng công pháp vẫn chỉ là ‘tàn’, là thứ phẩm, hiển nhiên muốn có được trạng thái hoàn chỉnh còn phải thăng cấp thêm vài lần nữa.

La Hồng không thèm để ý, hắn bắt đầu điều chỉnh lại những biến hoá sau khi công pháp thăng cấp trong đầu.

Tốc độ hấp thu tà sát từ đất trời càng lúc càng nhanh.

Hơn nữa La Hồng còn phát hiện ra thêm một công năng.

“Lên.”

La Hồng nâng tay lên tạo thành một chiêu.

Tà Ảnh Địch Sơn từ trong bóng của hắn hiện lên, La Hồng ra lệnh cho nó, bắt nó từ trong nhà chạy tới bên hồ sen.

Ngay sau đó, La Hồng híp mắt.

Đôi tay nâng lên, từng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào nhau.

Ong……

Chỉ cảm thấy hình ảnh trước mắt nháy mắt biến hóa.

Đợi đến hình ảnh trước mắt rõ ràng trở lại, La Hồng phát hiện ra hắn đã xuất hiện ở bên hồ sen.

Mà Tà ảnh Địch Sơn vốn dĩ chạy đến bên hồ sen, lại ở trong nhà, vẻ mặt mông lung gãi gãi đầu.

Thay hình hoán vị!

Thay hình hoán vị với tà ảnh!

La Hồng thở dốc!

Cái này mẹ nó…… Thần kỹ a!

Cho dù La Hồng bị mất rất nhiều sức mạnh tinh thần sau khi thay hình hoán vị, vì rõ ràng là việc thay hình hoán vị tiêu hao rất nhiều lực tinh thần.

Cơ mà La Hồng cũng chẳng thèm để ý!

Thủ đoạn này, quả thực là thủ đoạn không thể thiếu của âm nhân, cũng là một loại thủ đoạn chạy trốn cần thiết!

Tuy nhiên đáng tiếc duy nhất là khoảng cách của thay hình hoán vị hình như liên quan đến tu vi tà tu của hắn, nếu tu vi tà tu của hắn đủ mạnh mẽ, khoảng cách thay hình hoán vị sẽ càng xa.

Mặt mày La Hồng hớn hở, vốn hắn còn nghĩ rằng khen thưởng tăng cấp công pháp là đồ bỏ đi.

Giờ xem ra hắn bị vả mặt rồi.

Mười ngón tay lần thứ hai nắm lại, thân hình La Hồng lại trở về trong nhà.

Mà Tà Ảnh Địch Sơn khi trở lại bên hồ hoa sen lại hóa thành một màn sương đen nổ tung rồi biến mất.

Lòng La Hồng tràn đầy vui mừng, tâm tình cực tốt.

Bao trùm lên cả tâm tình vốn nát bét do thiếu hụt danh vọng tội ác.

Nhưng La Hồng cảm thấy mình nên nhanh chóng đổi điểm tội ác, nếu không, lúc điểm tội ác lại bị trừ một cách khó hiểu, hắn chỉ còn nước khóc không ra nước mắt.

Sau đó, hắn lấy ra quyển sách da người, mở đến trang khen thưởng.

【Nhóm phần thưởng】

Hạng đặc biệt: Thiên Ma Bất Diệt Thể ( tội ác: +??……? (có thể chuyển đổi )

Hạng nhất: Thuật pháp cấp Thiên đỉnh phong 《 Tà Thần Nhất Chỉ 》 ( tội ác: +1.000.000 có thể chuyển đổi)

Hạng nhì: Kết tinh thần lực Tà thần ( tội ác: +10000~+100000 có thể chuyển đổi )

Hạng ba: Tà pháp cấp Huyền 《 Vạn Quỷ Phệ Hồn 》 ( tội ác: +300~﹢1000 có thể chuyển đổi )

Khuyến khích: Một viên Tụ Sát Đan hoàn chỉnh ( tội ác +10/﹣1~﹣??……? có thể chuyển đổi)

La Hồng nhìn trang phần thưởng, hắn phát hiện tiêu chuẩn của hạng nhì có vẻ hơi cao.

Hiện giờ hắn cũng có thể đổi được hạng nhì.

“Kết tinh thần lực Tà thần…… Cùng loại với kết tinh pháp lực sao?”

La Hồng suy nghĩ, hắn nâng tay lên, sờ sờ kết tinh pháp lực ở mi tâm, đôi mắt hơi sáng lên.

Pháp lực kết tinh này đã giúp hắn rất nhiều.

Nếu không có thứ này, hắn căn bản là không thể đánh được Gia Luật Sách trong Thiên Cơ bí cảnh.

Cho dù hắn có đột phá đến Kiếm tu Lục phẩm, mang mặt nạ Tà Quân vào thì vẫn không thể nào là đối thủ của Gia Luật Sách.

Chính là pháp lực kết tinh này thay đổi tất cả.

Mà giờ đây La Hồng đã dùng pháp lực kết tinh đến quá nửa, hắn còn đang lo không có vốn liếng, không ngờ giờ lại đột nhiên có thần lực kết tinh của tà thần này.

La Hồng hâm mộ nhìn phần thưởng đặc biệt, thuật pháp đối kháng thiên kiếp đỉnh cao, cho dù có bị sét đánh cũng không sao - Thiên Ma Bất Diệt Thể. Hắn chỉ có thể nuốt lại nước miếng đang chảy ròng ròng, quyết định đổi lấy hạng nhì.

“Cứ đợi đấy, sớm hay muộn cũng có ngày ta sẽ ép khô cái quyển sách nhỏ nhà ngươi!”

La Hồng đầy tham vọng

“Đổi hạng nhì!”

La Hồng nói.

Hắn nhìn chằm chằm hạng nhì, trong mắt lấp lánh ánh sao.

Trên quyển sách da người hiện lên một hàng nhắc nhở: “Đổi hạng nhì có nguy hiểm, tỉ lệ quy đổi là 1000 đổi 1, có đổi hay không?”

Nhìn nhắc nhở này, La Hồng ngẩn người.

“1000 đổi 1, nói cách khác, ta tiêu hao 10000 tội ác, chỉ có thể đổi 10 năm thần lực tà thần?”

Khóe miệng La Hồng co giật.

Kêu gào gian thương.

Mẹ nó…… quá hố người rồi!

Đạo nhân trong Thiên cơ bí cảnh kia, còn miễn phí cho hắn sáu mươi năm pháp lực kết tinh đấy

“Đổi!”

La Hồng vẫn cắn răng, nói.

Lời nói vừa dứt, hàng chữ đỏ như máu dần tan biến.

Bỗng dưng, La Hồng cảm thấy cả người phát lạnh.

Đột nhiên ngẩng đầu, hắn có cảm giác bầu trời như đen kịt lại.

Như có một đôi mắt ở nơi cực kì xa xôi, đạm mạc nhìn về phía hắn.

……

Trên đỉnh Đông Sơn, Tắc Hạ Học Cung.

Phu Tử đang ăn một miếng dưa hấu ướp lạnh vừa mới cắt xong.

Ngẩng đầu, liền phát hiện vòm trời có thêm một đôi mắt.

Mới ăn được miếng dưa hấu lại phun ra mấy hạt dưa màu đen.
Chương 241 Phu Tử ở nhân gian (1)

Trên đỉnh Đông Sơn, Phu Tử có chút cạn lời.

Làm sao mà La Hồng lại chọc tới dạng tồn tại khủng bố như vậy?

Lý Tu Viễn ngồi đối diện ông còn cạn lời hơn, y cùng Phu Tử ăn dưa, không hiểu vì sao bị phun hạt đầy người.

Có chuyện gì sao?

Dưa ăn không ngon, vậy thì nói một tiếng, hà tất phải phun vào người y?

Lý Tu Viễn y là một người ôn nhu, bị phun như thế này rất ảnh hưởng đến phong độ của y đó.

Mà giờ phút này, Phu Tử lại không để ý tới y, nhìn về phía bầu trời, động tác này làm Lý Tu Viễn ngẩn ra, cũng nhìn về phía bầu trời..

Nhưng bầu trời ở trong mắt Lý Tu Viễn ngoại trừ có chút âm u, tựa hồ không có biến hóa gì.

Sau đó trong nháy mắt, tinh thần Lý Tu Viễn vừa động, khí Hạo Nhiên trên người trào dâng, trong phút chốc hai tròng mắt hóa thành ánh vàng.

“Thánh lâm.”

Bỗng dưng trong tầm mắt Lý Tu Viễn hiện ra một đôi mắt, đạm mạc, lãnh khốc, không hề tình cảm.

Như ma thần thượng cổ, quan sát nhân gian.

Trong lòng Lý Tu Viễn hơi buồn bực, thở dài một hơi, lập tức thoát khỏi trạng thái này.

Mà Phu Tử bên kia lại ngưng trọng vô cùng, lắc lắc đầu.

“Tà Đế? Không…… Hình như so với Tà Đế còn mạnh hơn, xem ra, phải để tiểu sư đệ của ngươi gõ chuông thánh nhân nhiều hơn, không được…… Chỉ dựa vào gõ chuông thánh nhân hình như cũng không tác dụng mấy, nhất niệm tà, mhất niệm thánh…… Có lẽ, phải tăng thêm một chút vốn liếng để tiểu sư đệ ngươi hiểu được ánh sáng của thánh nhân.”

Phu Tử buông vỏ dưa xuống, hít sâu một hơi.

Trong lòng Lý Tu Viễn vẫn còn chấn động, ánh mắt kia, làm y hồi lâu vẫn không thể hồi phục tinh thần.

“Vừa rồi đó là……”

“Đó chính là nguyên nhân ta luôn muốn dẫn tiểu sư đệ của ngươi hướng đến chính đạo, tiểu gia hỏa này, lão phu thu nhận nhiều đệ tử như vậy, người này là kì quái và đáng lo ngại nhất, đúng là khiến người ta nhọc lòng.”

Phu Tử thở dài, nói.

“Tu Viễn, ngươi…… có muốn mở “Học Hải bí cảnh” hay không?

Phu Tử ngồi trên ghế dựa, nhìn đôi mắt dần dần tiêu tán như đã ẩn nấp ở một thời không xa xôi nào đó, liếc mắt một cái, hỏi.

Lý Tu Viễn cả người chấn động: “Mở Học Hải bí cảnh?”

“Thiên Cơ bí cảnh mới vừa đóng, mở Học Hải bí cảnh sẽ khiến cho thiên hạ chấn động, hơn nữa, lấy thực lực hiện giờ của tiểu sư đệ, cho dù đệ ấy có thể đánh một trận với Gia Luật Sách, nhưng một khi vào Học Hải bí cảnh, chắc chắn cũng chỉ là hạng vô danh tiểu tốt.”

“Với sức hấp dẫn của Học Hải bí cảnh, cho dù là cường giả trên Thiên Bảng cũng sẽ động tâm, đương nhiên Thiên bảng không vào được, nhưng cường giả trên Địa Bảng tuyệt đối sẽ điên cuồng tiến vào.”

“Tiểu sư đệ đối với cường giả trên Địa Bảng, không cần Địa Bảng, cho dù đối mặt với cường giả của Huyền Bảng thôi…. ách, sợ là không đỡ được mấy chiêu.”

Lý Tu Viễn bình phục áp lực trong lòng, nghiêm túc nói.

Phu Tử nói, cũng làm y rõ ràng, hóa ra, trên người tiểu sư đệ đã chịu nhiều áp lực như vậy lại còn bị một vị cấp bậc Tà Đế theo dõi sao?

Khó trách Phu Tử bắt tiểu sư đệ gõ chuông thánh nhân, tắm gội ao thánh, đây là để rửa sạch tà khí của Tà Đế sao?

“Nhất niệm tà, nhất niệm, ý của Phu Tử là thiên phú của tiểu sư đệ rất tốt, tương lai có khả năng trở thành Tà Đế, cũng có khả năng thành Nho thánh?”

Trong lòng Lý Tu Viễn nghĩ thông suốt.

Phu Tử gật gật đầu: “Cũng đúng, hiện tại mở Học Hải bí cảnh quả thật là quá sớm, La Hồng vào bí cảnh chỉ có thể trở thành vật lót đường, so với Thiên cơ bí cảnh là một thế cục hoàn toàn khác.”

“Hơn nữa Học Hải bí cảnh đã mấy trăm năm chưa mở, một khi mở ra, có khả năng sẽ chiếm hết vận số thiên hạ, đến lúc đó thiên hạ đều chấn động…… Tam đại vương triều đều sẽ phái ra cao thủ ẩn nấp tới thăm dò.”

“Bây giờ chưa cần phải gây ra nhiều phiền phức như vậy…… Tu Viễn, chờ đến ngày mai, ngươi cùng sư đệ đến Đông Sơn, dẫn nó đi thư các, lấy sách thánh nhân cho nó đọc một chút, rửa sạch tà khí trên người đi.”

“Cho nó đọc sách nhiều, ngộ ra thêm chút đạo lý, giảm bớt tà khí, cũng tĩnh tâm nhiều hơn.”

“Chúng ta làm sư trưởng, việc có thể làm cũng không nhiều, sư phụ chỉ hướng dẫn, tu hành lại do cá nhân, sau này là chính hay tà vẫn là xem tạo hóa của nó.”

Phu Tử nói, sau đó lại lấy dưa ăn.

Lý Tu Viễn hít sâu một hơi, trịnh trọng gật đầu.

Mở thư các, lấy sách thánh nhân cho La Hồng đọc, thông qua khí thánh nhân ẩn chứa trong sách thánh nhân, rửa sạch tà khí trên người La Hồng, đúng là một biện pháp tốt.

“Đúng rồi, Phu Tử thấy thế nào về việc Trần Thiên Huyền chết đi sống lại ở Tắc Bắc, một lần nữa…… dùng một kiếm mở thiên môn khiến người ta ghen tị?”

Lý Tu Viễn hỏi.

Thời điểm tin tức này truyền đến tai Lý Tu Viễn, y quả thật vô cùng bất ngờ.

Y đã nghĩ, Trần Thiên Huyền đã là đèn cạn dầu, thần tiên cũng khó cứu.

Thế mà Trần Thiên Huyền lại cố tình từ cõi chết xông ra, sống lại, trở về Nhất phẩm, còn dùng một kiếm mở thiên môn, bước lên cảnh giới Lục Địa Kiếm Tiên.

Giống như thần thoại vậy.

“Thấy thế nào sao? Ăn dưa nhìn thôi chứ sao……”

Phu Tử cười cười.

“Cuối cùng thì Trần Thiên Huyền vẫn là người đã chết, nhưng vì sao còn có thể sống, ngươi có thể hỏi tiểu sư đệ của ngươi ……”

“Sống cũng tốt, nhân vật cỡ này, nếu chết đi thì thật đáng tiếc, hắn không chết, tương lai còn có thể trợ giúp một chút cho tiểu sư đệ của ngươi.”

“Ha ha, một kiếm mở thiên môn có cái gì đáng hâm mộ, cứ nói ngươi, nếu thật sự gặp Thiên nhân sau Thiên môn, ngươi có sợ không?

Phu Tử nói.

Lý Tu Viễn ôn nhu cười, lại không trả lời.

Phu Tử cười cười, ăn miếng dưa, cười như không cười: “Lão phu còn biết, Thiên môn không dẫn Trần Thiên Huyền đi, Trần Thiên Huyền dùng một kiếm hóa cốt long, bổ về phía thiên môn, làm tiên nhân tức giận, nhưng tức giận thì thế nào? Bọn họ dám giết sao?”

Lý Tu Viễn cũng ăn miếng dưa, cười xán lạn.

“Đương nhiên không dám.”

“Bởi vì Phu Tử ở nhân gian.”

……

Thành Thiên An.

Hoàng cung.

Trong từng trận gió lạnh thổi qua hành lang dài, Ly Thiên Hà ôm lấy đầu lâu của quận chúa Trường Bình, sải bước.

Chẳng mấy chốc, ông ta dừng bước và nhìn thấy bóng lưng của thái tử mặc mãng bào tứ trảo từ xa.

Xung quanh thái tử có mấy người.

Văn Thiên Hành khoanh tay đứng bên cạnh Thái Tử, ngoài Văn Thiên Hành còn có một vị lão thái giám già nua mặt trắng không râu, híp mắt đến mức không thấy rõ sự vật trước mắt, bên lão thái giám còn có một vị trung niên cẩm y, khí định thần nhàn, an tĩnh đứng thẳng.
Chương 242 Phu Tử ở nhân gian (2)

Sắc mặt Ly Thiên Hà run lên, đây đều là ba đại nhân vật dậm chân một cái sẽ khiến cả kinh thành nghiêng ngả.

Lão thái giám kia là Ngụy Thiên Tuế, bầu bạn bên người Hạ hoàng, thực lực rất mạnh, sâu không lường được.

Mà vị cẩm y trung niên kia là Đại Lý Tự Khanh, Từ Uẩn

Mấy người kia nghe thấy tiếng bước chân của Ly Thiên Hà, quét mắt qua.

Trong lòng Ly Thiên Hà run lên một cái, cảm thấy đầu lâu của quận chúa Trường Bình trong lòng ngực trở nên nóng bỏng.

Thái Tử vẫn quay lưng với mọi người.

Cuối cùng khi Ly Thiên Hà đứng yên, y quay người lại.

Thái tử mang vẻ mặt bình tĩnh, nhìn lướt qua đầu quận chúa Trường Bình, không quá kinh ngạc.

Chỉ cười cười, nói một câu làm lòng Ly Thiên Hà đột nhiên lạnh lẽo.

“Kết quả này, Trấn Bắc vương…… vừa lòng chứ?”

……

Đôi mắt kia tạo ra một áp lực không gì sánh nổi cho La Hồng, giống như cả thế giới đều bài xích hắn, chèn ép hắn, muốn làm nghiền nát trái tim trong lồng ngực.

Mắt Tà thần!

Đây là đôi mắt của tà thần, vượt qua thời không xa xôi nhìn chằm chằm vào hắn.

Bởi vì mình đổi lấy kết tinh thần lực 10 năm của nó sao?

Mẹ nó!

Lòng dạ hẹp hòi!

Trong lòng La Hồng mắng ầm một trận, đạo nhân kia còn cho hắn sáu mươi năm pháp lực kết tinh còn chưa nói gì kia kìa, thậm chí còn tặng hắn một thanh phi kiếm trân quý miễn phí.

Tà thần này, một vạn tội ác mới đổi được mười năm kết tinh thần lực, đã trợn mắt nhìn.

Lương tâm của ngươi chỉ bé bằng hạt mè sao?!

La Hồng phun nước miếng không ngừng, cặp mắt trên vòm trời kia càng thêm quỷ dị.

Tiểu tử này…… Đang mắng nó sao?

Thú vị đấy.

Oanh!

Bỗng nhiên, trong mắt có ý chí cường hãn kích động giáng xuống.

La Hồng chỉ cảm thấy áp lực trên người tăng lên.

Trong đan điền, hư ảnh của Thánh nhân bỗng dưng trợn mắt, bóng hình hồng y xinh đẹp trong ma kiếm A Tu La bay lơ lửng, xem náo nhiệt……

Lực lượng Tà thần không ngừng giáng xuống.

Dũng mãnh tiến vào đan điền của La Hồng, năng lượng sôi trào kia lấy tư thái không thể địch nổi, xé rách tất cả, dũng mãnh vào trong.

Rất nhanh đã ngưng tụ ra một hư ảnh Tà thần.

Hư ảnh Tà thần nhìn thoáng qua hư ảnh Thánh nhân, lại nhìn kiếm A Tu La, thần sắc quỷ dị.

Hư ảnh Thánh nhân trợn mắt, không ngừng phát ra ánh sáng tinh khiết.

Hư ảnh Tà thần quét mắt qua không gian, hư ảnh thánh nhân chiếm cứ một chỗ, ma kiếm A Tu La chiếm một chỗ trong đan điền.

Chỉ còn lại có một phần không gian nhỏ cho nó, hư ảnh Tà thần không thích chen chúc như vậy.

Cho nên, thần lực cường đại trực tiếp trào ra đan điền, làm La Hồng cảm nhận được sự đau đớn của thân thể bị xé rách, trong phút chốc, cả người hắn đều nhuộm màu máu.

Mà thần lực Tà thần sau khi ở trong kinh mạch lưu chuyển một vòng, cuối cùng dũng mãnh xông vào Nê Hoàn Cung của La Hồng.

Trong Nê Hoàn Cung, hư ảnh Tà thần hiện lên.

Nhìn lướt qua pháp lực kết tinh kia, cười nhạo một tiếng.

Pháp lực kết tinh còn sợ hãi, run rẩy không thôi, không dám lộn xộn.

Mà hư ảnh Tà thần ngồi xếp bằng, thần lực cũng dần không sôi trào nữa.

Ở mi tâm La Hồng, sắc xanh thẳm bao ngoài kết tinh pháp lực kia còn bao vây thêm một vòng màu đỏ trông có vài phần yêu dị.

Trên vòm trời, mắt của tà thần bắt đầu rút đi.

Trước khi rút đi, nó còn quét mắt qua Tắc Hạ Học Cung phía trên Đông Sơn.

Trong phòng.

Rốt cuộc La Hồng cũng khôi phục bình tĩnh, mở mắt ra, thở hồng hộc.

Bạch y hắn mới vừa thay lại bị nhuộm thành màu máu.

Thần lực Tà thần kia ở trong thân thể hắn lưu chuyển một vòng, thiếu chút nữa làm hắn nổ mất.

Cả người đau đớn vô cùng, nhưng, La Hồng lại quỷ dị phát hiện ra, thân thể của bản thân hắn…… Lại càng thêm mạnh mẽ hơn.

Từ Võ tu Bát phẩm, bước vào Thất phẩm, nếu nuốt thêm mấy viên chuyển sát đan thì hắn có thể tiến vào Lục phẩm.

Mà Võ tu La Hồng lại chẳng biết tu luyện thế nào, hắn mà nhanh chóng đạt đến Lục phẩm sợ sẽ khiến Triệu Đông Hán hiện giờ vẫn là Thất phẩm hổ thẹn đến đâm đầu vào tường đòi sống đòi chết.

“Có lẽ, bản công tử có thiên phú Võ tu vô song chăng?”

La Hồng sờ sờ cằm.

“Chắc là không phải, cảnh giới Võ tu chủ yếu là do đan dược, còn bàn về thực lực sẽ không so được với Võ tu chân chính đã trải qua luyện tập vất vả”.

La Hồng lắc lắc đầu.

Hắn cảm ứng được kết tinh thần lực Tà thần trong Nê Hoàn Cung.

“Sao lại thế này?”

La Hồng nhìn chằm chằm hư ảnh Tà thần, vẻ mặt quỷ dị, trong đan điền có hư ảnh Thánh nhân, La Hồng biết đó là do hắn gõ chuông thánh nhân mà ra.

Nhưng hư ảnh Tà thần này là thế nào?

Kết tinh thần lực tặng miễn phí thêm hư ảnh Tà thần sao?

Không thể nào lại tốt như vậy!

“Hư ảnh Tà thần này, có lẽ là do tà thần kia lòng dạ hẹp hòi lưu lại cảnh cáo ta, để dự phòng đây mà.”

La Hồng nói thầm.

Trong Nê Hoàn Cung, hư ảnh Tà thần hơi trợn mắt, có chút cạn lời

Lại mắng nó?!

Phàm nhân hiện giờ đều không biết kính sợ thần thánh như vậy sao?

Không để ý tới thần lực kết tinh trong mi tâm nữa.

La Hồng lấy ra Thiết Cốt Chuyển Sát Đan, nhét vào trong miệng, vừa rồi hắn đột phá Thất phẩm Võ tu mà bạo huyết, máu sôi trào, vừa lúc dựa vào cơ hội này, nuốt đan dược hồi phục, thay đổi tà sát khí.

Oanh!

La Hồng cho đan dược vào miệng, tà sát khí trong cơ thể tức khắc bùng nổ.

Hơn nữa, thần lực Tà thần chảy xuôi theo kinh mạch để lại không ít dư vị thần lực tà thần, mà dư vị thần lực cũng là sát lực!

Trong lúc nhất thời, 72 viên sát châu trong đan điền bắt đầu bay nhanh hấp thu khí huyết, cùng với thần lực tà sát tàn lưu.

Trong phòng, khí Chính Dương càng ngày càng lộng lẫy như thánh quang vạn trượng!

Tà sát khí trong đan điền La Hồng càng ngày càng có xu hướng hoàn thiện, giống như có xu hướng muốn đột phá tà tu Ngũ phẩm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK