• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 436 Luận bàn về cách thức triệu hoán tà thần chính xác

Tà Thần khẽ giật mình, một lúc sau mới kịp phản ứng.

Mẹ kiếp!

Có liên quan gì tới Chỉ!

Nhưng mà Tà Thần cũng không nói chuyện mà trái lại hếch lỗ mũi nói: "Phàm nhân ngu xuẩn, ngươi đã hiểu rõ Chỉ mạnh như thế nào chưa?!"

"Ngươi chỉ có thể run rẩy ở trước mặt Chỉ!"

Phu tử nhướng mày liếc nhìn Tà Thần đang nói chuyện với giọng điệu kiêu căng này.

Một bên khác La Hồng thấy thế thì hơi do dự muốn giải thích một chút.

Trên thực tế thì hắn thật sự muốn làm Tà tu.

Nên không có bất cứ quan hệ gì với Tà Thần.

Mặc dù Tà Thần hạng hai này có hơi hồ đồ ngốc nghếch nhưng vẫn là Tà Thần tốt.

Nhưng mà La Hồng chưa nói gì thì phu tử và Tà Thần đều nhìn về phía hắn.

"Người lớn nói chuyện con nít đừng có xen vào."

"Tiểu La ngu xuẩn ngậm miệng lại!"

La Hồng: "...

Được rồi, hai người cứ chậm rãi tranh luận đi.

Quả nhiên là kẻ yếu thì không có quyền lên tiếng!

Ố trước mặt phu tử và Tà Thần hắn chỉ là con nít mà thôi.

Mà ở một bên khác phu tử nhìn Hư Ảnh Tà Thần thản nhiên nói:

"Lão phu không biết ngươi từ đâu đến, mục đích là gì..."

"Nhưng mà nếu như ngươi đã ở trong biển tinh thần ý chí của tiểu đồ đệ của lão phu vậy thì phải biểu hiện ra tác dụng của ngươi..."

Thực ra thì phu tử cũng đã phát hiện ra mặc dù sức mạnh của Tà Thần chiếm cứ ở trong cơ thể của La Hồng, nhưng mà dường như là dùng cách thức kết tinh thần lực để tồn tại, nói ngắn gọn là sẽ có lúc kết tinh thần lực này cũng tiêu hao hầu như không còn nữa.

Cho nên phu tử cảm thấy phải làm cho Hư Ảnh Tà Thần ra tay để tiêu hao sức mạnh.

Tà Thần tiêu tán sớm thì La Hồng có thể đi trên con đường đúng đắn sớm, sẽ thành Nho thánh trong tương lai, trở thành chí thánh siêu phàm.

"Phi!"

"Phàm nhân ngu xuẩn, Chỉ là người mà ngươi có thể tùy tiện chỉ huy sao?"

"Mặc dù ngươi là phàm nhân rất mạnh, nhưng mà có mạnh hơn nữa thì cũng chỉ là phàm nhân mà thôi, Chỉ mạnh mẽ lại tôn quý là người mà ngươi không thể tưởng tượng nổi!"

"Ngươi muốn Chỉ ra tay thì Chỉ sẽ ra tay sao?"

Hư Ảnh Tà Thần hếch lỗ mũi nói.

Phu tử khẽ nhíu mày, Hư Ảnh Tà Thần này... Hình như khó chơi hơn so với trong tưởng tượng.

Hoàn toàn chính xác, chân thân của đối phương chưa xuất hiện mà đã kinh khủng như vậy rồi, nếu như chân thân thân xuất hiện thì sẽ mạnh như thế nào chứ?

Phu tử không đoán được mà cũng lười suy đoán.

Bởi vì chân thân của Tà Thần không thể xuất hiện, thực lực càng mạnh thì hạn chế càng nhiều.

Trời đất có quy tắc, nếu như không có quy tắc để cho cường giả tùy tiện xuất hiện thì đã sớm loạn rồi.

"Ra tay, nếu không... Lão phu có liều mạng làm đại thương nguyên khí thì cũng phải vì tiểu đồ đệ của lão phu xóa đi kẻ gây hại lớn là ngươi!"

Phu tử nói.

"Phàm nhân ngu xuẩn mà lại ăn nói ngông cuồng, ngươi thử xem?!"

Bên trong đôi mắt của Hư Ảnh Tà Thần bỗng nhiên tràn đầy ánh sáng tím, uy áp kinh khủng đang sôi trào, toàn bộ biển ý chí dường như đang rung động.

Thậm chí còn có tà sát tỉnh thuần nồng đậm từ bên trong Hư Ảnh Tà Thần khuếch tán ra hội tụ nhập vào trong biển tà sát ở đan điền của La Hồng.

La Hồng: "A?"

Phu tử ngưng mắt, quả nhiên... Tà Thần là kẻ cầm đầu dẫn La Hồng đi đến con đường Tà tu!

La Hồng nhìn thấy phu tử và Tà Thần tranh phong ở bên kia càng lúc càng kịch liệt.

Hắn hơi dỗ khóc dở cười.

Phu tử không hiểu rõ Tà Thần này cho lắm, không thể đối phó với Tà Thần hạng hai này như vậy.

Sau khi phu tử và Tà Thần mắng nhau vài câu.

Hai người ai cũng không thuyết phục được ai.

Chỉ thiếu điều xắn tay áo vào vật lộn mà thôi.

Nhưng mà phu tử không ở lại lâu trong biển ý chí của La Hồng, ông chỉ nhìn chằm chằm vào Hư Ảnh Tà Thần.

"Lão phu sẽ nhìn chằm chằm ngươi nên đừng mơ tưởng có thể lừa gạt tiểu đồ đệ của lão phu!"

"Nhớ kỹ! Lão phu sẽ nhìn chằm chằm ngươi, nhìn chằm chằm vào ngươi!"

Phu tử nói rồi đưa hai ngón tay chỉ vào ánh mắt của mình rồi lại chỉ về phía Tà Thần.

Tà Thần tức giận oa oa gầm thét.

"Phàm nhân không biết kính sợ!"

"Tức chết Chỉ!"

TH:

La Hồng: "...

Dường như hắn nhìn thấy hiện trường cãi vã lớn của người già.

Phu tử biến mất, mà tinh thần ý chí của Phu tử đang phụ thể trên người La Hồng cũng bị sức mạnh của chuông Vạn Phật lơ lửng ở bên ngoài dẫn dắt đi.

Bên trong Địa Tạng Bí Cảnh.

Bên trên thuỷ triều hắc ám có sóng ngầm cuồn cuộn.

Đôi mắt của Tà Phật Tử trở nên sáng rõ, hình như gã đã hiểu được mục đích của Phật thủ, Phật thủ muốn gã giết La Hồng, muốn gã trừ ma.

La Hồng... Là ma sao?

La Hồng là tấm gương chính nghĩa của huyện An Bình, cho dù hắn giết rất nhiều người nhưng mà nghe nói lại là khắc tinh của Tà tu, trừ tà ma diệt tà tu vô cùng năng nổ, thi thể Tà tu chết ở trong tay hắn có thể quấn thành tường vòng quanh huyện An Bình huyện.

Dạng người như vậy... Sẽ là tà ma sao?

Nhưng mà Phật thủ đã bảo gã làm thì Tà Phật Tử sẽ làm, hơn nữa, sau khi giết La Hồng thì gã có thể hoàn toàn chấm dứt trần duyên với Hạ gia để trở về dưới trướng Phật thủ, tu hành lại một lần nữa.

Tà Phật Tử động lòng, vì có thể lại quay về thời kỳ đỉnh cao nên gã lựa chọn giết chóc.

Phật nói La Hồng là ma thì chính là ma.

Chuông Vạn Phật từ bên ngoài bí cảnh gào thét đến xuyên qua thành Tần Quảng, gào thét qua thuỷ triều hắc ám vô biên, lơ lửng ở giữa hư ảnh lòng bàn tay to lớn của Phật thủ.

Bên trong chuông vạn phật có ánh sáng to lớn của phật chiếu xuống, giống như là một chùm sáng trói buộc, hút ý chí phu tử từ trong cơ thể La Hồng ra.
Chương 437 Luận bàn về cách thức triệu hoán tà thần chính xác

Hử?

Phật thủ nao nao, bởi vì ông ta loáng thoáng cảm thấy không đúng cho lắm.

Ý chí phu tử bị hút ra quá dễ dàng.

Chẳng lẽ La Hồng có bài tẩy gì sao?

Tà Phật Tử thế nhưng là đệ nhất trên Địa Bảng nên có được thực lực nghịch phạt cả Nhất phẩm...

Sức chiến đấu cðỡ này tuyệt đối không phải là thứ mà La Hồng mới có tu vi Tứ phẩm có thể so sánh được.

Ông ta hao hết khí lực lớn như vậy để tách ý chí của phu tử ra chính là vì để Tà Phật Tử có thể dễ dàng trấn áp và xoá bỏ La Hồng.

Ở một bên khác Xá Lợi Địa Tạng Bồ Tát đã mất tu vi tám nghìn năm bây giờ thực lực đã xuống thấp nên đang bị chuông Vạn Phật - thánh vật của Phật môn trấn áp cũng không thể nào động đậy, không thể nào bứt ra để tương trợ cho La Hồng.

Cho nên trận này trở thành giao chiến một đối một của Tà Phật Tử và La Hồng.

Mà đây cũng chính là điều mà Phật thủ hy vọng nhìn thấy.

Phật thủ lựa chọn giết La Hồng thật ra có hai nguyên nhân.

Thứ nhất La Hồng là tà ma, Phật thủ cảm nhận được lượng khí tức Tà tu to lớn ở trên người của La Hồng.

Thứ hai La Hồng nhận được truyền thừa Địa Tạng và được Địa Tạng Bồ Tát ưu ái, cho nên muốn đoạt truyền thừa Địa Tạng thì chỉ có cách giết La Hồng.

Lý do thứ nhất xem như tạo cho đủ số lượng chứ lý do thứ hai mới là mục đích thực sự của Phật thủ.

Ý chí phu tử bị hút ra nên đôi mắt của La Hồng cũng trở nên sáng rõ.

Thân thể của hắn lơ lửng ở giữa trời, nhưng mà hắn không thể nào đứng ở trên không trung.

Dù sao thì Tà Phật Tử cũng là Nhị phẩm nên có thể điều động lực lượng của thiên địa để dùng, đứng ở trên không trung cũng không tính là khó khăn.

Mà La Hồng lại không làm được, tâm thần hắn khẽ động Tà Ảnh Thương Ưng ở dưới chân hắn giương cánh giống như một đóa hoa Mạn Đà La nở rộ.

La Hồng áo trắng tung bay đứng lặng yên ở trên lưng của Tà Ảnh Thương Ưng.

Hắn đứng đối mặt với Tà Phật Tử.

Trên đỉnh đầu phật ảnh to lớn, ý chí Phu tử và cả Địa Tạng Bồ Tát đều đang lơ lửng.

Họ đều yên tĩnh quan sát.

La Hồng bất đắc dĩ nhìn về phía Phu tử.

Nếu như muốn sai khiến Tà Thần thì không nên làm như vậy...

Mạch não của Tà Thần hạng hai này không được bình thường, bây giờ nên để hắn thi triển phương thức mời thần chính xác nhất.

La Hồng ngẩng đầu nhìn về phía Tà Phật Tử.

Hắn khẽ cười.

"Không ngờ... Cuối cùng lại trở thành ngươi và ta một đối một như vậy."

"Đệ nhất trên Địa Bảng của Đại Hạ lại đánh một Tứ phẩm nho nhỏ như ta"

"Chậc..."

La Hồng cười giễu.

"Phật thủ bảo bần tăng trừ ma nên bần tăng hiển nhiên sẽ cố gắng hết sức trừ ma"

"Phật nói thí chủ là ma, vậy thì thí chủ sẽ là ma"

"Phật trừ ma là chuyện thiên kinh địa nghĩa"

Trên khuôn mặt tuấn tú của Tà Phật Tử hiển hiện nụ cười nhàn nhạt.

Hắn ta hiển nhiên không đánh lại ý chí phu tử phụ thể của La Hồng.

Nhưng mà một mình Tà Phật Tử hắn ta có thể đánh mười người Tứ phẩm giống như La Hồng.

Xem như La Hồng có thể câu linh khiển tướng gọi ra cái bóng của Ngô Thiên thì thế nào chứ?

Vật chết thì cuối cùng vẫn sẽ là vật chết.

"Trừ ma?"

"Trong cơ thể ta có đại Tà Thần, ngươi cho rằng ngươi có thể trừ được sao?"

La Hồng chân thành nói.

Tà Phật Tử chắp tay hành lễ, hai tay chắp trước ngực cầm một chuỗi phật châu, tăng bào màu trắng bay lên, dưới chân mọc hoa sen, gã cười nhạt: "Trong lòng bần tăng có chân phật nên cho dù là Tà Thần ở giữa trời đất thì chỉ cần thành tâm, chỉ cần trong lòng có phật, Tà Thần cũng chỉ là hạt gạo giữa trời đất, có thể dễ dàng nghiền nát, có thể tuỳ tiện độ"

Tăng bào ở trên người Tà Phật Tử tự tin bay lên.

Phật môn chuyên để trừ ma!

Cùng lúc đó.

Bên trong biển tinh thần của La Hồng.

La Hồng lơ lửng nói với Hư Ảnh Tà Thần đang che khuất bầu trời:

"Chỉ"

"Gã đang chế nhạo ngươi."

"Trong lòng của gã có chân phật nên nói Chỉ giống như là hạt bụi, chân phật có thể treo Chỉ lên ba trăm sáu mươi lăm độ để đánh"

La Hồng ngửa đầu cau mày.

"Chân phật tuỳ tiện độ Tà Thần... Chẳng lẽ Tà Thần chỉ là rác rưởi thôi sao?"

La Hồng dường như đang thì thầm.

Yên lặng mấy giây.

Trong biển ý chí của hắn bóng tối đột nhiên bị ánh sáng tím xé rách...

Giống như là máy móc ngủ say đã tỉnh lại, ánh sáng tím như ánh đao, chỉ chốc lát đã xé rách trời và đất.

"Con lừa trọc ngu xuẩn! Dám chế nhạo Chỉ?!"

"Chân phật... Thì tính là cái gì chứ!"

Tiếng vang chấn động trời đất nổ vang trong biển tinh thần ý chí của La Hồng, kết tinh thần lực của Tà Thần trong nháy mắt phun trào ánh tím.

Cùng lúc đó.

Phía trên thuỷ triều hắc ám bỗng nhiên có gió bắt đầu thổi.

Đôi mắt của La Hồng trong chốc lát hóa thành màu tím lưu động giống như Ma Thần thượng cổ thức tỉnh, khiến thuỷ triều hắc ám vào lúc này giống như ngưng trệ.

