Mục lục
Cưới ngay kẻo lỡ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 268 Không nể nang


Sau khi một số tin bên lề về mọi người ở khu trọ bị phanh phui, trên mạng bất ngờ nổ ra một cuộc cãi vã.


Hai phe chủ yếu là người hâm mộ của Trịnh Hoài Lan và người hâm mộ của Chung Sở Kiều. Dấu sao, trong video, Trịnh Hoài Lan nũng nịu muốn lấy phòng của Chung Sở Kiều.


Mặc dù nội dung cuộc đối thoại không được tung ra, nhưng mọi người đều ngửi thấy mùi thuốc súng thoang thoảng. Mà giữa những nữ minh tinh, thứ không lo thiếu nhất là đề tài và khẩu chiến.


[Tính cách của Hoài Lan nhà chúng tôi rất tốt, còn một số nữ minh tỉnh thì hay rồi, nhìn qua đã thấy mặt toàn vẻ kiêu ngạo.]


[Lầu trên, thì đúng là giỏi thật. Dù sao cũng là một sao nữ đang ăn khách, từng hợp tác với ảnh đế, có thế so sánh với những mấy cô hot girl mạng nho nhỏ sao? Hơn nữa, rõ ràng Sở Kiều thấy căn phòng đó trước, thử hỏi dựa vào cái gì? Nhà mấy người muốn Sở Kiều phải để ảnh hậu vào sao?]


Song phương từ một hoặc hai lời chế giễu lúc đầu, tiến triển đến tối thành tranh cãi kịch liệt trên quy mô lớn.


Tổ đạo diễn vui vẻ lướt điện thoại, lại lên hot search, bọn họ đương nhiên muốn chuyện này càng ầm ï càng tốt, thế thì chương trình mới càng thu hút thêm sự chú ý.


Ngay cả Phạm Minh Trạch cũng phải thừa nhận độ hot cao hơn anh ta tưởng tượng.


Khẩu chiến kéo dài đến sáng sớm ngày hôm sau, khi Võ Hạ Uyên đưa Kiều Nhật Linh đi bán đồ ăn sáng, trên mạng vẫn còn đang chửi bới.


Võ Hạ Uyên đưa một phần đồ ăn sáng cho một cô gái người Pháp, hai người trao đổi vài câu bằng tiếng Pháp. Phát âm của ‘Võ Hạ Uyên khá chuẩn, khiến cho đối phương không khỏi nhìn bằng ánh mắt kinh ngạc, tán thưởng.


“Vẫn còn chiến à?” Võ Hạ Uyên thấp giọng nói.


“Ừ” Kiều Nhật Linh đáp, lướt nhanh đầu ngón tay: “Tổ chương trình đã đăng một video khác”


Lần này, mọi người mới biết được mỗi người chỉ có sáu bảy triệu, còn phải tự mình vất vả kiếm tiền ăn, tiền thuê nhà.


‘Võ Hạ Uyên lau tay, nghiêng người xem cùng Kiều Nhật Linh.


Trong video, Đỗ Minh Thông và Triệu Nhất Long vào một nhà hàng đồ tây, hỏi bên kia có thuê người không, nhưng họ trao đổi hai câu thì phát hiện có rào cản ngôn ngữ nên đành bỏ cuộc. Sau đó hai người liên tục gặp trắc trở, Kiều Nhật Linh không cần nói, một đứa trẻ, ở nhà cậu ấy đâu có cần rèn luyện kỹ năng này.


Thấy mình mất mặt, Kiều Nhật Linh xấu hổ để điện thoại sang một bên, lại bị Võ Hạ Uyên kéo lại: “Sao vậy? Chị Uyên không thấy em có gì phải mất mặt cả.”


Tai của Kiều Nhật Linh lập tức đỏ lên.


Đến nỗi khách nữa bên kia cũng thấy không hơi trầm xuống, người ổn nhất chỉ có Lâm Hàm Khúc, cô ấy cầm guitar, đi hát, kiếm tiền Bình luận phi như mưa lên màn hình: Tổ chương trình quá nhẫn tâm rồi đấy. Bảy triệu ba tháng thì sống thế nào?!


Sau đó, khung cảnh thay đổi Quần jean xanh nhạt kết hợp với áo †ay màu trắng, cho dù mặc như thế này, cũng không khiến Võ Hạ Uyên cũng không giấu được vẻ duyên dáng, uyển chuyển trước ống kính. Cô đưa tay lên che mặt, theo góc độ của quay phim, đẹp tựa tượng.


Mọi người sôi nào để lại bình luận: [Mẹ kiếp! Tôi thấy tiên nữa! Cứu với!]


[Có vài người, rõ ràng có thể dùng mặt kiếm cơm, tại sao lại xông ra giành việc với người khác?I]


[Tỉnh lại đi, cái người đa tài đa nghệ như Lâm Hàm Khúc kiếm được bao nhiêu? Cô này cũng không kém Chung Sở Kiều đâu.] Sự thật chứng minh, kém hơn nhiều.


Trước ống kính, Võ Hạ Uyên mua một hoa trachelium về bỏ vào bao tải, dừng trước anh quay phim nói “Cảm ơn anh cầm hoa giúp em”


khiến vô số người bật cười, không ngừng bảo bà Trương đúng là nhập gia tùy tục.


Trên màn hình chợt hiện ra một đoạn bình luận: Hoa này có công dụng gì?


Hiệu ứng đặc biệt đầy màu sắc tan biến, cửa phòng bếp mở ra, xà phòng trong suốt cùng đầu thơm đều đặt trên bệ cửa số.


Khán giả trước màn hình:???


[Mẹ ơi, bà Trương còn biết làm cái này á?]


[Dễ mà, trên mạng có hướng dẫn hết] [Đây đây, toàn một đám ghen ty với sự toàn tài của cô ấy. Nếu có biết thì làm thử tôi xem cái nào?]


Video kết thúc tại đây, Võ Hạ Uyên mỉm cười chào vị khách tiếp theo.


Nửa giờ sau, “Bà Trương làm xà phòng” lên hot search, danh tính của các khách mời của tổ chương trình đều được công khai, Võ Hạ Uyên vốn đi theo cùng thôi, ai ngờ, lại dính vào, giờ sự chú ý nhất thời còn nhiều hơn cả mấy minh tinh kia.


Trong văn phòng tổng giám đốc ET, nhìn những nhận xét trên mạng, anh cau mày, nhàn nhạt ném ra ba chữ: Xóa hot search.


Trở lại nhà trọ, mọi người lục tục đứng dậy, Triệu Nhất Long đang ngồi ở phòng khách nghịch điện thoại di động, nghe thấy tiếng động liền mỉm cười nhìn sang: “Chị Uyên, chị hot rồi!”


“Chị thì hot gì? Phải là mấy đứa hot chứ”


Võ Hạ Uyên nhẹ giọng nói, trên mặt không có chút tự hào hay vui mừng nào.


Trong lòng Triệu Nhất Long thoang qua cảm giác khác thường. anh ta đã nhìn thấy rất nhiều người trong cái giới này, đặc biệt là phụ nữ không biết trời cao đất rộng chỉ vì một chút ngon ngọt, vì muốn nổi tiếng mà không từ thủ đoạn nào, hơn nữa hết sức hư vinh.


Nhưng Võ Hạ Uyên thì khác. Cô ấy giống như người được chăm sóc cẩn thận trong nhà kính, có khả thể linh hoạt đối diện trực tiếp với mọi cuồng phong vũ bão, tóm lại rất đặc biệt.


Võ Hạ Uyên bình tĩnh, nhưng Trịnh Hoài Lan không thể ngôi yên. Cô ta vốn dĩ vô cùng thích thú cảm giác được tâng bốc trên mạng.


Ai ngờ đâu, buổi sáng tổ chương trình chiếu clip về ngày đầu tiên kiếm tiền, có rất ít cảnh quay cô ta, chủ yếu chỉ toàn cảnh cô ta nghỉ ngơi trong bóng râm.


Phía hậu kỳ còn chèn thêm mấy loại nhạc bi thương đó, mặc dù thỉnh thoảng có mấy bình luận kiểu “đau lòng cho nữ thần”, nhưng hầu hết đều bàn tán rôm rả việc bà Trương có thể làm xà phòng, thậm chí có người còn đăng bài hướng dẫn, nói có thể làm xà phòng thủ công từ hoa này rất hiếm rất hiếm.


Ánh đèn sân khấu đã bị cướp mất, Trịnh Hoài Lan có thể can tâm sao?


Buổi trưa, Võ Hạ Uyên đang dạy Chung Sỏ Kiều và Lâm Hàm Khúc điều chế nước cất thảo mộc, chợt nghe thấy Kiều Nhật Linh rống lên: “Trịnh Hoài Lan, cô bị bệnh hả?!”


Trịnh Hoài Lan đang đi xuống tầng, lộ ra vẻ ngạc nhiên: “Cô nói gì cơ?”


Kiều Nhật Linh cầm điện thoại, ánh mắt nhìn Trịnh Hoài Lan không nén được sự tức giận: “Phòng làm việc của cô nói hươu nói vượn gì thế hả?!”


Lâm Hàm Khúc nghe vậy, lập tức lấy điện thoại di động ra. Vì quan hệ hợp tác nên mọi người đều chú ý đến nhau trước khi đến, nên cô ấy nhìn thoáng qua dòng trạng thái của phòng làm việc Trịnh Hoài Lan đăng: Hoài Lan là một cô gái rất tốt, hơn nữa Hoài Lan cũng muốn gia nhập vào đại gia đình, chứ không muốn đóng một vai hề làm nổi bật cho người khác.


Đài Tinh Vực thậm chí còn share lại, phối hợp thêm: Mỗi một người đều xứng đáng được tôn trọng.


Chương trình đang ở tâm điểm của sự chú ý, sự quan tâm dành cho Trịnh Hoài Lan không phải là thấp, có thể đoán ra tác động của việc này Còn có người phân rằng cái gọi là “làm nổi bật’ của phòng làm việc là ám chị bà Trương.


Dẫu sao chẳng thấy mấy minh tinh khác tài năng, thậm chí có người còn nghỉ ngờ Võ Hạ Uyên đang dùng thân phận của mình để chèn ép nghệ sĩ, mà người có địa vị thấp nhất là Trịnh Hoài Lan, đương nhiên là mục tiêu đầu tiên của cô ta.


Đa số cư dân mạng đều trông giống như: cái loại sinh vật không có não, ngay lập tức bị dắt mũi.


[Tôi nói mà, nhập gia tùy tục ấy à? Có tiền có thế thì sống kiểu gì cũng được? Tự dưng một người đại diện lại đi xuất hiện trước ống kính, có ý gì còn phải nói sao?]


[Làm bà Trương không đủ hay sao lại còn đi tranh giành với người khác?]


[Hoài Lan là nữ thần của chúng tôi! Có thể địa vị của cô ấy không cao, nhưng cô ấy là bảo.


bối của chúng tôi, tôi khuyên một số người, đừng có cậy mạnh bắt nạt yếul] Đánh giá lại đảo chiều, có vài người là người qua đường xem cuộc vui, một số kẻ độc ác, số khác lại có tâm lý thù ghét người giàu, mượn chuyện trút bỏ sự bất mãn trong lòng.


Tóm lại, mục đích của Trịnh Hoài Lan đã đạt được.


Nhưng Trịnh Hoài Lan không sao người được người có tính cách thoải mái nhất như Kiều Nhật Linh, lại là người không đầu tiên không nể nang cô ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK