Dương Thanh liền nói ngay: "Tôi qua đó ngay đây!"
Sau khi cúp điện thoại, Dương Thanh nhìn Hạ Hà, nói: "Hung thủ đã ở trong tay chúng ta, giờ tôi đưa cô đến đó luôn nhé?"
Hạ Hà nghiến răng nói: "Được!"
Thấy Hạ Hà bừng bừng lửa giận như thế, lòng Dương Thanh bỗng cảm thấy thật khó chịu.
Anh biết Hạ Hà là một cô gái thuần khiết như đóa sen trắng, chưa bao giờ tranh đoạt với ai, nhưng nay, vì cừu hận, cô ta đã trở nên khác hẳn.
Anh có thể hiểu được, mẹ Hạ Hà một thân một mình nuôi cô ta khôn lớn, khó khăn lắm Hạ Hà mới có được chút tiếng tăm trong làng giải trí, chất lượng cuộc sống cũng được nâng cao, mẹ cô ta cũng sắp được thanh nhàn mà hưởng phúc rồi, nhưng đúng vào lúc này, bà ta lại bị người ta giết chết.
Hai mươi phút sau, một chiếc xe Phaeton màu đen chậm rãi dừng lại trong một khu biệt thự, bên trong khu biệt thự này còn có vài tòa nhà bốn tầng.
Nơi này là căn cứ Ảnh Vệ, thành viên của Ảnh Vệ thường sẽ tiến hành huấn luyện ở nơi này.
"Cậu Thanh!"
Thấy Dương Thanh dẫn theo Hạ Hà đến, Tiền Bưu vội bước tới đón.
Satan đi bên cạnh Tiền Bưu, lên tiếng chào: "Chào sếp!"
Dương Thanh lạnh lùng nói: "Dẫn đường!"
"Vâng!"
Đoàn người nhanh chóng tới một phòng khách rộng rãi bên dưới lòng đất.
Trong ấy đang có hai gã trung niên rúc ở góc phòng, người run lên bần bật.
Một trong số đó là con rối do gia tộc Yoshida bồi dưỡng, La Thế Hoành.
Người còn lại là tay sát thủ do La Thế Hoành thuê, đồng thời cũng là hung thủ giết mẹ của Hạ Hà.
Khi nhìn thấy gã sát thủ kia, sắc mặt Hạ Hà trở nên dữ tợn, cô ta nghiến răng nghiến lợi quát: "Tao giết mày!"
Nói đến đó, cô ta xông lên đá đánh gã sát thủ như đã phát điên.
Tay sát thủ bị trói chặt, hoàn toàn không có chút khả năng phản kháng, lại còn mới bị người của Ảnh Vệ đánh cho một trận gần chết, hiện càng không có sức chống trả.
Khi ông ta bị Tiền Bưu mang về đây từ tay chính phủ, người của Ảnh Vệ đã đánh cho ông ta một trận chết khiếp, hiện giờ ông ta chỉ muốn sống sót.