Hư Ảnh Thánh Nhân đứng phía sau La Hồng.
Võ đạo cùng khí huyết sôi trào đã tản đi, lúc này chỉ lấy tu vi nho đạo để gõ chuông.
Nho đạo Ngũ phẩm, vấn tâm.
Trong phút chốc, La Hồng như một mãnh thú cuồng bạo, hóa thành thư sinh nhẹ nhàng nho nhã.
Ánh sáng thánh nhân rực rỡ, khí Chính Dương tràn ngập trên đỉnh đầu La Hồng, chữ "Chính" dày đặc như khổng tước xòe đuôi.
Sau đó, La Hồng nâng tay lên, tạo thành gõ chỉ (1).
(1) Động tác gõ như gõ cửa.
Hư ảnh Thánh nhân cũng đưa tay, gõ chỉ.
Thánh nhân hướng tay gõ vào chuông Vạn Phật!
Đông ———— Nho môn thánh gõ chuông Phật môn!
Tiếng chuông lớn nổ vang trong Diễn Võ Trường, sóng khí lấy chuông Vạn Phật làm trung tâm, tản ra xung quanh.
Trên Diễn Võ Trưởng, vô số tăng nhân không thể đứng yên.
La Hồng dùng tu vi võ đạo trấn áp võ vận, giờ lại lấy nho đạo trấn áp Phật vận, thật sự chấn động thiên hạ!
Hiện giờ, đã không còn quan hệ với tu vi, mà là dùng sức mạnh chính thống mà gõ chuông.
Tăng nhân Diễn Võ Trường đều là võ tăng, sắc mặt bọn họ kích động đến đỏ bừng, chỉ có khoanh chân ngồi mới có thể chống đỡ được sóng chuông cuồn cuộn .
Tiếng chuông hùng hồn chảy vào bầu trời, tiếng chuông tràn ngập dương cương như gột rửa tà ác trong lòng người, dưới tiếng chuông này, một ý niệm tà ác cũng không thể nảy sinh!
Khổ Nguyệt kích động vô cùng, tăng bào màu trắng trong gió không ngừng tung bay.
"La Hồng công tử là người chính nghĩa trong sáng mới có thể gọi thêm hư ảnh thánh nhân ra, mới có thể gõ tiếng chuông mạnh mẽ vang dội cả đất trời như vậy."
"Công tử...... Đại thiện"
Mà điều này mới chỉ bắt đầu.
Khí Chính Dương trên người La Hồng càng thêm lộng lẫy.
Hư ảnh Thánh nhân mang theo nét tươi cười nhàn nhạt, cười như chấn động cả đất trời.
Giơ tay liền gõ.
Đông đông đông đông —— Bốn lần vang liên tục, mênh mông cuồn cuộn, như sóng trong biển, tản mác về rìa thế giới.
Võ vận bốn lần, hư ảnh thánh nhân năm lần.
Chuông Phật ...... vang lên chín lần!
Toàn bộ Diễn Võ Trường, những tăng nhân có mặt trợn mắt há hốc mồm, mấy ngàn võ tăng đang cố thủ dưới đất, mồ hôi chảy đây lưng.
Viên Thượng đại sư trợn mắt há hốc mồm, thế này...... đã đạt tới trình độ của ông ta rồi sao?
Khổ Nguyệt lại cuồng nhiệt đầy mặt.
Tắc Hạ Học Cung.
Trong tiểu lâu Xuân Phong, Phu Tử trên ghế bập bênh từ từ mở mắt, khóe miệng mang nét cười.
Trong gác chuông Thánh nhân, Lý Tu Viễn tay áo rộng tung bay, vừa đưa tay nắm lại, lại thấy chuông thánh nhân kia tự vang.
Đại Hạ, thành Thiên An.
Thái Tử đầu tóc toán loạn, quần áo rộng thùng thình, để chân trần, nhắm mắt lại, nghe trong không khí tiếng chuông rất nhỏ.
"Có người gõ chuông Vạn Phật vang lên chín lần......
"Ai2"
Thiên Cực Cung.
Sâu trong cung điện đang đóng chặt, loáng thoáng có một đôi mắt mở ra.
Liếc mắt một cái qua Vọng Xuyên Tự cách mấy ngàn dặm, thấy được phật quang tỏa đây trời kia.
"Phật vận và võ vận ngàn năm của Vọng Xuyên Tự, La gia......
Ngay sau đó, đôi mắt một lần nữa nhắm lại, như chưa bao giờ mở ra.
Vọng Xuyên Tự, Diễn Võ Trường.
Tiếng chuông không ngừng.
Tiếng chuông vang chín lần!
Nhưng vẫn chưa kết thúc, còn ngân vang!
Trên Diễn Võ Trường.
Mấy ngàn võ tăng nhìn chằm chằm thân ảnh trước chuông Vạn Phật kia, trong ánh mắt mang theo sự không thể tin được, cùng với run rẩy.
Pháp La đại sư chắp tay hành lễ, trên mặt Viên Thượng đại sư tràn đầy chua xót.
"Không nghĩ tới, La thí chủ có thể gõ chuông vang chín lần một cách dễ dàng như vậy."
"Hơn nữa, xem sức mạnh của La thí chủ, thì vẫn có thể tiếp tục gõ chuông......
Viên Thượng đại sư cảm khái, bởi vì dù ông ta có đi lên gõ chuông thì nhiều nhất cũng chỉ gõ chín lần, hơn nữa tiếng chuông thứ chín vang lên, tuyệt đối không được dày và tròn trịa như La Hồng làm.