Phu tử bị chuông Vạn Phật bao phủ hơi há mồm muốn nói rồi lại thôi.

Tà Phật Tử lập tức nhíu mày cảm thấy tình hình không thích hợp lắm.

Chỉ thấy đôi mắt màu tím của La Hồng nhìn chằm chằm Tà Phật Tử.

"Độ Chỉ?"

"Chỉ cho ngươi độ cái đầu trọc nhà ngươi!"

La Hồng nói.

Thanh âm vẫn còn lưu lại tại chỗ.

Mà La Hồng đã biến mất không thấy đâu nữa, tốc độ nhanh đến cực hạn.

Tà Phật Tử cảm giác được sự ớn lạnh truyền từ dưới đài hoa sen đến lòng bàn chân.

Chỉ trong chốc lát, La Hồng đã xuất hiện ở trên đỉnh đầu của gã, đạp xuống cái đầu trọc của gã.
Chương 438 Một kiếm của Tà Thân làm cho bóng tối trở lại (1)

Tà Phật Tử chưa từng nghĩ tới thực lực của La Hồng lại đột nhiên tăng vọt.

Tốc độ di chuyển nhanh đến mức hắn ta không kịp nhìn.

Quá nhanh!

Trong lòng Tà Phật Tử run lên, trên đỉnh đầu đã có một bước chân giẫm xuống, bên trong bước chân ẩn chứa sức mạnh kinh khủng khiến cho Tà Phật Tử lập tức biến sắc.

La Hồng thế mà vẫn còn át chủ bài!

Hơn nữa át chủ bài này hình như không bình thường.

Gã là người đứng đầu Địa Bảng của Đại Hạ, có sức mạnh chiến đấu với Nhất phẩm, thế nhưng lúc này trong lòng lại có phần không nắm chắc cho lắm.

ầm ầm!

Lời nói của La Hồng vừa mới truyền đến tai của Tà Phật Tử.

Một cú đạp nặng nề đã đạp xuống, không cho Tà Phật Tử cơ hội phản ứng.

Bước chân kia đạp về phía đỉnh đầu trơn bóng của Tà Phật Tử.

Nếu như đầu của Tà Phật Tữ bị bước chân ẩn chứa sức mạnh kinh khủng đạp trúng thì có lẽ sẽ bị đạp cho gãy cổ Hai bàn tay của Tà Phật Tử đang nắm chặt phật châu bỗng nhiên giật ra, chuỗi phật châu bị kéo căng, hai bàn tay của hắn tava chạm mạnh với bước chân đang đạp xuống của La Hồng!

Uỳnh!

Một luồng khí vô hình nổ tung, sắc mặt Tà Phật Tử thay đổi, lúc này trong cơ thể của hắn ta còn giữ lại sức mạnh ý chí khi Phật Thủ phụ thể cho nên uy lực của một chưởng này vô cùng mạnh mẽ.

Lúc này hắn ta thậm chí có thể so với Nhất phẩm trên Thiên bảng.

Thế nhưng hắn ta lại cảm thấy hai bàn tay của mình giống như va chạm với thú hoang thời hồng hoang, sức mạnh khổng lồ làm cho cả chuỗi phật châu, thân thể của hắn ta hoàn toàn mất khống chế hóa thành một tia sáng màu trắng hòa vào bên trong bóng tối vô biên.

Đông!

Tiếng nổ rung chuyển cả trời đất.

Bên trong thủy triều lên xuống của bóng tối có một cột nước cao màu đen vọt lên, sau đó cột nước nổ tung hóa thành mưa lớn.

Những gợn sóng nhộn nhạo không ngừng lao ra mọi hướng.

Mưa đen cuồn cuộn khắp bầu trời, trong hư không La Hồng với hai con ngươi màu tím chắp tay, nâng cằm, mũi vềnh lên trời.

Chân phật?

Ổ trước mặt của Chỉ thì cũng chỉ là cái r'ắm mà thôi!

Mà ở bên trên bầu trời.

Phật Thủ ngưng mắt nhìn La Hồng với hai con ngươi màu tím, đây là ý chí phụ thể sao?

"A Di Đà Phật... Trong lòng quả nhiên có ma."

"La thí chủ, ngươi quả nhiên đã nhập ma."

Phật Thủ nói, âm thanh to giống như chân phật ở trên chín tầng mây quan sát nhân gian, trách trời thương dân.

"Bần tăng để phật tử độ ngươi quả nhiên là không sai, truyền thừa của Địa Tạng cũng không nên giao cho một người đã nhập ma.

Phật Thủ nói.

Một bên khác, Phu tử đang bị chuông Vạn Phật trói buộc dường như đã hơi hiểu rõ tính nết của Tà Thần này.

Tà Thần này hơi ngốc, hoặc có thể nói là đơn thuần...

Phu tử vừa mới nghĩ tới việc, mới đây thôi, ông thế mà lại cãi nhau với Tà Thần ngốc này thì đột nhiên có cảm giác như mình đã xuống cấp, hình tượng vô địch mình dựng lên trong lòng tiểu đồ đệ lúc này có lẽ là ngang hàng với Tà Thần rồi.

Vẻ mặt của Phu tử lập tức toát ra vẻ u sầu, chuyện này nên làm thế nào cho phải đây.

Muốn bồi dưỡng tiểu đồ đệ đi đúng con đường chính đạo quả thật là nhọc tâm mà.

Một bên khác Phật Thủ nhìn thấy Phu tử nhíu mày thì không khỏi cười nhạt, quả nhiên ngay cả Phu tử cũng bắt đầu lo lắng cho La Hồng.

Thế nhưng hiện tại lo lắng thì có tác dụng sao?

Mặc dù việc Phu tử xuất hiện nằm ngoài dự đoán của ông ta nhưng lại hợp tình hợp lí.

"A Di Đà Phật, nhập ma thì hiển nhiên sẽ phải trừ ma."

Hư ảnh Phật Thủ to lớn chậm rãi mở miệng.

Mà La Hồng tóc đen bay tán loạn, áo trắng tung bay, chắp tay ngẩng đầu nhìn về phía hư ảnh Phật Thủ.

"ồn ào!"

"Con lừa trọc, ngậm miệng lại cho Chỉ!"

Giọng nói của La Hồng bùng nổ ở phía trên thủy triều hắc ám.

Phật Thủ: "..."

Mà bên trong thủy triều hắc ám có một hình tròn được phật quang bao phủ, một đài sen từ trong đó chầm chậm trồi lên, dòng nước của thủy triều hắc ám tràn ngập khí tử linh đáng sợ lại không cách nào ăn mòn hoa sen.

Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, sen được gột rửa trong nước trong nhưng không hề lộ nét kiều diễm mỹ miều!

Ỗ giữa đài sen phật, tăng bào màu trắng của Tà Phật Tử bay lên, hắn ta ngồi xếp bằng ở trên đó, ngồi giữa sự bao phủ của phật quang giống như phật Thích Ca Mâu Ni bằng vàng.

Gã tụng niệm phật hiệu, lặp lại việc mình đã làm từ lúc sinh ra đến giờ.

Tiếng A Di Đà Phật dần dần vang dội, khí tức của Tà Phật Tử cũng bắt đầu không ngừng tăng lên.

Thủy triều hắc ám ở xung quanh được chiếu sáng, hết bông sen này đến bông sen khác nở ra ở trong thủy triều hắc ám nhưng không hề úa màu.

Tà Phật Tử đứng dậy ưỡn thẳng lưng ngẩng đầu nhìn La Hồng với hai con ngươi màu tím đang lơ lửng ở trên bầu trời.

"Phật nói ma quỷ gây tai họa cho chúng sinh, cho nên chúng sinh đều khổ"

"Cho nên có ma thì cần phải độ, trước khi độ chúng sinh thì cần phải độ ma"

Tà Phật Tử nói.

Sau đó hung hăng đạp bàn chân đeo giày cỏ không nhiễm bụi đất xuống.

Đài sen ở dưới người lập tức nổ tung, một cây thiền trượng màu vàng sinh ra dưới đài sen phật sau đó lơ lửng lên trên rồi bị Tà Phật Tử nắm chặt, bàn tay còn lại của Tà Phật Tử dựng thẳng đứng, sắc mặt nghiêm nghị.

Thiền trượng màu vàng đó là Kim Cương Hàng Ma Trượng - một trong những bảo vật của Vọng Xuyên Tự, mặc dù kém hơn nhiều so với chuông Vạn Phật được tích tụ bởi phật vận trong tám nghìn năm, nhưng mà vẫn là bảo vật cấp cao.

Giờ phút này bị Tà Phật Tử nắm trong tay khiến sức chiến đấu của Tà Phật Tử tăng lên ít nhất là ba phần.
Chương 439 Một kiếm của Tà Thần làm cho bóng tối trở lại (2)

ẩn ẩn như có một đại phật hiện ra ở phía sau Tà Phật Tử.

Tà Phật Tử giẫm chân một cái, đài sen phật bèn run rẩy, hắn ta cầm Kim Cương Hàng Ma Trượng, trên đầu trượng có các khuyên nhỏ màu vàng đang không ngừng va chạm phát ra tiếng leng keng thanh thúy mà êm tai.

Hắn ta hóa thành một luồng ánh sáng màu vàng phóng lên tận trời, thiền trượng trong tay được huy động, phật âm óng ánh tạo nên thanh thế kinh người, quét về phía La Hồng với đôi mắt màu tím ở trên không trung.

Cú quét vô cùng nhanh, lưu loát dứt khoát, phật niệm tăng thêm sự va chạm của vòng vàng lại càng giống như vạn phật đang tụng niệm siêu độ chúng sinh.

Kim Cương Hàng Ma thiền trượng nặng tám nghìn cân thế nhưng lại được Tà Phật Tử cầm ở trong tay huy động vô cùng dễ dàng, vô số ánh sáng vàng rực rỡ quét về phía La Hồng.

Trời đất giống như âm dương tối đen rồi lại hừng sáng, thiền trượng huy động làm cho bóng tối và ánh sáng ở trước mắt người ta giống như âm dương giao thoa.

Trên bầu trời.

Sắc mặt của Phật Thủ lạnh nhạt, hư ảnh khổng lồ bao phủ cả trời đất.

Chuông Vạn Phật bao phủ quanh Phu tử, mặc dù ông nhíu mày, nhưng vẫn nhìn chằm chằm trận chiến như cũ.

"Kim Cương Hàng Ma Trượng... Đây cũng được xem như là chí bảo, chỉ sợ là Lục Địa Tiên cũng có thể sử dụng, chí bảo như vậy mà lại giao cho Khổ Tâm , xem ra Phật Thủ đã sắp xếp từ lâu rồi."

"Một món vũ khí tốt có thể làm cho sức chiến đấu tăng lên rất nhiều, Nhị phẩm đệ nhất trên Địa Bảng chiến với Tứ phẩm nho nhỏ lại còn dùng tới Kim Cương Hàng Ma Trượng..."

"Hay cho một cái hàng ma, dựa vào năng lực để hàng ma sao?"

Phu tử cười nói.

Phật Thủ lại không buồn không giận, cảm xúc cũng không có quá nhiều thay đổi.

"Hàng ma thì tất nhiên phải có cảm giác nghi thức hàng ma..."

Phu tử cười ha ha rồi không nói nữa.

Ma Tà Phật Tử ở phía dưới được Kim Cương Hàng Ma Trượng trợ giúp làm cho khí thế liên tục tăng lên giống như một Đại Phật nổi giận đánh tà ma!

La Hồng với hai con ngươi màu tím từ đầu tới cuối vẫn duy trì vẻ hếch cằm và duy trì sự miệt thị của Tà Thần đối với chân phật.

Đối mặt với sự đuổi bắt cực kỳ hung ác của thiền trượng trong tay Tà Phật Tử, hắn không trốn không né mà giơ cánh tay lên đón đỡ.

Đang!

Âm thanh trầm đục vang lên.

Lúc hàng ma thiền trượng đập vào trên cánh tay La Hồng, chỉ thấy trên người La Hồng có sóng tím lưu chuyển giống như tử khí hộ thể mang theo bảy phần tà tính, ba phần thần tính.

Chỉ thấy hàng ma thiền trượng vô cùng kiên cố bị đè ép cong thành hình vòng cung nhìn thấy mà giật mình, từng cái vòng vàng run rẩy va chạm vào nhau như bị một cơn gió lốc thổi qua, không ngừng phát ra những tiếng đỉnh đang làm nhiễu loạn sự thanh tĩnh.

Khuôn mặt tuấn tú của Tà Phật Tử tràn đầy vẻ ngưng trọng, đôi mắt hơi co rụt lại, khi thiển trượng bị đè ép đến cực hạn thì bỗng nhiên bắn ngược trở lại với tốc độ vô cùng nhanh, một vệt ánh sáng màu vàng bay xẹt đi giống như là một lưỡi đao chém xuyên qua bóng tối.

Tăng bào màu trắng của Tà Phật Tử bay lên, cơ thể mượn nhờ luồng sức mạnh này di chuyển ở trên bầu trời, giậm hai chân ở trên bầu trời làm cho bầu trời dường như nổ tung thành những lỗ rỗng.

Mà hàng ma thiền trượng màu vàng lại lần nữa vung mạnh tạo thành một vòng tròn lớn ở trên bầu trời giống như một vòng ánh sáng rực rỡ, phát ra âm thanh bén nhọn trong không khí giống như mang theo cả một ngọn núi, lại lần nữa hung hăng nện về phía La Hồng với hai con ngươi màu tím.

Mà La Hồng nhìn thấy đòn tấn công thảo phạt này thì chỉ cười khinh thường.

Tử ý như dòng nước chảy xuôi hội tụ trong hai nắm đấm siết chặt, mang theo sức lực mạnh mẽ khiến người ta khó bề tưởng tượng rồi được ném thẳng ra ngoai.

Ánh sáng chói chang bị vung mạnh lên đập thẳng chính diện vào thiền trượng.

Cả người Tà Phật Tử chấn động, lần va chạm mạnh mẽ này làm cho hàng ma thiên trượng suýt nữa trượt khỏi tay hắn ta.

Nhưng mà sắc mặt hắn ta kiên nghị cầm thiền trượng rồi lại lần nữa mượn nhờ sức mạnh, tăng bào màu trắng nở rộ như hoa, bước từng bước, mượn nhờ sức mạnh, rồi lại lần nữa vung mạnh.

Vô số khí kình màu vàng càn quét trên bầu trời dẫn tới gió lớn gào thét.

Mà La Hồng với hai con ngươi màu tím lại lần lượt đánh ra từng đấm.

Thiền trượng bị đánh tưởng như không thể chịu nổi.

Nhưng mà Tà Phật Tử cắn răng, dù là hai tay cũng đã bắt đầu chảy máu nhưng vẫn mượn lực vung mạnh thiền trượng như cũ.

Liên tục mượn lực chín lần, tạo ra từng chùm ánh sáng rực rỡ như ánh mặt trời mọc lên ở hướng đông, óng ánh đến nỗi chói mắt.

Lần thứ chín hắn ta vung mạnh hàng ma thiền trượng với ánh sáng rực rỡ xuống, uy lực như long trời lở đất, giống như là tầng tầng sóng lớn đập liên hồi, hội tụ thanh sóng lớn cao vạn mét, khiến người ta chấn động hồn phách.

"Phá cho bần tăng!"

Ổ bên ngoai.

Khi biết được Phật Thủ là người đứng sau màn, biết được Địa Tạng Bí Cảnh thật ra là do Vọng Xuyên Tự tự biên tự diễn.

Tất cả mọi người đều chấn kinh.

Phật Thủ dường như cũng không kể với các tăng lữ khác của Vọng Xuyên Tự, cho dù là trụ trì Pháp La đại sư cũng sững sờ, khi biết tình huống này vẫn có mấy phần không thể tin được.

Mà chuông Vạn Phật xông vào Địa Tạng bí cảnh lại vượt qua dự đoán của tất cả phật tăng.

Chuông Vạn Phật là thánh vật của Vọng Xuyên Tự, đó chính là chí bảo thực sự.

Vào bí cảnh để làm gì chứ?

Hiển nhiên là Phật Thủ đang triệu hoán, muốn lợi dụng chuông Vạn Phật đến để ngăn cản kẻ địch. Phải mượn nhờ đến chuông Vạn Phật ngăn cản kẻ địch thì chắc chắn phải là đối thủ cực mạnh, cũng rất có thể chính là Phu tử vô địch đứng đầu nhân gian!
Chương 440 Một kiếm của Tà Thần làm cho bóng tối trở lại (3)

Rất nhiều người đều biết Phu tử vô địch đứng đầu nhân gian thế nhưng lại không có nhiều người đã từng nhìn thấy Phu tử ra tay.

Khổ Nguyệt hơi hoảng hốt, y không ngờ Phật Thủ để y mời La Hồng đến Vọng Xuyên Tự nhưng lại không có ý tốt.

Phật mà cũng tính kế sao?

Vốn dĩ Khổ Nguyệt xác định được phật đạo ở trong lòng mình trái lại lúc này lại dao động.

Thái độ và tính toán của Phật Thủ làm cho phật tâm của y ẩn ẩn như muốn sụp đổ.

"A Di Đà Phật..."

Pháp La đại sư hít sâu một hơi, đối mặt với những ánh mắt đang nhìn chăm chú ở xung quanh, sắc mặt của ông nóng lên.

Vọng Xuyên Tự ngăn cản rất nhiều cao thủ Nhất phẩm đi vào bí cảnh đoạt cơ duyên, bản thân ông cũng chưa từng điều động phật tăng đi vào, kết quả Phật Thủ lại tính kế tất cả mọi thứ.

Vậy họ ngăn cản những cao thủ Nhất phẩm này chẳng phải là trở thành trò cười sao?

Pháp La đại sư quay đầu nhìn tượng Đế Thính ẩn ẩn như có khí cơ kinh khủng đang cuộn trào rồi hít sâu một hơi, khoanh chân ngồi xuống, mặt hướng về phía Đế Thính.

Hai tay của ông chầm chậm mở ra, sau đó trong tay xuất hiện một cái mõ và mộc chùy màu vàng.

Ông bắt đầu gõ mõ ở trước mặt mọi người.

"Bần tăng không hề biết gì về những chuyện xảy ra, nhưng hôm nay, nếu như đã xảy ra thì bần tăng sẽ cho chư vị một công đạo, để chư vị nhìn xem rốt cuộc thì Phật Thủ làm chuyện gì ở bên trong bí cảnh?"

Pháp La đại sư nói.

Theo từng tiếng gõ của ông, tầng mây ở trên bầu trời có ánh sáng màu vàng đang dần dần khuếch tán.

Sau đó phật quang màu vàng buông xuống dường như dẫn dắt chuông Vạn Phật ở bên trong bí cảnh bắn ra phật quang xen lẫn vào trong hư không.

Trên bầu trời thực sự xuất hiện hình ảnh không rõ ràng lắm, theo tiếng gõ mõ vang lên hình tượng dần dần rõ ràng.

Hình ảnh hiện ra là Tà Phật Tử đang huy động hàng ma thiền trượng, tăng bào màu trắng bay lên không ngừng gầm thét ném ra phật quang có ánh sáng rực rỡ về phía La Hồng.

Từng Nhất phẩm nhìn thấy cảnh tượng này thì trong nháy mắt hít một ngụm khí lạnh, âm thanh vang vọng không dứt.

"Tà Phật Tử đệ nhất trên Địa Bảng đang chiến đấu với La Hồng?"

"Đây là trận quyết đấu giữa đệ nhất trên Hoàng Bảng và đệ nhất trên Địa Bảng, nhưng mà... Buồn cười nhất là cả hai hoàn toàn li không cùng cấp độ "Nhìn kìa! Hư ảnh Phật Thủ đang thao túng chuông Vạn Phật bao vây ý chí của Phu tử lại còn vây khốn một nữ tăng, nữ tăng này hẳn là Địa Tạng Bồ Tát!"

Từng cường giả Nhất phẩm không khỏi mở miệng.

Rốt cuộc thì cũng nhìn thấy tình hình ở bên trong bí cảnh, lúc này có rất nhiều cao thủ Nhất phẩm cảm động muốn khóc.

Địa Tạng Bí Cảnh vốn dĩ là bí cảnh để tu sĩ Nhất phẩm cuồng hoan, kết quả lại bị La Hồng làm xáo trộn nên tất cả mọi người không thể vào được.

Bây giờ cuối cùng cũng có thể dòm dòm ngó chân dung của bí cảnh!

"Thật mạnh, đây là Kim Cương Hàng Ma Trượng phải không?!

Liên tục mượn lực chín lần, uy lực của một chiêu này bằng một kích toàn lực của Nhất phẩm trên Thiên bảng!"

Có cường giả Nhất phẩm trên Thiên bảng ngưng trọng nói.

Không có ý chí Phu tử phụ thể thì làm sao La Hồng có thể ngăn cản sự tấn công thảo phạt như thế này chứ?

Bên trong bí cảnh.

Trong lòng hư ảnh Phật Thủ to lớn hơi động, nhìn thoáng qua bên ngoài bí cảnh.

Loáng thoáng như đã nhận ra điều gì đó.

Nhưng mà Phật Thủ lại cười nhạt không thèm để ý tới, có điều, ông ta vẫn nói lớn.

"Khổ Tâm, tốc chiến tốc thắng"

"La Hồng đã nhập ma nên lúc này đã bị tà ma phụ thể, nhanh chóng tiêu diệt đi."

La Hồng nhập ma.

Phật Thủ nói những lời này hiển nhiên là để cho những người ở bên ngoài đang quan sát trận chiến nghe thấy.

Mà ở bên ngoài có rất nhiều cao thủ Nhất phẩm đều đang xôn xao, trái lại không quá nghi ngờ.

Phật Thủ của Vọng Xuyên Tự nói nhập ma vậy thì thật sự là đã nhập ma.

Tà Phật Tử nghe vậy thì khí thế càng tăng vọt, phật quang phổ chiếu dường như có Phật Đà làm chỗ dựa.

Chín trượng hợp làm một vung mạnh một trượng với ánh sáng rực rỡ ẩn ẩn nên đến nỗi hư không cũng không thể chịu nổi.

La Hồng với hai con ngươi màu tím cười khinh thường.

"Chỉ có như vậy thôi sao?"

"Sao ngươi lại dám chế nhạo Chỉ?"

"Sao ngươi dám?"

Vừa mới dứt lời.

Âm thanh lập tức nổ tung.

Đối mặt với một trượng ánh sáng rực rỡ, La Hồng với hai con ngươi màu tím bỗng nhiên vung bàn tay ra, năm ngón tay tạo thành móc không trốn không né bắt lấy một trượng này.

Rất nhiều cao thủ Nhất phẩm ở bên ngoài đang quan sát trận chiến lập tức hít một ngụm khí lạnh.

Tay không bắt pháp trượng?

Hắn điên rồi sao?

Kim Cương Hàng Ma Trượng hội tụ lực của chín trượng cho dù là mười người xếp ở đàu trên Thiên bảng cũng chưa hẳn dám khinh thường dùng tay không tiếp đón?

Nhưng mà...

La Hồng lại đang làm như vậy.

Uỳnh!

Năng lượng màu vàng óng ánh gợn sóng nổ tung ở trên không trung.

Năm ngón tay của La Hồng gắt gao nắm chặt Kim Cương Hàng Ma Trượng rồi bỗng nhiên vặn một cái xoay tròn thiền trượng.

Trong lòng Tà Phật Tử cảm thấy sợ hãi, không dám tiếp tục cầm thiền trượng nữa.

Từ hai tay hắn ta có máu huyết nổ tung thành một màn sương máu, thân thể ở trên không trung không ngừng rút lui về phía sau.

Mỗi một bước hạ xuống đều có một đóa hoa sen nở rộ chống đỡ thân thể của hắn ta, hai tay của Tà Phật Tử rũ xuống, máu tươi thuận theo đầu ngón tay chảy xuống.

La Hồng với hai con ngươi màu tím nắm thiền trượng nhưng cũng không giữ lại mà bỗng nhiên đẩy ra, thiển trượng giống như là bị dùng lực ném ra.

Âm thanh xé rách nổ vang trong trời đất tối đen.

Trong lòng Tà Phật Tử đột nhiên hiện lên dự cảm xấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang