Giang Nhạc có phong cách làm việc tàn nhẫn, chọc vào là đánh đấm dữ dội. Ngày Ninh Thư còn tại vị cậu ta biết khiêm tốn, giờ chẳng còn ai để kiêng dè.
Kể ra cũng phải thôi, đó là thế giới kẻ mạnh ngồi lên đầu kẻ yếu, không phân biệt đúng sai, chỉ có tàn nhẫn độc ác mới khiến kẻ khác phải dè chừng.
Giang Nhạc đã từng để lộ ham muốn có được Trường Sinh Môn, cậu ta cũng cật lực phản đối khi Ninh Thư không cho phép bất cứ ai luyện hoá thần khí.
Ninh Thư nói muốn truyền bá Tuyệt Thế Võ Công ra ngoài, Giang Nhạc cũng phản đối, theo cậu ta chỉ ai gia nhập Trường Sinh Môn mới được tu luyện.
Giang Nhạc không quan tâm nhân ma sống ra sao, cậu ta chỉ quan tâm lợi ích Trường Sinh Môn, của chính cậu ta.
Ninh Thư khá vui vì Tuyệt Thế Võ Công của cô có nhiều người tu luyện, kể cả nhân ma hay Nhân tộc.
Ninh Thư tắt màn hình nằm thừ người trên ghế.
Cô chưa từng thất bại một nhiệm vụ nào mà nay lại thất bại, bảo không quan tâm thật ra vẫn rất buồn.
“Có muốn xem giao diện thuộc tính để vui hơn không?” 2333 hỏi.
Ninh Thư liếc xéo: “Nhiệm vụ thất bại không có kinh nghiệm không có điểm thuộc tính thì vui ở đâu mà xem, không xem.”
2333 gạ gẫm: “Có niềm vui bất ngờ đấy.”
Ninh Thư ngồi bật dậy, mở giao diện thuộc tính.
Số hiệu: 2333
Họ tên: Ninh Thư (Người thực thi nhiệm vụ Trung cấp)
Tuổi: 27
Điểm kinh nghiệm: 5.150.000
Điểm linh hồn: 300
Điểm sinh mệnh: 71
Điểm trí tuệ: 224
Điểm hấp dẫn: 10
Điểm may mắn: 112
Điểm vũ lực: 132
Sức mạnh tinh thần: 130
Sức mạnh tín ngưỡng: 64 (+1000)
Tư chất: 59
Công đức: 30 (+10000)
Kỹ năng: Kỹ thuật bắn súng vòng số năm, Nhập môn tạm bợ Tuyệt Thế Võ Công, Hiểu biết quản lý kinh doanh sơ cấp, Kỹ năng lập trình mật mã sơ cấp, Kỹ năng luật sư sơ cấp, Độc thuật sơ cấp
Danh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nương, Tổ tiên không vụ lợi
Đạo cụ: Hào quang Tỉnh táo, Hào quang Tin tưởng, Bùa hộ mệnh 6 (-1)
Hào quang: Mẫu nghi thiên hạ (Hoàng hậu chúc phúc), Chị công nhân kiểu mẫu (Trần Hy chúc phúc), Ánh hào quang thủ lĩnh (Kaya chúc phúc), Bạn thân trọn đời (Miêu Diệu Diệu chúc phúc), Cứu người bị thương (Chúc Tố Nương chúc phúc)
Ninh Thư hoảng hốt, cộng một nghìn sức mạnh tín ngưỡng, cộng mười nghìn công đức.
Trời ơi là trời, tự nhiên Ninh Thư cảm thấy mình nhặt được của hời từ trên trời rơi xuống.
Nhiều ngoài sức tưởng tượng của cô.
Ninh Thư hỏi: “Sao nhiều công đức thế?”
“Chắc thêm từ thế giới vừa rồi. Nhờ cô đưa thế giới về Biển Quy Luật, thế giới có thêm cơ hội sáng tạo ra quy luật mới, vô vàn sinh mạng mới được sản sinh.”
Ninh Thư đỡ ngực, đúng là niềm vui bất ngờ.
Nỗi buồn đã vơi đi rất nhiều, chỉ cần có thu hoạch là được, không tính lãng phí thời gian.
“Cuốn bí kíp Tuyệt Thế Võ Công của cô cũng có thay đổi.” 2333 nhắc nhở.
Ninh Thư lấy Tuyệt Thế Võ Công ra xem, lần đầu cầm Tuyệt Thế Võ Công khi ấy nó bị ẩm mốc, nếu không cất trong không gian hệ thống e rằng đã bị mọt ăn mòn từ lâu.
Vậy mà hôm nay cuốn sách sạch tinh như mới, loé ánh sáng vàng kim mờ mờ, bìa sách đề bốn chữ kiểu triện1 Tuyệt Thế Võ Công.
Ninh Thư mở sách trong kích động, các khẩu quyết và cách vận hành đã biến mất, thay vào đó là một số tranh vẽ hình động vật.
Tờ đầu tiên là một con hổ đang gầm, tờ thứ hai là một con hạc, tờ thứ ba là một con chim ưng, các tờ sau là đủ loại động vật như voi, rắn, trâu…
Mỗi tờ một con vật, sau đó là các tờ giấy trắng chưa có hình gì.
Ninh Thư ngờ ngợ, cô hỏi 2333: “Có phải hoá hình kình khí của người tu luyện Tuyệt Thế Võ Công đều được ghi lại trong sách không?”
“Chắc thế.” 2333 nói: “Có thể điều này sẽ hỗ trợ cô ở trong thế giới hiện đại khi mà linh khí ít ỏi cũng luyện được kình khí giúp nâng cao sức khoẻ.”
Ninh Thư ôm sách, hay quá.
Dù nhiệm vụ thất bại nhưng thu hoạch rất to.
Ninh Thư lại yêu đời, cô mang Cát Tinh đến không gian ảo tìm anh tóc bạc.
Choáng nhẹ một cái, Ninh Thư đã có mặt ở con phố đượm màu cổ xưa.
Ninh Thư đi thẳng đến văn phòng tư vấn, bước chân vào cửa đã ngửi thấy mùi trầm hương thơm nhè nhẹ.
Mùi hương ấy thanh lọc tâm hồn cô, những cảm xúc tiêu cực vẩn đục tâm hồn biến mất.
Ninh Thư hít lấy hít để, hít được bao nhiêu hít bấy nhiêu.
Anh tóc bạc đi ra từ buồng trong, anh ta nhăn mày khi thấy Ninh Thư.
Quyển sách da thuộc chưa từng rời khỏi tay anh tóc bạc, Ninh Thư có chút tò mò đó là sách gì.
“Mời ngồi.” Anh tóc bạc ngồi xuống.
Ninh Thư ngồi ghế đối diện, cô thẳng lưng, rướn cổ để xem xem đó là sách gì nhưng chẳng nhìn thấy gì hết. Rõ ràng quyển sách ngay trước mặt mà não Ninh Thư không định hình được hình ảnh.
Không nhìn thấy thì thôi, cô nói: “Tôi tìm thấy Cát Tinh rồi.”
Anh tóc bạc ngạc nhiên: “Nhanh vậy à?”
Ninh Thư để Cát Tinh nhặt được ở trong thế giới nhiệm vụ lên bàn.
Anh tóc bạc nhìn Ninh Thư rồi cầm Cát Tinh lên quan sát cẩn thận, gật đầu: “Là Cát Tinh.”
“Sao cô tìm được?” Anh ta hỏi.
Ninh Thư mím môi: “Tôi nói tôi nhặt được trên đường thì anh có tin không?”
Anh tóc bạc chỉ nhìn lướt qua Ninh Thư rồi lại hỏi: “Cô muốn giao dịch bằng gì? Cần bảo bối gì không?”
Ninh Thư xua tay: “Tôi không cần bảo bối, về sau tôi đến tư vấn anh miễn phí cho tôi được không?”
“Không.” Anh tóc bạc từ chối thẳng thừng.
Ninh Thư: Đậu xanh rau má…
“Sẽ có câu hỏi mà cô có trả sạch của cải vẫn không đủ.” Anh tóc bạc ăn ngay nói thật.
Ninh Thư: →_→
“Thế này đi, tôi sẽ miễn phí ba câu hỏi cho cô, được chứ?” Anh ta nói.
Cái đồ bủn xỉn!
Ninh Thư mặc cả: “Mười lần.”
Anh tóc bạc chỉ nhìn Ninh Thư thay cho câu trả lời.
“Tám lần.”
“Bảy lần.”
“Sáu lần.”
“Năm lần, năm lần, không ít hơn được nữa.”
“Ba lần.” Anh ta vẫn dửng dưng: “Cô được quyền chọn không giao dịch.”
Định mệnh, giọng khách át giọng chủ.
Ninh Thư đành gật đầu: “Tôi giao dịch.”
Anh ta gật đầu: “Tốt lắm.”
Ninh Thư đắng lòng, nhìn chằm chằm anh ta nên anh ta hỏi: “Muốn tư vấn gì à?”
Ninh Thư định hỏi anh ta là ai, sao lại có màu tóc trắng.
Nhưng nghĩ kỹ cô không nên lãng phí ba câu hỏi miễn phí. Người không cùng đẳng cấp hỏi để biết thôi cũng chẳng để làm gì.
Anh ta cất Cát Tinh, cầm sách đi vào trong buồng.
Ninh Thư đứng dậy hít mạnh hương trầm rồi mới khoan thai rời khỏi văn phòng tư vấn.
Cô ghé tửu lâu ăn uống, lần nào ghé không gian ảo cô cũng bị thôi thúc ăn một bữa no nê.