ầm ầm ầm!
Những cường giả đó muốn đáp xuống Diễn Võ Trường của Vọng Xuyên Tự.
Nhưng, hư ảnh đại Phật bốn phía, đều duỗi ra Phật chưởng.
"A di đà phật"
Phật hiệu vang vọng, thiên địa đều run rẩy.
Vô số tiếng Phạn như thiên long đang cuộn tròn trong tầng mây..
Phụt phụt!
Không ít cao thủ muốn hạ xuống Diễn Võ Trường, nhưng đều bị những Phật ảnh đó đánh cho hộc máu.
Trên Diễn Võ Trường.
Pháp La đại sư giờ phút này cũng phản ứng lại.
Ông ta nhìn La Hồng thật lâu, như thế nào cũng chưa từng nghĩ đến, La Hồng có thể làm được như vậy, gõ chuông vang 81 lần......
Tên quái thai gì vậy!
Khó trách Phật Thủ tự mình chỉ đích danh La Hồng gõ chuông.
Phải biết rằng, lúc tiếng chuông thứ 81 vang khắp thiên hạ.
Rất nhiều cường giả bị Vọng Xuyên Tự hấp dẫn, tụ tại Vọng Xuyên Tự, phật vận cùng võ vận của Vọng Xuyên Tự cũng sẽ tùy thời bùng nổ..
Pháp La đại sư nén lại kích động trong lòng, quay đầu nhìn về bốn phía, rất nhiều cao thủ bị Phật ảnh đánh cho hộc máu.
"A di đà phật"
"Vọng Xuyên Tự dù sao cũng đã mấy ngàn năm, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt Phật, chư vị nếu muốn tiến vào chùa, thì phải tuân theo quy củ của Vọng Xuyên Tự, từ thềm đá dưới chân núi leo lên."
"Trực tiếp hạ xuống Diễn Võ Trường, chư vị thí chủ, đúng là quá mức làm càn"
Pháp La đại sư nhàn nhạt nói.
Ông vừa dứt lời, trong hư không, rất nhiều cường giả lại đều hô hấp không thông, không dám có dị nghị bất luận gì.
Chủ yếu, mỗi một vị Phật ảnh này, mẹ nó đều là Nhất phẩm cao tăng đã ngưng tụ Bồ Tát quả, nội tình thánh địa này không phải thứ bọn họ dám ngạnh kháng.
Vọng Xuyên Tự so với Côn Luân cung thần dị, có lẽ cũng chỉ kém một ít mà thôi.
"Pháp La đại sư nói đúng, là chúng ta ngu xuẩn."
Một cường giả ở trên không trung cười gượng nói.
Bọn họ đúng là có suy nghĩ trực tiếp dừng ở Diễn Võ Trường.
La Hồng gõ chuông Vạn Phật vang lên 81 lần, sợ rằng sẽ mở ra bí cảnh vô thượng - Địa Tạng, cho nên bọn họ quả thực sốt ruột đến không chờ nổi.
Một đoàn xe bay, ào ào dừng ở phía dưới cổng Vọng Xuyên Tự.
Rất nhiều cao thủ nhanh chóng đi bộ, thành thật leo lên thềm đá.
Mà bốn phương tám hướng Vọng Xuyên Tự, còn có rất nhiều cao thủ đang tới.
Trên Diễn Võ Trường.
Pháp La đại sư đi tới bên người La Hồng, trên mặt mang theo nét tươi cười ôn hòa.
Ông ta ra lệnh cho tiểu tăng mang tới một kiện tăng bào sạch sẽ màu trắng, để cho La Hồng mặc tạm.
La Hồng cũng không cự tuyệt, dù sao thì, toàn thân đỏ rực cũng không quá lịch sự, đặc biệt có một đâm hòa thượng xung quanh, ánh mắt rạng rỡ, làm cho hắn càng thêm ngượng ngùng.
Lại thấy Pháp La đại sư lùi về phía sau một bước, hướng về phía La Hồng khom lưng thật sâu.
Viên Thượng đại sư, Khổ Nguyệt hòa thượng cùng với rất nhiều võ tăng trên Diễn Võ Trường đều phức tạp nhìn La Hồng.
"Đa tạ La thí chủ gõ vang chuông 81 lần, chấn động Phật vận cùng võ vận ngàn năm của Vọng Xuyên Tự ......
"Bần tăng làm trụ trì của Vọng Xuyên Tự, cảm động đến rơi nước mắt"
Pháp La đại sư, chân thành nói.
La Hồng nói: "Pháp La đại sư, chuông cũng đã gõ, có thể cho ta gặp mặt Thất thúc chưa?!
Cho dù gõ chuông vang 8l lần, cho dù trong đan điền ngưng tụ một cái chuông Phật nhỏ, nhưng, La Hồng hiểu rõ, những cái đó đều là thứ yếu, hắn tới Vọng Xuyên Tự là để gặp Thất thúc La Tiểu Bắc.
"A đi đà phật"
"Tất nhiên là có thể"
Pháp La đại sư nói.
Chẳng qua, thần sắc Pháp La đại sư có chút cổ quái: "Nhưng, chuông vang lên 81 lần, thiên hạ đều biết, sẽ có vô số cường giả Hị tập trung tại Vọng Xuyên Tự.......
"La thí chủ cho dù thấy được thí chủ La Tiểu Bắc, cũng chưa chắc có thể nhẹ nhàng mang La Tiểu Bắc ra khỏi Vọng Xuyên Tự"
Pháp La đại sư nói.
La Hồng nghe vậy, không khỏi nhăn mày.
Hắn đã cảm nhận được những cường giả dưới chân núi đang hội tụ.
"Pháp La đại sư, ông chơi ta......
La Hồng nói.
"Chuông này...... Là các ngươi kêu ta gõ, ta chỉ muốn gặp Thất thúc một lần mà thôi, hiện tại rước lấy nhiều cao thủ như vậy, ông giải thích thế nào?"
Thần sắc Pháp La đại sư cứng đờ.
A đi đà phật...... Mẹ kiếp!
Lão nạp chỉ kêu ngươi gõ chuông vang chín lần, cũng không dự đoán được ngươi có thể gõ chuông 81 lần vang a!
Nhưng mà, trên mặt Pháp La đại sư vẫn là treo nét tươi cười:
lì "Phật nói, hết thảy đều là duyên......
"Đương nhiên, rất nhiều cường giả đang hội tụ, cũng chưa chắc là vì thí chủ La Tiểu Bắc, khả năng lớn, bọn họ là vì La thí chủ gõ chuông 81 lần vang, mở ra bí cảnh Phật môn - Địa Tạng"
Pháp La đại sư nói.
La Hồng nghe vậy, sắc mặt lại biến đổi: "Gõ chuông còn thuận tiện mở ra một bí cảnh?"
Cái gì gọi là thuận tiện?
Bí cảnh Địa Tạng chôn vùi đã ngàn năm, người bình thường căn bản không mở ra được có được không?
Trên mặt Pháp La đại sư vẫn mỉm cười như cũ, cao thâm khó đoán mà gật gật đầu.
"Bí cảnh Địa Tạng so với bí cảnh Thiên Cơ lúc trước La thí chủ tiến vào càng cường đại hơn, nhiều cơ duyên, Phật nói...... Địa Tạng luân chuyển, địa ngục bất không, bí cảnh này mở ra, thiên hạ đều sẽ chấn động"
Pháp La đại sư nói.
"Thiên hạ chấn động liên quan gì đến ta, ta mở bí cảnh, có thể có chỗ tốt gì?"
La Hồng bĩu môi.
"Chỗ tốt thì chẳng có, thậm chí trong số những người có thể tiến vào trong bí cảnh này, còn có không ít kẻ là kẻ địch của ta, đều là hạng người muốn đẩy ta vào chỗ chết, ta mở ra bí cảnh lại làm cho bọn chúng càng thêm mạnh mẽ..."
"Pháp La đại sư, ngươi nói...... Ta mở bí cảnh này ra có phải thiệt hay không?"
La Hồng nghiêm túc nói.
Pháp La đại sư nghe vậy, hàng lông mày dài hơi hơi nhăn lại.
Bởi vì, theo như La Hồng vừa nói, giống như rất thiệt thòi cho hắn.
"Pháp La đại sư, bản công tử làm bí cảnh mở ra, vậy có thể cự tuyệt những người khác tiến vào không? Chỉ thuộc về mình ta, chỉ một người có thể tiến vào?"
La Hồng hỏi.
Chương 382 Khinh sau lưng La Hồng ta không có người? (1)
Pháp La đại sư chắp tay hành lễ, lắc đầu: "Không thể"
La Hồng hỏi lại: "Vậy thì chỉ để cho những người ta chỉ mặt đọc tên, còn những người khác không thể tiến vào bí cảnh?"
Pháp La đại sư thở dài một hơi, lần thứ hai lắc đầu: "Không thể"
La Hồng lại hỏi: "Có thể đóng bí cảnh kia lại hay không? Khỏi ai tiến vào."
Pháp La đại sư cười khổ lắc đầu: "Cũng không thể"
La Hồng buông tay, cười cười: "Cái này cũng không được, cái kia cũng không thể......bí cảnh kia rốt cuộc có tác dụng gì?"
Pháp La đại sư hít sâu một hơi, bên tai tựa hồ vang vọng một tiếng ngâm khẽ.
Ngay sau đó, Pháp La đại sư nhíu chặt mày, hơi buông lỏng, trên khuôn mặt treo nụ cười.
"Phật Thủ nói, Vọng Xuyên Tự có thể để cho công tử định quy tắc tiến vào bí cảnh"
Pháp La đại sư chắp tay hành lễ, từ từ nói.
Tự định quy tắc.
Cái này cho hắn mặt mũi đủ lớn!
La Hồng nghe vậy, nheo mắt, khóe miệng khẽ giương lên.
"Như vậy, từ Ngũ phẩm trở nên đều không được tiến vào bí cảnh"
La Hồng cười nói.
Thần sắc Pháp La đại sư cứng lại, Phật Thủ bên tai tựa hồ cũng im lặng một lúc.
Ngũ phẩm không được tiến vào, cùng với việc không cho mọi người tiến vào bí cảnh có gì khác biệt?
Pháp La đại sư nghiêng tai lắng nghe nửa ngày, nói: "Phật thủ nói, cảnh giới định ra quá thấp, tiến vào bí cảnh chắc chắn sẽ chết, một người cũng không sống nổi"
La Hồng nhướng mày: "Vậy thì Tam phẩm trở lên không được tiến vào."
Pháp La đại sư, cười: "Vẫn thấp."
La Hồng thở dài, nói: "Nhị phẩm trở lên không được vào."
Nói xong, liền nhìn chằm chằm Pháp La đại sư.
Pháp La đại sư cười xán lạn, nhìn La Hồng, hai bên đồng thuận nhất trí.
"Phật thủ nói, có thể."
Lời nói vừa dứt.
Pháp La chắp tay hành lễ, mặt đất dưới chân nứt toác, áo cà sa trên người ông ta tung bay, tăng bào bay ngược, lơ lửng trên không.
Mặt đất Diễn Võ Trường vốn dĩ đã rạn nứt, lại rạn nứt, bên trong cái khe, có một cỗ khí tức hùng hồn mà uy nghiêm chảy vào cửu thiên.
Những cường giả đang leo lên những bậc đá trên triền núi, đều đột nhiên ngẩng đầu, thần sắc biến đổi.
Bọn họ nhìn chằm chằm phật quang chiếu rọi khắp đỉnh núi kia.
Lại thấy.
Phía trên đỉnh Phật Sơn.
Như có địa ngục buông xuống!
Núi Vô Lượng, Vọng Xuyên Tự.
Ngôi chùa cổ kính này đã tồn tại được hơn ngàn năm, Diễn Võ Trường được xây dựng ngay trong khoảng sân rộng lớn của chùa, đã xuất hiện vài vết nứt vắt ngang, giống như từng phải trải qua núi lở, trời sập.
Cảm giác kinh hoàng run rẩy nháy mắt truyền khắp cả ngọn núi, vô số đá vụn rào rạt do chấn động mà rớt xuống.
Trong các khe nứt, có khí tức vô cùng mạnh mẽ phóng lên cao, đây không phải một khí tức yên bình, mà là một loại áp lực, nặng nề, như cảm giác nhân gian đang chìm trong địa ngục.
Phía trên Phật Sơn có địa ngục.
Từng khắc trôi qua, mỗi tu sĩ đang trèo lên trên núi đều khiếp sợ vạn phần.
La Hồng cũng kinh ngạc, sau khi Pháp La đại sư vừa dứt lời, đồng ý với điều kiện của hắn xong, liền giải phóng ra một làn khí mỏng, nhẹ nhàng thổi bay La Hồng.
Diễn Võ Trường bắt đầu sụp đổ, không ngừng rơi xuống.
Những tiếng rầm rầm liên tục vang lên. Bốn phía Diễn Võ Trường, những sợi xích dày đặc như những cây cổ thụ hàng nghìn năm tuổi được nâng lên khỏi đỉnh núi.
Sau đó, liền xuất hiện một tòa kiến trúc điêu khắc khổng lồ từ trong lòng núi chậm rãi nổi lên khỏi mặt đất, thóat khỏi vô số xiềng xích mà chiếm cứ nửa Diễn Võ Trường, cao không thấy đỉnh, giống như một tòa cung điện nguy nga lộng lẫy.
Đây là một bức trạm khắc dị thú làm bằng đá vô cùng tinh xảo, sống động như thật, đang yên lặng quan sát thiên địa.
Con dị thú này có đầu hổ, một sừng, tai chó, thân rồng, đuôi sư tử, chân kì lân......
Miệng há rộng, nằm sấp trên mặt đất, trong miệng là một màu đen nhánh, như có khí Cửu U từ trong cái miệng đen ngòm tràn ra.
Cái miệng tối đen như mực, như đang mở ra lối vào địa ngục.
"Đây là...... Đế Thính?P "Nghe nói, thần thú Đế Thính ngàn năm trước đã từng xuất hiện trong bí cảnh Địa Tạng, khi đó, miệng của Đế Thính cũng chính là lối vào!"
"Bức điêu khắc Đế Thính thú lại xuất hiện, Địa Tạng luân chuyển, địa ngục bất không!"
Trên đường núi, sự xuất hiện của bức tượng điêu khắc khổng lồ làm cho bầu trời đen kịt, thần sắc những người đang leo lên núi đều toát ra vẻ khiếp sợ, sau khi khiếp sợ qua đi thì chính là hưng phấn.
Xung quanh là Phật ảnh đang tụng kinh niệm Phật.
Phật hiệu vang lên vô tận, toàn bộ Vọng Xuyên Tự và mấy trăm dặm xung quanh Vọng Xuyên Tự đều được bao phủ trong Phật âm.
Như có vô số vị Phật sống đang hiển linh tụng kinh siêu độ vong linh, siêu độ thế gian sắp bị địa ngục cắn nuốt "Địa Tạng bí cảnh...... Thật sự xuất hiện?!"
"Không thể tưởng được, La Hồng gõ chuông 8l lần, lại có thể mở được Địa Tạng bí cảnh!"
"Người này thế mà lại có vận số lớn như vậy, có thể làm rung chuyển Phật vận ngàn năm của Vọng Xuyên Tự?!
Mỗi một cường giả đều vô cùng phấn chấn.
Trong đó, những cao thủ Nhất phẩm là hưng phấn nhất.
Vì sao ư?
Địa Tạng bí cảnh không phải là một bí cảnh nhỏ bé gì, mạnh hơn rất nhiều so với Thiên Cơ bí cảnh mà Văn Thiên Hành mở ra trước đó. Nếu có thể hợp nhất bảy bí cảnh Bắc Đầu thì còn có thể so sánh được, chứ nếu chỉ là bí cảnh đơn lẻ thì chẳng thể nào so được với Địa Tạng bí cảnh này.
Bí cảnh này chỉ yếu hơn một chút so với Học Hải bí cảnh của Tắc Hạ Học Cung mà thôi.
Đây là bí cảnh mà tất cả Nhất phẩm đều có thể bước vào, ở trong đó, thậm chí Nhất phẩm cũng có thể gặp được đại cơ duyên.
Địa Tạng bí cảnh, chính là bí cảnh mà Vọng Xuyên Tự lấy Phật vận trấn áp, không phải muốn mở là mở được, một khi đã được mở ra chắc chắn sẽ khiến cả thiên hạ phải khiếp sợ. Nếu có thể tiến vào thì, chắc chắn lần này sẽ có không ít cao thủ Nhất phẩm thu hoặc dược cơ duyên, thậm chí có cơ hội hoặc vốn liếng đặt chân đến cảnh giới Lục Địa Tiên.
Cho nên, thời điểm bí cảnh xuất hiện, có thể nói nửa thiên hạ đều chấn động.
Chương 383 Khinh sau lưng La Hồng ta không có người? (2)
Tất cả các cao thủ đang đi trên đường núi đều nên bước nhanh hơn về phía trước.
Chẳng mấy chốc, bọn họ đã đến Diễn Võ Trường bị pho tượng Đế Thính phá hủy một nửa kia. Có rất nhiều bóng người đang đứng bất động ở đây, chính vì vậy, những cao thủ tới sau này cũng lặng lẽ đi tìm một mảnh đất trống còn hoàn chỉnh đứng im chờ đợi.
Bọn họ nhìn chằm chằm pho tượng Đế Thính khổng lồ kia, nhìn cái miệng há to đen ngòm của Đế Thính, sắc mặt kích động.
Mà bên ngoài Vọng Xuyên Tự, sau khi nghe 81 tiếng chuông, các cường giả không ngừng tấp nập đi tới.
Khí tức mạnh mẽ, không ngừng đáp xuống chân núi, từng đạo từng đạo bóng người bay nhanh lên núi, khí tức có mạnh có yếu.
Cao thủ Thiên bảng, Địa Bảng, Huyền bảng của các vương triều, cũng có không ít cao thủ Hoàng bảng cấp tốc chạy tới.
Núi Vô Lượng, cao thủ hội tụ.
Huyện An Bình, Đông Sơn.
Tắc Hạ Học Cung.
Triệu Ngân Hà một thân hắc giáp nhanh chóng nhảy xuống, ánh mắt rạng rỡ, Viên hạt tử cùng Tư Đồ Vi cũng nhẹ nhàng đáp xuống.
Ba vị cao thủ Nhất phẩm giờ phút này liếc nhau, đều có vài phần kinh ngạc, bất đắc dĩ, dở khóc dở cười.
"Công tử đi tới Vọng Xuyên Tự?"
"Công tử...... Rời khỏi huyện An Bình lúc nào vậy?"
Triệu Ngân Hà trầm giọng nói, nói.
Rời khỏi huyện An Bình, La Hồng, quá nguy hiểm......
Ổ huyện An Bình, có Tắc Hạ Học Cung bảo hộ, cao thủ thiên hạ mới chưa dám động thủ đối với La Hồng.
Hiện giờ, Thái Tử cùng La gia đã hoàn toàn đối đầu, trực tiếp trở mặt, đặc biệt là La Hồng còn trực tiếp giơ kiếm chỉ thiên phản Hạ kia nữa nên chắc chắn thái tử sẽ càng không nương tay.
Nếu tìm được cơ hội, Thái Tử nhất định sẽ xuống tay, quyết tâm giết chết La Hồng.
Cho nên, lúc này La Hồng rời khỏi huyện An Bình là rất nguy hiểm.
Viên hạt tử tuy rằng nhìn không thấy, nhưng vẫn trợn trắng mắt:
"Đừng hỏi lão phu, lão phu cái gì cũng không biết."
"Công tử đi tới Vọng Xuyên Tự, lão phu thật sự không biết"
Tư Đồ Vi mang khăn che mặt, ôm Phiêu tuyết kiếm, cũng hơi hơi nhíu mày: "Chẳng lẽ là phu tử đưa hắn đi?"
Toàn bộ huyện An Bình, ai có thể chỉ dùng nửa ngày đã rời khỏi huyện An Bình cả ngàn dặm, có lẽ chỉ có thể là vị Phu tử thần bí khó lường kia.
Cho nên ba người mới tề tụ ngay bãi đất trống giữa sườn núi.
"Công tử...... đúng là làm loạn mà, đi Vọng Xuyên Tự thì cũng thôi l)
đi, còn gõ 81 tiếng chuông ngay tại Vọng Xuyên Tự......
"Chuông Van Phật vang lên 81 tiếng...... chậc chậc!"
Viên hạt tử chép miệng, nói.
Triệu Ngân Hà không nói gì.
Tư Đồ Vi nhấp miệng, không nói gì thêm.
Bà cảm thấy La Hồng đi Vọng Xuyên Tự, khả năng rất lớn là vì La Thất gia.
Lúc trước, La thất gia cùng La Hồng Trần đều ra chiến trường, kết quả một chết một điên, La Thất gia điên nên được Trấn Bắc vương đích thân đưa tới Vọng Xuyên Tự, phong bế dưới giết Phật, đến giờ cũng đã được mười lăm năm.
Trước chưa vội xét đến việc vì sao La Hồng có thể đến đó, bây giờ La Hồng đi Vọng Xuyên Tự nguyên nhân lớn nhất có lẽ là vì La thất gia.
"Hẳn là vì việc của La thất gia" Triệu Ngân Hà nói, điều mà Tư Đồ Vi nghĩ đến, Triệu Ngân Hà đương nhiên cũng suy đoán được.
"Nếu là như thế, công tử càng thêm nguy hiểm......
Triệu Ngân Hà hít sâu một hơi, ánh mắt co rút lại.
"Nếu công tử dẫn La thất gia rời khỏi Vọng Xuyên Tự, Thái Tử tất nhiên sẽ không từ bỏ, nhất định sẽ không ngừng đuổi giết công tử và La thất gia"
Lời nói vừa dứt, Viên hạt tử và Tư Đồ Vi đều biến sắc.
Sau đó, ba người không tiếp tục ở lại vùng đất trống giữa sườn núi nữa.
Bọn họ vốn muốn dò hỏi xem tin công tử đến Vọng Xuyên Tự có phải là giả hay không, nhưng là hiện tại xem ra, có thể là phu tử đưa công tử tới Vọng Xuyên Tự.
Cho nên, bọn họ cũng không truy hỏi tận cùng.
Ba người rời khỏi Đông Sơn.
Nghĩ ngợi một lúc, ba vị Nhất phẩm cùng phóng lên cao, đạp không bay về phía Vọng Xuyên Tự.
Phía trên Đông Sơn, giữa Học Cung.
Tiểu lâu Xuân Phong.
Lý Tu Viễn nhịn không được lắc đầu.
"Tiểu sư đệ lại có thể gõ 81 tiếng chuông...... Chuông Phật này có phải hỏng rồi không?"
Lý Tu Viễn thở dài, nói.
Chuông thánh nhân ngươi gõ mượt như thế thì cũng thôi đi, nhưng đây là chuông Phật mà ngươi cũng có thể gõ mượt như thế sao?
Chẳng lẽ tiểu sư đệ là một người gõ chuông hộ chuyên nghiệp?
Lý Tu Viễn đột nhiên có cảm giác ưu thương, Vọng Xuyên Tự......
Y đương nhiên cũng đã từng đi qua, chuông Phật y cũng từng gõ qua.
Nhưng, lúc trước Lý Tu Viễn cũng chỉ gõ được mười tám hồi, lúc đó cũng đã làm không ít hòa thượng Vọng Xuyên Tự cảm thấy kinh thiên động địa.
Kết quả, La Hồng trực tiếp một lần gõ 81 tiếng chuông, khiến cho niềm kiêu ngạo của Lý Tu Viễn nhanh chóng sụp đổ.
Lý Tu Viễn quay đầu nhìn về phía phu tử: "Phu Tử, có phải lúc trước người cũng chỉ gõ được 80 tiếng chuông không?"
"Tiểu sư đệ vượt qua người rồi."
Lý Tu Viễn nghiêm túc nói.
Phu Tử ngồi trên ghế bập bênh, kẽo kẹt không ngừng, cười cười:
"Sông lớn, sóng sau đè sóng trước, sóng phía trước liền vỡ nát trên bãi cát, đây không phải bình thường sao?"
"Lão phu năm đó gõ tám mươi tiếng chuông, mặt không đỏ khí không suyễn, nếu không phải gõ tiếng thứ 81 liền phải chịu trách nhiệm nào đó, ngươi cảm thấy lão phu sẽ không gõ thêm được sao?"
"Đám cao tăng ẩn thế kia của Vọng Xuyên Tự trông mong cầu lão phu gõ, lão phu không gõ, chính là tức chết bọn họ"
Phu Tử nói.
Lý Tu Viễn trợn trắng mắt.
Dù sao người cũng chỉ gõ có tám mươi lần chuông, không bằng tiểu sư đệ, đây là sự thật.
Ta, Lý Tu Viễn, chỉ nhận sự thật.
Có điều, trên mặt Lý Tu Viễn rất nhanh toát ra về mặt ngưng trọng: "Phu Tử, tiểu sư đệ gõ 81 tiếng chuông mở ra Địa Tạng bí cảnh...... Địa Tạng bí cảnh này, có nguy hiểm hay không?"
Chương 384 Khinh sau lưng La Hồng ta không có người? (3)
Phu tử ngồi ở ghế bập bênh thân hình tức khắc ngừng.
"Địa Tạng xoay chuyển, địa ngục bất không......
"Địa Tạng bí cảnh...... Không đơn giản, Phật vận và khí vận mấy ngàn năm của Vọng Xuyên Tự, đa số đều là để trấn thủ Địa Tạng bí cảnh, trong đó có rất nhiều bí mật kinh thiên động địa"
"Nó cũng giống như Học Hải bí cảnh của Học Cung chúng ta, nhưng Học Hải bí cảnh ổn định hơn, mấy năm nay Học Cung hội tụ vận số của cả thiên hạ, càng thêm ổn định, mà Địa Tạng bí cảnh......thì nguy cơ và cơ duyên cùng tồn tại, thậm chí nguy cơ chiếm phần lớn hơn"
Phu Tử từ từ nói.
Đôi mắt Lý Tu Viễn ngưng trọng, có phải liên quan đến những bí mật kia không?
"Vậy tiểu sư đệ tiến vào sẽ có nguy hiểm sao?"
Lý Tu Viễn nghĩ nghĩ, nói.
"Chỉ cần không quấy nhiễu đến vị kia, sẽ không có việc gì quá lớn, lấy thực lực của La Hồng cũng sẽ không quấy nhiễu được vị kia"
Phu Tử nghĩ nghĩ, nói.
Lý Tu Viễn há miệng thở dốc, "Vị nào?"
Phu Tử liếc mắt nhìn y, nói: "Trong Địa Tạng bí cảnh thì đương nhiên là...... Phật môn Địa Tạng"
Đế kinh, thành Thiên An.
81 tiếng chuông truyền đến.
Ngự Hoa Viên.
Thái Tử khoanh tay đứng, nửa híp mắt, hồi lâu mới mở ra, phía sau y, một vị tăng nhân mặc tăng bào màu trắng tinh không nhiễm bụi trần, an tĩnh đứng lặng.
Đây là một vị tăng nhân tuấn mỹ phi phàm, không dính khói lửa phàm tục.
Đứng ở chỗ đó toát ra phật tính, giữa mày có chút lửa đỏ, như một vị Phật chuyển thế.
Nếu nhìn kỹ, có thể nhìn ra được Thái Tử cùng tăng nhân bạch y có quan hệ, có chút tương tự, như một cặp cha con.
Thái Tử xoay người, nhìn tăng nhân bạch y, thở dài.
Tăng nhân cười, như bạch liên nở rộ, làm thiên địa như ảm đạm hẳn đi.
Sau đó, tăng nhân phiêu dật rời khỏi Ngự Hoa Viên, không phải bay mà là bước từng bước, như đang đo đạc thiên địa.
Nhưng mỗi một bước rơi xuống, đều như súc địa thành thốn. (1)
()Súc địa thành thốn: 1 dạng như dịch chuyển tức thời.
Thái Tử nhìn tăng nhân kia biến mất, từ từ nhắm mắt lại.
Ngay sau đó, trên đường lớn của Ngự Hoa Viên, có tiếng rơi rất nhẹ truyền đến như hạt mưa.
Sở Vương một thân bào phục, mang mũ miện, run rẩy bước đến, cùng Thái Tử nhìn nhau.
Phương Bắc.
La Hậu một thân hắc giáp, thẳng tắp như một khẩu súng hướng lên trời, đôi tay chắp phía sau, lắng nghe tiếng chuông thứ 81 dần dần biến mất trong thiên địa.
"Tên tiểu tử thúi này.
"Mới vừa giơ kiếm kháng chỉ, liền chạy tới Vọng Xuyên Tự gõ "Thật là một khắc đều không ngơi nghỉ"
La Hậu mở mắt ra, phía sau ông, ba vị thống lĩnh khoác hắc giáp đứng thẳng, trong đó có Hồ Bắc Hà, trước đó đã từng san bằng Phi Lưu kiếm các.
"Lão Hồ, Đại Chu, Tiểu Chu...... Ba người các ngươi cùng đi một chuyến đến Vọng Xuyên Tự đi"
"Tiểu tử kia ...... Thật không làm ta bớt lo, gõ 81 tiếng chuông......
Nhìn xem nó chịu được không."
La Hậu nói.
Hồ Bắc Hà có vài phần tục tằng sờ cây đao bên hông: "Tướng quân, muốn cười liền cười đi"
"Công tử gõ 81 tiếng chuông, đây là yêu nghiệt đương thời La Hậu xoay người, trừng mắt nhìn Hồ Bắc Hà một cái, mẹ nó cái gì ngươi cũng có thể nói à?
"Hắn đi Vọng Xuyên Tự, hẳn là muốn mang Thất đệ ra, người Thất đệ bị điên kia của ta...... Là lão đầu tự mình đưa đến Vọng Xuyên Tự, giam dưới giếng Phật mười lãm năm, rốt cuộc hắn có điên hay không, ta cũng không biết......"
"Nhưng, tên tiểu tử La Hồng kia, nếu thật sự mang Thất đệ của ta ra khỏi giếng Phật, thái độ của Hạ Hoàng ta không biết, nhưng, Hạ Cực tất nhiên sẽ không bỏ qua"
"Trên người Thất đệ có lẽ có bí mật, cho dù điên, lão đầu cũng không thể vô duyên vô cớ đưa hắn đi Vọng Xuyên Tự, nhốt ở giếng Phật phủ bụi đó mười lắm năm, nếu điên thì còn tốt, nếu không điên...... mười lăm năm này, Thất đệ...... không biết sẽ ra sao?"
La Hậu nhìn cát vàng trong thành, hít sâu một hơi, nói.
Đôi mắt của Hồ Bắc Hà, cùng với hai vị thống lĩnh đều vô cùng ngưng trọng.
Hồ Bắc Hà với tính cách ngay thẳng nhìn La Hậu, không khỏi hỏi:
"Tướng quân, La gia...... Còn đang đợi cái gì?"
Hồ Bắc Hà không hiểu, tiểu công tử đã giơ kiếm kháng chỉ ở huyện An Bình, La gia rốt cuộc còn đang đợi cái gì?
La Hậu cười cười, im lặng không nói, chỉ phất tay.
"Đi đi"
"Sẽ không lâu lắm đâu, thanh kiếm của La gia sẽ ra khỏi vỏ, uống cạn máu địch"
.....e.
Núi Vô Lượng, trước Vọng Xuyên Tự .
Pho tượng Đế Thính thật lớn, vắt ngang đỉnh núi, khổng lồ vô cùng, như từ địa ngục bước ra, rít gào bước vào nhân gian.
Mà trước Vọng Xuyên Tự, hội tụ càng ngày càng nhiều cường giả.
Có rất nhiều tu sĩ Thiên bảng của các đại vương triều nhưng càng nhiều hơn là thiên tài Địa Bảng, Huyền bảng, cùng Hoàng bảng tới xem náo nhiệt.
Ổ trong đó, còn có không ít người quen của La Hồng.
Tiêu Nhị Thất, Ngô Mị Nương đều bị trưởng bối trong gia tộc mang đến, ngơ ngác nhìn La Hồng.
Ngươi mới vừa gõ chuông thánh nhân ở gác chuông Học Cung xong.
Ngay sau đó, liền tới Vọng Xuyên Tự gõ chuông, đạo tu hành của ngươi là đi khắp nơi gõ chuông sao?!
Không chỉ hai người này, trong vô số cường giả, còn có Hồng Bách Uy, tiểu đạo sĩ của Long Hổ Sơn, cũng nhìn La Hồng với ánh mắt vô cùng phức tạp.
Hồng Bách Uy quả thực không muốn tới, nhưng ...... hắn ta cũng chẳng còn cách nào. Thân là thiên kiêu Hoàng bảng, Địa Tạng bí cảnh mở ra nên hắn ta bị trưởng bối trực tiếp mang đến, không phản kháng được.
Hồng Bách Uy nhìn thấy La Hồng, quả thực muốn khóc.
Địa Tạng bí cảnh...... Hắn ta không có ý định đi vào, hắn ta có cảm giác, bí cảnh có La Hồng đều sẽ không có chuyện tốt.
Nơi xa.
Kim Trướng Vương Đình cũng phái tới không ít cường giả người Hồ đến.
Gia Luật Sách thân hình cường tráng, mắt sáng như đuốc, gắt gao nhìn chằm chằm La Hồng, ý chí chiến đấu sôi sục.
Đương nhiên, trừ bỏ chú ý đến La Hồng, Gia Luật Sách càng sôi trào nhìn chằm chằm Hồng Bách Uy, tên tiểu đạo sĩ này...... Hố y, đời này y sẽ không quên!
Nếu tiến vào bí cảnh, trước tiên phải giết chết tên tiểu đạo sĩ này!
Chương 385 Mồ chôn La Hồng (1)
Trừ bỏ các thiên tài này ra, các thiên tài trên chiến bảng của các Đại vương triều hội tụ rất nhiều.
Địa Tạng bí cảnh mở ra, chính là thịnh hội trong thiên hạ, vô số cường giả nghe 81 tiếng chuông, liền sôi nổi đi đến.
Khí tức Pháp La đại sư thu liễm, từ từ rơi xuống, dừng trước chuông Vạn Phật g, áo cà sa trên người đỏ thẫm lộng lẫy, gương mặt hiền từ, nhìn mọi người.
"A đi đà phật"
"Lão nạp Pháp La, trụ trì Vọng Xuyên Tự."
"La Hồng thí chủ cùng Phật có duyên, thức tỉnh phật vận ngàn năm của Vọng Xuyên Tự, gõ vang chuông Vạn Phật 81 lần, mở ra "Địa Tạng bí cảnh ; đây là đại cơ duyên"
Pháp La đại sư mở miệng, trên Diễn Võ Trường rách nát chỉ còn một nửa, ồn ào náo động, mọi người đều nghe thấy.
Pháp La đại sư là một vị cao tăng Nhất phẩm đã ngưng tụ Bồ Tát quả, ở đây có không ít cao thủ Thiên bảng của các vương triều nhưng không ai dám nói chắc có thể đánh thắng được đối phương.
"Bí cảnh do La Hồng thí chủ mở ra, công đức vô hạn, theo Phật "% ngôn, quy tắc bí cảnh là do thí chủ La Hồng tự ý định đoạt......
"La thí chủ, nói quy tắc cho mọi người đi"
Pháp La đại sư nghiêng người, nhìn về phía nơi xa, ở đó La Hồng đang được rất nhiều võ tăng bảo vệ xung quanh, mỉm cười nói.
La Hồng ngẩn ra, nhưng cũng không hồi hộp, một bước đi ra, nhàn nhạt nhìn đám cao thủ đang tràn ngập khí tức phía đối diện, lạnh lùng mở miệng:
"Quy tắc rất đơn giản, tu vi Nhị phẩm và từ Nhị phẩm trở xuống đều có thể tiến vào bí cảnh, trên Nhị phẩm, không được vào."
Lời nói vừa ra, không khí tức khắc đóng băng.
"Hơn nữa, thêm quy củ của Vọng Xuyên Tự, thì muốn đi vào bí cảnh còn phải gõ vang chuông Vạn Phật"
"Tứ phẩm trở xuống, gõ ba lần, có thể vào."
"Tam phẩm, gõ năm lần, có thể vào."
"Nhị phẩm, gõ bảy lần, có thể vào."
La Hồng tiếp tục nói, thanh âm bình tĩnh, như một trận gió thu thổi qua, ngưng kết không khí, nháy mắt bị đánh vỡ.
Vài vị cao thủ Nhất phẩm liền tức giận, ánh mắt phóng ra tia phẫn nộ nhìn chằm chằm La Hồng.
"Quy củ chó má mà?!"
"Tên nhóc này, cũng dám lập ra cái quy củ vô lý như vây?"
"Bí cảnh vừa mở, người trong thiên hạ đều có tư cách tìm tòi!
Dám lập quy củ như vậy, Vọng Xuyên Tự cũng mặc kệ sao?!"
Kim Trướng Vương Đình, rất nhiều cao thủ Nhất phẩm người Hồ lạnh lùng nói, Đại Hạ, Đại Sở, Đại Chu có không ít cao thủ Nhất phẩm cũng xôn xao lên.
Thế gian này, bí cảnh thích hợp với cao thủ Nhất phẩm chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, Địa Tạng bí cảnh là cái thứ nhất, hiện giờ Địa Tạng bí cảnh mở ra, La Hồng lại không cho bọn họ vào, có thể không giận sao?
La Hồng lại cười.
Hắn nhìn quét qua rất nhiều Nhất phẩm cao thủ đang phẫn nộ.
Cao giọng cười ha hả.
"Không phục?"
"Người đông thế mạnh, khinh La Hồng ta một mình tới Vọng Xuyên, khinh sau lưng La Hồng ta không có người sao?"
Sau đó, hắn xoay người, chỉ chỉ chuông Vạn Phật.
"Nếu các ngươi gõ được 81 tiếng chuông, cũng có thể vào."
La Hồng nói.
Lời nói vừa dứt, tâm thần La Hồng khẽ động.
Phía trên đỉnh đầu, phật quang chiếu rọi, hư ảnh chuông Phật nhỏ hiện lên, làm La Hồng nổi bật như Phật Tử giáng trần.
Trong giờ khắc này này, rất nhiều võ tăng đều trợn mắt đứng thẳng sau lưng La Hồng, giống như Kim Cương trợn mắt, quan sát nhân gian,vì La Hồng mà phóng thích khí trường.
Khí thế như biển gầm sóng lớn, thổi quét đỉnh núi.
Làm rất nhiều Nhất phẩm cao thủ, ngậm miệng không dám lên tiếng.
Mấy ngàn võ tăng, đồng thời trợn mắt nhìn thẳng, như đức phật quan sát chúng sinh.
Cho dù là ở đây có rất nhiều cao thủ Nhất phẩm thì tại một khắc này, cũng đều lặng ngắt như tờ.
Chẳng ai ngờ được, mấy ngàn võ tăng sẽ ra mặt vì La Hồng, đứng phía sau La Hồng, như hợp thành một thể, giống như đức phật giáng thế, khí thế mạnh mẽ, mang lại cảm giác áp bách cường đại.
Đây cũng là một loại khí thế chồng hợp tương tự như cách tụ khí thế quân trận.
Hơn nữa, mấy ngàn võ tăng này đều không phải kẻ yếu, mà là căn cơ của Vọng Xuyên Tự, gánh chịu võ vận mấy ngàn năm của Vọng Xuyên Tự để tôi luyện ra, người nào cũng đều có tu vi Ngũ phẩm hoặc trên Ngũ phẩm.
Loại khí thế do đội ngũ như thế này hợp thành, chẳng hề thua kém so với đội quân tinh nhuệ của tam đại vương triều.
La Hồng cũng không ngờ rằng, mấy ngàn võ tăng này sẽ ra mặt vì mình. Hắn cảm thấy có lẽ là do công lao của cái chuông phật nhỏ trên đầu. Không thể không nói, cái chuông Phật nhỏ này tuy rằng ở trong đan điền bị hư ảnh thánh nhân và ma kiếm tiểu tỷ tỷ bắt nạt.
Nhưng, uy thế mà nó nên có thì vẫn có.
Ít nhất, một màn võ tăng ra mặt vì hắn trước mắt này, làm La Hồng rất vừa lòng.
La Hồng định ra quy củ, không cho Nhất phẩm tiến vào bí cảnh, đối với rất nhiều cao thủ mà nói, là chuyện không thể nào chấp nhận được.
Địa Tạng bí cảnh, so với Học Hải bí cảnh chỉ yếu hơn một chút, chứa cơ duyên vô thượng, rất nhiều cao thủ Nhất phẩm không ngại ngàn dặm xa xôi lao đến, kết quả, La Hồng lại ném tư cách bước vào của bọn họ ra khỏi cửa.
Nhị phẩm cùng những tu sĩ dưới Nhị phẩm đều không nói gì, các cao thủ Địa Bảng, Huyền bảng của tam đại vương triều cũng đều im lặng.
Bởi vì, quy củ này không tước đoạt tư cách tham gia của bọn họ.
Tu sĩ Nhất phẩm không được vào, đối với bọn họ mà nói cũng là một tin tức tốt.
Nhất phẩm không được vào, chứng tỏ rằng bên trong bí cảnh, Nhị phẩm là mạnh nhất.
Mà những tu sĩ Nhị phẩm có thể tiến nhập Địa bảng cũng đều là thiên kiêu mạnh mẽ, nếu muốn tranh đoạt cơ duyên với Nhất phẩm thì khó nhưng tranh đoạt với cùng cảnh giới Nhị phẩm thì bọn họ vẫn có cơ hội.
Cho nên, không có bất kì tu sĩ Nhị phẩm nào mở miệng.