Hòa thượng Khổ Nguyệt cũng dựng thẳng độc chưởng, trên mặt mang theo nét cười.
Sự kính nể đối với La Hồng càng thêm như nước sông dâng trào, hồi tưởng lại một loạt sự tình mà La Hồng gặp phải, Khổ Nguyệt hiểu rõ, La Hồng chính là người trong lòng có chân Phật.
Cho dù hắn tắm mình trong tàn sát, nhưng trong lòng có Phật, cũng có thể làm cho vạn vật bất xâm.
Khó trách có thể trở thành đệ tử của Phu Tử.
Tiểu tăng quả nhiên không nhìn lầm ngươi.
Ba người đều tụng niệm phật hiệu.
"A đi đà phật"
"Thiện tai"
Chuông Vạn Phật.
Thánh nhân gõ vang chuông Vạn Phật, làm La Hồng phấn khích, hắn cảm thấy tu vi Nho đạo của bản thân đã có tiến bộ không nhỏ.
Nhưng, Hư Ảnh Thánh Nhân bắt đầu dần bình tĩnh, hư ảnh phía sau biến mất, trở về trong đan điền.
Hư ảnh Thánh nhân rất bình thản, chỉ gõ chuông năm cái, rồi không tiếp tục nữa.
Kết thúc rồi sao?
Đương nhiên là không, La Hồng đột nhiên trợn mắt, trên người lại có biến hóa.
Trong đan điền, ma kiếm Atula đang nằm ngang, không hề lấy việc hút khô La Hồng để trả giá nhưng lại có động tĩnh.
La Hồng mở mắt.
Phía trên đỉnh đầu hắn, có bóng hình xinh đẹp chuyển động, một bóng hình xinh đẹp tay cầm ma kiếm đỏ đen đan xen......
Ma khí cuồn cuộn.
Đây không phải là một thanh kiếm bình thường.
Trong lòng La Hồng có vài phần kinh ngạc, không nghĩ tới ma kiếm Atula cũng chạy ra xem náo nhiệt.
Nhưng náo nhiệt này có cái gì hay để xem?
Ngươi là ma kiếm...... Chuông này là chuông Vạn Phật a!
Không sợ bị tiếng chuông Phật trấn áp sao?
Trong lòng La Hồng khó hiểu, nhưng khi ma kiếm Atula hiện lên, bên trong chuông Vạn Phật lại không hề phát ra lực lượng áp bức như La Hồng tưởng tượng.
Bóng hình váy đỏ xinh đẹp, tay cầm ma kiếm Atula, nâng cằm lên, có chút cao ngạo nhìn chuông Vạn Phật.
La Hồng mặc kệ, nếu còn có thể gõ, vậy hắn tiếp tục gõ!
Oanh!
La Hồng cất bước ra, kiếm khí trong kinh mạch trong nháy mắt bị ma kiếm Atula điều động.
Đây là chỉ là kiếm khí đơn thuần, có điều, trong phút chốc, kiếm khí trào dâng, như muốn làm La Hồng nổ tan xác.
Kinh mạch như bị vô số kiếm khí cắt.
Chương 377 Sau này nhớ phải tôn trọng ta (1)
Mẹ kiếp!
Ta biết ngay mà, thiên phú kiếm đạo đáng chết này, quả nhiên là điểm yếu của bản công tử!
Trong lòng La Hồng tức giận mắng.
So với sự vui sướng tràn trề khi đột phá vỡ đạo, tiêu sái như thiên tiên khi dùng Nho đạo, Kiếm đạo này...... thì như tra tấn.
Nhưng mà, cả người La Hồng vẫn hình thành một thanh kiếm, như ma nữ huy ma kiếm, La Hồng vung một kiếm ra, nện trên chuông vạn Phật.
Đông —— Mười lần vang!
Thậm chí, trong ánh mắt không thể tin tưởng của rất nhiều Phật tăng, chuông vàng cao chín thước, nặng ngàn cân, cứ như vậy bị một kiếm đánh vung lên.
Tiếng chuông lại vang lên, hùng tráng.
Phóng thích một cỗ khí cơ khủng bố, mặt đất bị nhấc lên, khí lãng cuồng bạo như sóng lớn cuồn cuộn trên biển rộng.
Phản lực lớn làm mặt đất Diễn Võ Trường rạn nứt.
Võ tăng ngồi xếp bằng gần chuông Vạn Phật đều không nhịn được, thở hồng hộc, như bị trấn áp vô cùng thống khổ.
Rất nhiều tăng nhân bị khí lãng đẩy trượt về bốn phương tám hướng!
Lông mày của Pháp La đại sư bay bay, cũng khiếp sợ không thôi.
"Đây là ma kiếm, cũng là Phật kiếm!"
"Bần tăng nhớ rõ trong kinh Phật từng ghi lại, Phật cũng có lục Ị?
đạo, chẳng lẽ đây là kiếm lục đạo, một kiếm trấn một đạo?
Oanh!
Cùng lúc đó.
Ma kiếm điều động kiếm khí, không ngừng khuấy động trên chuông Phật, La Hồng cảm giác kiếm khí trong cơ thể mình không ngừng được rèn luyện, không ngừng bị nén lại, trở nên càng ngày càng mạnh mẽ, càng ngày càng cứng cỏi.
Mỗi một sợi kiếm khí, đều như trải qua trăm rèn ngàn luyện.
La Hồng thống khổ vạn phần, thống khổ đến mức phải gào thét để phát tiết những đau đớn.
Nhưng nếu đem tiếng hắn gào rống và tiếng chuông mênh mông cuồn cuộn ra so sánh thì thật sự mỏng manh đến không thể nghe thấy.
Từng kiếm đánh ra, hết kiếm này lại kiếm khác Đánh mạnh vào trên chuông Vạn Phật.
Mười một, mười hai, mười ba......
Từng tiếng chuông vang, xuyên qua chín tầng mây.
Toàn bộ Vọng Xuyên Tự đều như sống lại.
Trong từng tòa cổ tháp, những cánh hoa sen lác đác như mở ra một đôi mắt, tụng kinh niệm phật, phật quang rực rỡ tỏa khắp đất trời.
Toàn bộ núi Vô Lượng đều rung động, rung chuyển trong tiếng chuông du dương trào dâng.
Trên Diễn Võ Trường, nhóm Phật tăng ngẩng đầu.
Có thể nhìn thấy tầng mây trên trời đã bị tiếng chuông làm nổ tung, trên không trung những đám mây đang đan xen như những bậc thang, cuối cùng, một đám mây hình nấm đột nhiên nổ tung.
Đám mây hình nấm nổ tung, như hình thành một vị cổ Phật, quan sát nhân gian.
Gió gào thét, sóng gió cuồng bạo, cuộn trào trên trời cao.
Chuông vang lên lần thứ mười tám!
Tĩnh mịch.
Trên Diễn Võ Trường, im ắng, chỉ còn lại tiếng chuông trào dâng mênh mông cuồn cuộn, kích động không ngừng.
Viên Thượng đại sư cũng lâm vào khiếp sợ.
"Chuông vang hơn chín tiếng, vang tới 18 tiếng, trăm năm nay chưa từng có......"
Ông ta hít một hơi thật sâu, ông ta có thể gõ chuông vang chín lần đã là không tôi, nhưng, La Hồng lại có thể gõ vang mười tám tiếng chuông.
Cho dù là Phật tu Nhất phẩm đang ngưng tụ Bồ Tát Quả trong tháp cổ kia cũng không thể gõ chuông vang nhiều lần như vậy!
Trên thực tế, việc La Hồng gõ chuông giờ phút này không liên quan gì đến tu vi của hắn.
Nhưng, ông vẫn khiếp sợ như cũ.
Lông mày của Pháp La đại sư bay bay, gắt gao nhìn chằm chằm La Hồng đang gõ chuông trước đài sen bạch ngọc kia.
"Không thể tưởng tượng, thật sự không thể tưởng tượng được......"
"A di đà phật, không biết lần này có thể gõ chuông vang tám mươi mốt lần.... mở ra bí cảnh ngàn năm chưa từng mở của Vọng Xuyên Tự ta - Địa Tạng hay không!?"
Pháp La đại sư có chút kích động, kích động đến mức thân hình run rẩy.
Ông đã hiểu ra Phật Thủ vì sao muốn La Hồng gõ chuông.
Chẳng lẽ, người đã tính tới việc La Hồng có thể gõ chuông hơn chín lần, thậm chí, còn có cơ hội đánh chuông vang đến lần thứ tám mươi mốt?
Viên Thượng đại sư trừng mắt nhìn Pháp La đại sư: "Trụ trì......
Đúng là hi vọng không tưởng a, gõ chuông vang tám mươi mốt lần...... Sao có thể?"
"Mấy trăm năm qua, chỉ có mỗi Phu Tử của Tắc Hạ Học Cung tiến vào Vọng Xuyên Tự mới có thể làm được như thế. Năm đó Phu Tử gõ chuông vang tám mươi lần, có năng lực gõ chuông vang lần thứ tám mươi mốt nhưng lại không gõ, mà từ đó về sau, tuy rằng có rất nhiều cường giả tới Vọng Xuyên Tự gõ chuông, nhưng, chân chính có thể gõ vang tám mươi mốt lần, một người cũng không có."
"Chủ trì cảm thấy La Hồng có thể gõ chuông vang tám mươi mốt lần ?"
Viên Thượng đại sư cảm thấy gần như sắp điên.
Không nghĩ tới, La Hồng đi một chuyến tới Vọng Xuyên Tự sẽ làm ra chuyện như vậy.
ầm ầm ầm!
Trong từng tòa tháp cổ xung quanh núi Vô Lượng.
Từng vị Phật tăng già nua, ngồi xếp bằng trên không trung, nhìn về hướng chuông Vạn Phật.
Cái đầu trụi lủi của Viên Thượng đại sư dường như muốn nổ tung.
Cảnh tượng phô trương bậc này cũng chỉ có năm đó, khi Phu Tử tới gõ chuông.
Phải biết rằng mỗi một vị Phật ảnh này, là những người đức cao vọng trọng trong Vọng Xuyên Tự, đây cũng là nội tình của Vọng Xuyên Tự.
Giờ phút này, La Hồng gần như không cảm ứng được gì với thế giới bên ngoài nữa.
Hắn liên tục gõ chuông vang ba mươi sáu lần, lực lượng phản kích của sóng chuông đã tinh luyện kiếm khí của hắn một cách mạnh mẽ, La Hồng cảm giác được kiếm khí đang chảy xuôi trong cơ thể mình không phải khí, mà là thủy ngân!
Kiếm khí như thủy ngân!
Đông!
Hơn nữa, kiếm khí còn đang không ngừng nảy sinh trong quá trình ma kiếm đánh vào chuông Vạn Phật, truyền ra tiếng chuông mênh mông cuồn cuộn, không ngừng vang vọng.
La Hồng cảm giác được gông cùm xiềng xích, đó là xiềng xích của tu vi kiếm đạo.
La Hồng cảm giác được kinh mạch của mình như bị thiên đao vạn quả.
So với việc đột phá tu vi Võ đạo thì thống khổ hơn nhiều.
"Mẹ khiếp! Cho ta đột phá đi mà!"
La Hồng rít gào.
Kiếm khí sôi trào như muốn phá bỏ gông cùm xiềng xích.
Chương 378 Sau này nhớ phải tôn trọng ta (2)
Nhưng mà, sau khi gõ chuông vang ba mươi sáu lần, ma kiếm Atula chợt trở về trong đan điền, không hề có động tĩnh gì nữa.
Tức khắc, tiếng chuông ngừng lại, tu vi kiếm đạo của La Hồng cứ như vậy mà đóng băng, mắc kẹt giữa Ngũ phẩm và Tứ phẩm, không cách nào đột phá.
"Không thể đột phá sao? Trần thúc nói rất đúng, thiên phú kiếm đạo của ta...... đúng là rác rưởi."
La Hồng mang vẻ mặt thăng trầm tang thương.
Trải qua bao nhiêu đau đớn và tra tấn như vậy mà tu vi kiếm đạo vẫn nửa vời như cũ.
rác rưởi.
Sau khi ma kiếm Atula tiến vào trong đan điền, La Hồng cảm thấy mi tâm mình nóng lên một trận.
Trong Nê Hoàn Cung, Hư Ảnh Tà Thần toát ra mấy phần hưng phấn, như muốn hành động, để làm cho tên phàm nhân không biết kính sợ này biết thế nào là cường đại!
Khoảnh khắc Hư Ảnh Tà Thần rung chuyển.
Chuông Vạn Phật có phản ứng, trong nháy mắt phật quang tỏa ra vạn trượng!
Chín tầng mây như bị phá vỡ, vô số ánh sáng rực rỡ tuôn ra, làm chiếc chuông cổ màu vàng càng trở nên trang nghiêm.
Như sự hồi sinh thần bí.
Một lực hút cuồn cuộn từ trong thân chuông cổ bùng nổ, hai chân La Hồng như địa long cố thủ mặt đất, lại không ngăn được thân hình bị hút đi.
Hút vào bên trong chuông cổ.
Tình huống này khiến cho rất nhiều tăng nhân trên Diễn Võ Trường ồ lên.
Sao lại thế này?!
La Hồng sao lại bị hút vào trong chuông cổ?
Nếu gõ cho chuông vang, La Hồng còn không phải bị đánh chết sao?
Bị ép thành thịt nát?!
Thần sắc Pháp La đại sư khẽ biến, cảm thấy tình huống không thích hợp, gõ chuông thì cứ gõ đi, ngươi chui vào bên trong chuông cổ làm cái gì?
Lấy thực lực của La Hồng, sóng chuông sẽ đem La Hồng ép thành thịt nát, hẳn là chết không thể nghi ngờ!
Pháp La đại sư cất bước, trên người tràn ngập hơi thở cường đại, phật quang vạn trượng.
Đây là một người còn cường đại hơn Viên Thượng, có thể ngưng tụ ra Bồ Tát Quả, khoảng cách của vị cường giả này so với Chân Phật chỉ kém một đường.
Nhưng, Pháp La đại sư lại nhanh chóng dừng bước.
Mày dài nhảy lên không ngừng, vẻ mặt kinh ngạc.
Thịch thịch thịch!
Chuông Vạn Phật treo trên không, tượng Phật như không ngừng sống lại, tiếng chuông liên miên không dứt, vừa chấn động vừa vang vọng.
Chuông Vạn Phật như tức giận, sóng chuông vô tận, mênh mông cuồn cuộn.
Phụt!
Trên Diễn Võ Trường.
Rất nhiều võ tăng đang ngồi đều không chịu được sóng chuông mà ho ra máu, bị đẩy lui tới rìa Diễn Võ Trường.
Phật tăng có mặt đều kinh hãi vô cùng, nhìn chằm chằm.
Có thể thấy bên ngoài thân chuông cổ, kim quang tỏa ra vạn trượng.
Nhưng bên trong chuông, lại là mây tía cuồn cuộn.
Đã xảy ra chuyện gì?!
Trong chuông Vạn Phật, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Thịch thịch thịch thịch......
Chuông tiếp tục vang lên.
Ba mươi bốn, ba mươi lăm, ba mươi sáu......
Chỉ trong phút chốc liền gõ được chuông vang ba mươi sáu lần.
Vốn dĩ đã gõ được ba mươi sáu lần chuông vang, vậy cộng vào đã được bảy mươi hai lần!
Thiên địa chấn động!
Những đám mây dày đặc trên trời không ngừng hội tụ.
Tiếng chuông trào dâng cuồn cuộn, truyền đi trăm dặm, ngàn dặm, vạn dặm......
Toàn bộ thiên hạ đều nghe được tiếng chuông vang vọng.
Tại một khắc này, Phật vận cùng Võ vận mấy ngàn năm của Vọng Xuyên Tự cuồn cuộn trào dâng như sóng lớn.
Đại Chu, hoàng cung.
Trong một trận bát quái, thân ảnh mặc hoàng bào, ngồi xếp bằng, trước người ông ta là một ngọn lửa bập bùng nhảy múa trong một cái lô đỉnh bát quái đan cao lớn hơn trăm mét.
Tiếng chuông khiến cho bát quái đan lô run lên, làm cho đạo thân ảnh từ từ mở mắt ra.
"Chuông Vạn Phật vang bảy mươi hai lần, còn chín lần nữa, có thể đạt tầm mươi mốt lần chuông vang sao?"
Đại Sở, cung Nữ đế.
Một nữ nhân duyên dáng và sang trọng, kéo một chiếc áo choàng dài vài thước sau lưng, giống như một bông hoa đang nở.
Bước lên đài cao, nhìn Vọng Xuyên Tự phía xa xa.
Nghe tiếng chuông dao động mênh mông cuồn cuộn liên miên không dứt.
"Chuông Phật vang lên tám mươi mốt lần, Địa Tạng luân chuyển, Địa Ngục bất không......"
"Địa Tạng bí cảnh, yên lặng đã mấy trăm năm, muốn mở ra sao?"
"Ai mở ra? La gia...... La Hồng?"
Nữ đế nhìn ra xa, môi đỏ giương lên.
Một ngày này, thiên hạ chấn động.
Bên trong đế đô của vương triều Đại Chu, vương triều Đại Sở, vương triều Đại Hạ, đủ loại xe ngựa bay, bay ngang qua bầu trời, bay nhanh về phía thánh địa Phật tông, Vọng Xuyên Tự.
Kim Trướng Vương Đình cũng có cao thủ đi ra.
Chuông Vạn Phật vang lên bảy mươi hai lần, có thể vang lên tám mươi mốt lần, tin tức như sóng thần, làm người trong thiên hạ hít thở không thông.
Mẹ nó, quái vật nào gõ chuông vang nhiều lần như vậy?
Nghe đồn chuông Phật của Vọng Xuyên Tự khó gõ, cho dù là cao thủ Nhất phẩm, cũng chỉ gõ được chín lần......
Lần này chuông vang bảy mươi hai tiếng, là quái vật gì chứ?!
Nhưng, rất nhiều cao thủ để ý nhất vẫn là, có gõ được tám mươi mốt lần chuông vang hay không?
Nếu có thể, bí cảnh cổ xưa của Vọng Xuyên Tự trong lời đồn kia sẽ thật sự mở ra! Vọng Xuyên Tự là thánh địa trong thiên hạ, bí cảnh của nó, có thể là bí cảnh tầm thường sao?
Các cao thủ trên Thiên Bảng, Địa Bảng, Huyền Bảng của các Đại vương triều đều nghe tin lập tức hành động, bay nhanh lên đường, bay nhanh tới Vọng Xuyên Tự.
Long Hổ Sơn, Côn Luân Cung cũng ngồi không yên, bên trong sơn môn, có đạo nhân bay lên.
Đối với tình huống của thế giới bên ngoài, La Hồng hoàn toàn không biết gì cả.
Giờ phút này, hắn ở bên trong chuông Vạn Phật, mặt ngơ ngác.
Tà sát khí ngập trời, phía trên đỉnh đầu La Hồng, Hư Ảnh Tà Thần hiện lên, phóng thích thần lực tà thần, không ngừng kích động chuông cổ.
Đông đông đông!
Mỗi một lần chuông vang, phản lực khủng bố, đều làm cho La Hồng có cảm giác muốn tan xương nát thịt.
Chính là, sức mạnh tà thần lại lần lượt bảo hộ hắn không việc gì.
Thậm chí, còn bởi vậy mà làm cho lực tà sát bên trong thân thể La Hồng không ngừng bị nén lại, hội tụ với sát châu trong đan điền.
Bảy mươi hai viên sát châu, dần dần bắt đầu dung hợp lại......
Chương 379 Sau này nhớ phải tôn trọng ta (3)
Gõ như vậy thêm vài lần.
Bảy mươi hai viên sát châu của La Hồng, chỉ còn lại có bốn viên lơ lửng trong đan điền.
Lực tà sát tràn ngập xung quanh bốn viên sát châu.
Lực lượng ẩn chứa trong bốn viên sát châu này, thật sự quá khủng bố.
Mà hư ảnh tà thần còn đang không ngừng đánh mạnh vào chuông Phật.
Chuông Phật vang càng lúc càng khủng bố, làm La Hồng run bần bật.
Hư ảnh Tà thần vô cùng hưng phấn, vô cùng cao ngạo.
Hắn ta lấy thần lực tà thần va chạm chuông Phật, kích động tiếng chuông mạnh mẽ vang lên.
Tà thần bễ nghễ trong lòng La Hồng, đắc ý đến cực điểm.
Phàm nhân ngu xuẩn!
Dưới uy áp bị dọa đến run rẩy rổi chứ gì, cảm nhận được sự cường đại của ta chưa?
Sau này nhớ hãy tôn trọng ta!
Mà giờ này khắc này.
La Hồng lại lần nữa cảm nhận được dưới sự hưng phấn khi dùng thần lực đánh xuống của tà thần, tạo ra tiếng chuông ngân vang, gần như muốn hộc máu.
Khốn kiếp!
Tên ngốc tà thần này!
Bị ngáo à?!
Cả người La Hồng chảy mồ hôi ướt đẫm, cho dù tà thần đã loại bỏ hết ảnh hưởng của sóng chuông, nhưng thân chuông Vạn Phật là thần khí của Vọng Xuyên Tự, phát ra phật quang, bắt đầu không ngừng xâm nhập vào thân thể của La Hồng.
Khiến cho bên ngoài lực tà sát của La Hồng bao phủ một tầng phật quang nhàn nhạt!
Vốn dĩ đã có ánh sáng thánh nhân huy hoàng bao phủ lấy lực tà sát, lần thứ hai này lại còn có phật quang.
La Hồng muốn rơi lệ.
Hiện tại hắn cho dù có không kiêng nể gì phóng thích lực tà sát cuồn cuộn như biển lớn thì cũng không có người nào nhận ra hắn là tà tu.
Hắn đường đường là Đại Phôi Đản được chính thức công nhận, đại tà tu, hiện tại ngay cả đi cầu xin người khác xem hắn là tà tu, người ta vẫn không cảm thấy hắn là tà tu.
Thật thảm a! Trong đan điền La Hồng, bảy mươi hai viên sát châu hoàn toàn hợp nhất, hóa thành một viên sát châu hỗn nguyên xoay quanh, lực tà sát tràn đầy, mênh mông cuồn cuộn, hóa thành biển rộng.
Oanh!
Khi viên sát châu hỗn nguyên hợp nhất kia chìm vào Hãn Hải, La Hồng liền biết rằng......
Hắn đột phá, tu vi tà đạo của hắn ...... Từ ngũ phẩm Nguyên Sát, bước vào Tứ phẩm.
Tứ phẩm là cảnh giới gì, La Hồng cũng không biết.
Dù sao cũng chính là đột phá.
Cùng lúc đó.
Chuông Vạn Phật vang lên lần thứ tám mươi.
Hư ảnh Tà thần cũng cảm thấy mỹ mãn, không làm trò nữa, trở về Nê Hoàn Cung của La Hồng.
Mà trong đan điền La Hồng.
Hư ảnh Thánh nhân, bóng hình váy đỏ xinh đẹp đều im lặng nhìn vô số phật quang trong đan điền La Hồng ngưng tụ thành một cái chuông Phật.
Bên ngoài.
Mọi người gần như hít thở không thông, cả đám người đều thở hồng hộc.
Trên Diễn Võ Trường.
Pháp La đại sư thở dài.
"Tám mươi lần, vẫn còn thiếu một lần chuông vang nữa......
"Đáng tiếc, có lẽ đây là vô duyên mà Phật nói......
"Nhưng, La thí chủ có thể chứa đựng được võ vận cùng Phật vận mấy ngàn năm của Vọng Xuyên Tự, khiến cho chuông Vạn Phật vang 80 lần, đã là cực kỳ khó có được"
Đáng tiếc, không thể vang lên tám mươi mốt lần.
Rất nhiều cao tăng phía xa xa đều toát ra sắc mặt đầy tiếc nuối.
Bỗng nhiên.
Trong chuông cổ.
La Hồng từ phía trong nhảy ra, thở hồng hộc, mồ hôi ướt đẫm, cả người bốc hơi nước.
La Hồng ngồi xếp bằng phía trên đài sen bạch ngọc, phật quang cả người nồng đậm.
Ngay sau đó, ở phía trên đỉnh đầu hắn, hư ảnh một cái chuông Phật nhỏ hiện lên.
Chuông nhỏ vang lên, kéo theo chiếc chuông cao ngất vang lên theo.
Đông —— Chuông Vạn Phật, vang lên lần thứ tám mươi mốt!
Thiên hạ, tĩnh lặng.
Đông —— Tiếng chuông nhỏ kéo theo tiếng chuông lớn ngân vang.
Một tiếng chuông vang mênh mông cuồn cuộn, như mang đầy sức mạnh thần bí, khuấy động cả đất trời.
Du dương, trang nghiêm, mạnh mẽ......
Như ánh sáng rực rỡ vô tận từ tâm của hoa sen quét ra bốn phương tám hướng như những cơn sóng trào.
Dưới Vọng Xuyên Tự như có một sự tồn tại đáng sợ hồi sinh.
Tiếng chuông thứ 81 vang lên không đơn giản chỉ là tiếng chuông.
Tĩnh mịch.
Toàn bộ thiên hạ, đều lâm vào sự yên tĩnh chết chóc.
Trên Diễn Võ Trường, lặng ngắt như tờ.
Chỉ có ngọn gió lãnh lẽo không ngừng thét gào trên núi Vô Lượng, Vọng Xuyên Tự, còn gợi lên âm thanh đá vụn lăn lóc mài mặt đất.
Gõ vang chuông Vạn Phật 81 lần......
Đây là quái vật gì thế?
Ngay cả Viên Thượng đại sư thân là cao tăng Nhất phẩm, nhiều nhất cũng chỉ gõ vang chuông Vạn Phật chín tiếng, 9 lần và 81 lần, quả thật là chênh lệch giữa trời và đất.
Toàn bộ Vọng Xuyên Tự trong khoảnh khắc tiếng chuông thứ 81 vang lên thì như hoàn toàn sống lại.
Sắc mặt Pháp La đại sư kích động, lông mày dài hơi rung động.
Viên Thượng đại sư còn chắp tay hành lễ, cả người đều run rẩy.
Khổ Nguyệt vẫn tốt hơn một chút, chỉ cuồng nhiệt nhìn chằm chằm La Hồng, ánh mắt kia, chẳng có chút nào giống người xuất gia.
Trên Diễn Võ Trường, một đám võ tăng nhìn La Hồng như đang nhìn Phật Tổ.
Quan trọng nhất là, thân ảnh ngồi xếp bằng phía trên đài sen bạch ngọc, Vạn Phật chuông lấp lánh phía trên, khí Chính Dương lộng lẫy, mà trong khí Chính Dương, còn ẩn chứa phật quang.
Một cái chuông nhỏ được phật quang ngưng tụ thành, mới làm người chấn động.
Đó là...... Hư Ảnh Phật Chuông?!
"Đây là...... Phật tướng trong truyền thuyết sao?"
"Nghe đồn, chỉ có Phật tử mới có thể ngưng tụ hư ảnh của Phật...... La Hồng là Phật tử sao?"
"Tên Khổ Tâm Phật Tử kia cũng ngưng tụ ra Phật tướng, một thế hệ .... Tồn tại hai vị Phật tử sao?"
Trên Diễn Võ Trưởng, có tiếng ồn ào nổ tung.
Rất nhiều võ tăng cuồng nhiệt nhìn La Hồng, nhưng sau khi cuồng nhiệt, liền châu đầu ghé tai lên.
Dưới chuông cổ.
La Hồng mở bừng mắt, trong đan điền ngưng tụ một cái chuông Phật nhỏ, La Hồng cũng rất bất đắc dĩ, rất tuyệt vọng.
Hắn không hiểu lắm, vì sao trong đan điền lại ngưng tụ ra một hư ảnh chuông Phật nhỏ.
Hư ảnh Thánh nhân, ma kiếm tiểu tỷ tỷ, hiện giờ lại có một cái chuông Phật nhỏ...... Theo bàn mạt chược, vẫn còn thiếu một chân đấy?
Đương nhiên, La Hồng nhớ trong Nê Hoàn Cung giữa mi tâm hình như còn có một Hư Ảnh Tà Thần, nhưng, lấy hiểu biết của La Hồng đối với vị tà thần mơ màng kia, người này chắc chắn sẽ không chơi cùng ba người kia, cho nên...... vẫn là ba chân thiếu một.
Chương 380 Phía trên Phật Sơn, có địa ngục (1)
La Hồng mở mắt ra.
Toàn bộ thiên địa đều im ắng, vô số cặp mắt nhìn chằm chằm hắn, tràn đầy khiếp sợ, tràn đầy cuồng nhiệt.
Không còn là những ánh mắt chèn ép, những võ tăng kia nhìn về phía hắn, mang theo một chút tôn kính, còn tôn kính cái gì......
Hình như là tôn kính chuông nhỏ trong đan điền hắn.
Chuông nhỏ bị Hư Ảnh Thánh Nhân và ma kiếm A Tu La ép vào trong góc run lên bần bật kia.
La Hồng há mồm, từ từ thở ra một hơi.
Một ngụm trọc khí như cuồng phong gào thét, cuốn lên khiến mặt đất nổ vang.
Ánh mắt La Hồng sáng rạng rỡ.
Đứng lên, thân thể tỏa sáng, cơ bắp và đường cong cả người rõ ràng mềm mại ra.
Đối với La Hồng mà nói việc gõ chuông vang đến 81 lần đã đạt thu hoạch lớn, tu vi Võ đạo đột phá tiến vào Tứ phẩm, tu vi Tà đạo cũng vào Tứ phẩm.
Đáng tiếc, tu vi Kiếm đạo chưa vào được Tứ phẩm, nhưng cũng không có biện pháp nào, thiên phú kém, La Hồng cũng đành chịu.
Ngay từ đầu, La Hồng thật sự chỉ muốn gõ chín tiếng, đáng tiếc, sau đó, hắn không khống chế được.
Chủ yếu là, hư ảnh thánh nhân, ma kiếm tiểu tỷ tỷ, còn có cả tên tà thần rẻ tiền luân phiên tham gia náo nhiệt, khiến cho hắn......
không dừng được.
May mắn, không có gặp phải việc gì quá lớn.
La Hồng cười cười.
Mà hắn vừa mới cười.
Diễn Võ Trường tức khắc có vết nứt lớn, vết nứt dày đặc đan xen.
Nụ cười của La Hồng cứng lại, có chút xấu hổ.
Âm ầm ầm!
Bốn phía Vọng Xuyên Tự, từng cỗ khí cơ mạnh mẽ xuất hiện, có tượng Phật vàng thật lớn hiện lên trên không trung, quan sát La Hồng.
hơi thở áp bức như sóng triều, thiên địa đã trở nên ảm đạm không ánh sáng.
La Hồng biến sắc, sao vậy?
Vì đã gõ chuông vang 81 lần nên các hòa thượng của Vọng Xuyên Tự muốn trở mặt với hắn?
Ong ong ong......
Vô số tiếng Phạn được tụng vang vọng khắp thiên địa.
Các vị Phật tôn như đang quan sát La Hồng.
Bỗng nhiên.
Sắc mặt La Hồng trở nên ngưng trọng, ngẩng đầu, nhìn phía vòm trời trên Vọng Xuyên Tự.
Có tiếng vó ngựa, thậm chí có tiếng dị thú rít gào, cũng có tiếng diều hâu giương cánh, kêu lên.
Đủ các kiểu di chuyển hiện lên, từng chiếc xe ngựa bay ở trên không trung bày ra ánh sáng rực rỡ lộng lẫy.
Không chỉ có như thế, còn có đủ loại hơi thở mạnh mẽ, từ bốn phương tám hướng bay vụt tới.
Đây là những cường giả từ bốn phương tám hướng bị 81 tiếng chuông mà La Hồng đánh hấp dẫn đến..
Có Đại Hạ, Đại Sở, Đại Chu, Kim Trướng Vương Đình cùng các thế lực lớn khác.
Từng hơi thở đều mạnh mẽ xuyên qua bầu trời , đều là hơi thở của tu sĩ cao phẩm, nhị phẩm, nhất phẩm, võ tu, kiếm tu......
Đây là những người ở cách Vọng Xuyên Tự tương đối gần, có cả các cường giả của các thế lực lớn được cài cắm để theo dõi cùng đề phòng Vọng Xuyên Tự nên đến nơi đầu tiên, ở trên không trung, đứng từ xa nhìn xem rốt cuộc là ai gõ chuông Vạn Phật vang lên 81 lần.
Là ai phát động mấy ngàn năm phật vận và võ vận của Vọng Xuyên Tựt "La Hồng?"
"Người này hình như là...... cháu của Trấn Bắc vương, con trai của La Nhân Đồ, La Hồng?"
"Hắn không phải ở huyện An Bình sao? Sao mà hắn đi tới được Vọng Xuyên Tự?!"
Phía trên vòm trời, ánh mắt rất nhiều cường giả ngưng trọng, kinh ngạc, không thể tin được, còn có hoài nghi.
Bọn họ cho rằng gõ được chuông Vạn Phật vang 81 tiếng, có thể là một vị cường giả nào đó, cũng có khả năng là một vị cao tăng đã ngưng tụ được Bồ Tát quả trong Vọng Xuyên Tự.
Chỉ là một tên tiểu tử?
Tu vi của La Hồng là gì?
Trước khi gõ chuông chỉ là kiếm tu Ngũ phẩm, tu vi cỡ này, đừng nói đến gõ vang 81 tiếng, ngay cả gõ vang được 3 tiếng thôi sợ là đã khó như lên trời.
Cho nên, rất nhiều cường giả mới kinh ngạc như thế.
Chuông Vạn Phật vang lên 81 tiếng có ý nghĩa như thế nào?
Những tên âm thầm theo dõi được các thế lực lớn an bài xung quanh Vọng Xuyên Tự biết rất rõ.
Chuông Vạn Phật vang lên 81 lần, vậy có khả năng đại bí cảnh của Vọng Xuyên Tự sẽ mở ra!
Trong không ít điển tịch của các thế lực, cái bí cảnh kia hình như gọi là...... Địa Tạng!
Bí cảnh này đã bị chôn giấu một ngàn năm, mà chuông Vạn Phật cũng đã một ngàn năm chưa từng bị gõ 81 tiếng.
Mà hiện giờ, kỷ lục này bị đánh võ.
Tiếng náo động trên vòm trời vang lên không dứt.
Rất nhiều người đều kinh ngạc, làm thế nào mà La Hồng lại xuất hiện tại Vọng Xuyên Tự, sao lại gõ vang chuông Vạn Phật ......
Người này không phải đang ở huyện An Bình sao?
La Hồng ở huyện An Bình dựng lên khẩu hiệu: "Thương thiên đã tận nên lập Hoàng thiên", giơ kiếm phản Hạ, sớm đã truyền khắp thiên hạ.
Hạ Hoàng bế quan trong thâm cung mở thánh ngôn, ngưng tụ thánh chỉ, áp bức La Hồng.
Bởi vì, La Hồng ở tại huyện An Bình đã sớm trở thành tiêu điểm của thiên hạ, ai cũng không ngờ đến, La Hồng không những không yên phận ở huyện An Bình, ngược lại còn xuất hiện ở Vọng Xuyên Tự cách mấy ngàn dặm.
Còn gõ chuông Vạn Phật vang lên 81 lần......
Tên gia hỏa này...... sao mà làm được như vậy chứ?!
Vượt quá việc mà một tên tiểu tử có thể làm được.
Trên vòm trời, trong những xe ngựa bay đẹp đẽ quý giá, không ít cường giả không biết nói gì.
Nhưng rất nhiều người cũng nghĩ ra được chút ít, La Hồng xuất hiện tại Vọng Xuyên Tự...... Có lẽ là vì đứa con thứ bảy của La Gia, La Tiểu Bắc.
Trong lúc nhất thời, không ít cường giả, ánh mắt sáng rực rỡ.
Chuông Vạn Phật vang lên 81 lần, sự kiện trọng đại này ngàn năm nay chưa từng xảy ra.
Kế tiếp có thể tưởng tượng được, mấy tòa tháp cổ ngàn năm này, sẽ trở thành tiêu điểm của người trong thiên hạ, sẽ trở thành xoáy nước trung tâm của cả giang hồ..
Quan trọng nhất chính là bí cảnh Phật môn Địa Tạng trong lời đồn kia có mở ra hay không.
Rất nhiều người đều cảm thấy buồn cười.
Một tu sĩ Ngũ phẩm, mở ra bí cảnh Phật môn đã yên lặng mấy ngàn năm.
Không hiểu sao có loại cảm giác cổ quái.