• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Hy từ nhỏ đã được sắc phong làm Đông Cung Thái Tử Phi, cầm kỳ thi họa, nữ công nghi đức mọi thứ đều phải học. Bạch tướng quân thương xót trưởng nữ, lộ lắng trưởng nữ sau mười lăm tuổi phải vào cung, nhưng khó đi lại sau này. Vậy nên, mỗi dịp mùng một hay mười lăm đều sẽ đưa hai đứa con gái rời phủ du ngoạn, cho dù ông có bận, cũng sẽ để hộ vệ hộ tống xuất phủ. Hai người con gái của Bạch gia tuy rằng một đứa trầm tĩnh nhã nhặn, một đứa hoạt bát hiếu động, nhưng đều có lá gan to bằng trời, chuyện ra phủ du ngoạn này cũng chỉ là bình thường thôi. Chung quy hai người có thân phận đặc thù, không muốn bị nhận ra, nên mỗi lần xuất phủ đều cố ý thay đồ do nhũ mẫu mang từ nhà đến, nhưng giờ này lại biến khéo thành vụng, bị người ta theo dõi rồi bắt đi.

Linh khí? Kẻ xấu bên ngoài nói các cô có đủ linh khí là ý gì? Hai tỷ muội lạnh toát cả sống lưng, họ ngoái người lại cảm nhận được sự lo lắng trong mắt đối phương.

Nếu là muốn bán các cô thì vẫn còn tốt, cha sớm hay muộn có thể tìm được, nhưng nếu không vì chuyện bán con tin, thì bắt các cô làm cái chi?

Xe bò ở ngoài kinh thành uốn lượn trên con đường nhỏ gập ghềnh, sau nửa canh giờ rốt cuộc đã dừng lại. Nắp thùng đồ ăn cặn bị mở ra, Bạch Hy và Bạch Thước bất ngờ ngẩng đầu, đón nhận hai cặp mắt tối tăm bệnh hoạn.

“Quả nhiên là hàng ngon.” Tiền Đại giơ nến quét hai vòng quanh hai người, một tay nhấc Bạch Hy từ thùng đồ ăn cặn ra.

Bạch Thước kinh hãi, vội vàng lấy chân kẹp Bạch Hy lại, nhưng lại bất chợt bị một đôi tay nắm gáy.

“Đừng nôn nóng, bé con, mày cũng không chạy được đâu.” Tiền Nhị gầy yếu hơn Tiền Đại nhiều, gã dùng hai tay mới miễn cưỡng kéo được Bạch Thước từ thùng đồ ăn cặn ra.

Hai tỷ muội bị ném phịch xuống đất, giẻ lau trong miệng được bỏ ra. Bọn họ khó khăn ho khan vài tiếng, không màng bụi đất khắp người mà ngẩng đầu dò xét cảnh tượng trước mắt.

Các cô đang ở trên một bãi đất trống nơi sườn núi, sau đó là một ngọn núi hùng vĩ có hình dáng nom tựa con rồng, long thân uốn lượn trăm thước, đầu rồng uy nghiêm gào rít vô tận trải khắp chín phương.

Bên ngoài Bắc Thành ư? Đầu rồng? Nơi này là ngọn núi ở sau hoàng lăng đế đô mà?

“Hoàng lăng!” Bạch Hy thất thanh nói.

Tuy Bạch Hy tuổi nhỏ nhưng kiến thức lại rất uyên thâm, không thể sánh với Bạch Thước ngây thơ được. Hoàng lăng ngày thường uy nghiêm nhưng trong bóng đêm lại lạnh lẽo đáng sợ vô cùng, vô tình khiến hai tỷ muội nhịn không được mà rùng mình một cái.

Huynh đệ nhà họ Tiền thấy Bạch Hy liếc mắt một cái đã nhận ra nơi này, thần sắc sửng sốt. Tiền Đại nhăn mày, không khỏi thắc mắc, con gái nhà bình thường sao có thể như thế được?

Bạch Thước vừa nghe đây là hoàng lăng cũng cảm thấy không ổn, áp xuống nỗi sợ nơi đáy lòng liền chắn trước người Bạch Hy, hét to với huynh đệ nhà họ Tiền: “Các ngươi là ai? Mà dám bắt bọn ta! Các ngươi mang bọn ta tới hoàng lăng làm gì!”

“Hừ, đám oắt con, mắt tinh đấy, vậy mà nhận ra được nơi này.” Tiền Nhị hừ nói: “Tất nhiên là do cơ duyên các ngươi tốt, hai huynh đệ chúng ta mới có thể mang bọn ngươi tới nơi này.”

Gã nói xong liền chực bóp khuôn mặt trắng nõn của Bạch Thước, lại bị Tiền Đại ngăn lại.

“Đừng để phát sinh thêm chuyện nữa, ta thấy thân phận hai nha đầu này không đơn giản đâu, mau chóng làm xong việc, về thành sớm chút, tránh bị người khác phát hiện.”

Tiền Nhị tiếc nuối thu tay, lại không biết nghĩ tới cái gì mà cực kỳ kích động, không hề nhìn hai tỷ muội kia mà xoay người về hướng hoàng lăng quỳ xuống giữa khoảng đất trống.

Tiền Nhị móc từ trong lòng ngực ra một thanh chủy thủ, chủy thủ kia toàn thân đen tuyền, phía trên khắc hoa văn rắn chín đầu, tỏa ra cỗ hắc khí nhàn nhạt. Gã rút vỏ đao ra, không chút nào do dự rạch cổ tay trái của mình.

Bạch Hy và Bạch Thước hét lên một tiếng, ngay sau đó thấy được một cảnh càng đáng sợ hơn.

Vết thương trên cổ tay Tiền Nhị chỉ có xương trắng chằng chịt, bên trong ngay cả một giọt máu thịt cũng không có, cỗ hắc khí quanh xương trắng tỏa ra một mùi thối rữa, chủy thủ và hắc khí trên xương trắng của Tiền Nhị vui sướng quấn quít lấy nhau, phát ra thanh âm quỷ hồn vô cùng to, sau đó chúng hợp thành một thể chui xuống đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK