• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở bên ngoài núi Tử Nguyệt an tĩnh, một bóng người màu trắng chân đạp tiên kiếm chợt nhanh chóng lướt qua, theo sát phía sau là một chiếc tiên kiếm Cự Xỉ lớn hơn. Mắt thấy thân ảnh màu trắng muốn xông vào kết giới Tử Nguyệt sơn, Cự Xỉ tiên kiếm kia đột nhiên dừng lại, hóa thành một tấm lưới lớn trùm cái bóng trắng.

Trong khoảnh khắc lưới tiên bắt lấy bóng người màu trắng, một luồng yêu lực sắc đỏ mạnh mẽ giáng xuống tấm lưới, lưới tiên chịu đòn tấn công bị tổn hại nghiêm trọng hóa thành tiên kiếm rơi xuống, một bóng người vàng kim hiện giữa không trung, chụp lấy thanh tiên kiếm Cự Xỉ. Tiên quân này đầu đội vương miện Tử Kinh, chân cưỡi tường vân bảy màu, chính là Kim Diệu tiên quân.

Hiện tại, nên gọi một tiếng Kim Diệu thần quân rồi. Thời Mộ Quang còn tại vị, Kim Diệu vốn đứng đầu hàng ngũ thượng tiên Tiên giới, sau khi Phượng Nhiễm làm Thiên Đế, hắn ẩn tích Tiên Giới chuyên tâm tu luyện. Mấy trăm năm trước Phượng Nhiễm phi thăng vừa hay gặp Kim Diệu độ kiếp thành công hóa thành bán thần, Phượng Nhiễm đặc biệt mời hắn chấp chưởng Tiên Giới giúp. Trăm năm nay dưới sự cai trị của hắn, Tiên Giới trở nên hưng thịnh sung túc, lúc này hắn đang phẫn nộ mà nhìn hai cái bóng một đỏ một trắng cách đó không xa, mặt mày hàm uy, đôi mắt ôn hòa xưa nay giờ đây tràn đầy sự tức giận.

“Phục Linh, tới đây! Đi theo ta quay về Tiên Giới!” Ánh mắt Kim Diệu thần quân lạnh lùng hạ lên người áo đỏ, rồi chuyển qua người nữ quân áo trắng, nét nhìn có vẻ nhu hòa hơn một chút.

Nữ quân áo trắng lắc đầu, trên lưng vác một bộ linh tiễn tỏa ra yêu khí bốn phía, gương mặt thanh lệ của nàng không thấy nửa điểm do dự: “Phụ quân, ý ta đã quyết, ta muốn theo Thiến Vũ thần quân đến Lãnh Tuyền Cung.”

Người áo đỏ đang đứng cạnh nữ quân áo trắng có hàng mày lạnh lùng, nhưng dáng vẻ lại là một cậu thiếu niên. Hắn nhún vai, nhếch mày với Kim Diệu Thần quân, vẻ mặt đắc ý.

Ai có thể nghĩ rằng cung chủ Lãnh Tuyền Cung thần bí và mạnh mẽ của Yêu Giới lại là một thiếu niên áo đỏ cà lơ phất phơ cơ chứ.

“Khốn nạn!” Kim Diệu thần quân giận dữ, “Con là người của Tiên Tộc, là con gái của bổn quân, sao lại đi Yêu Giới cơ chứ!”

“Tiên Tộc?” Phục Linh nhếch miệng cười tự giễu, bất đắc dĩ nói: “Đường đường là con gái của bán thần, tu luyện năm ngàn năm cũng chỉ là một hạ quân Tiên Tộc. Phụ quân, trừ ông ra, còn có kẻ nào không ở sau lưng cười nhạo ta là quái vật bán tiên bán yêu không?”

Kim Diệu thần quân đơ mặt, bàn tay nắm cự kiếm run run.

Thiếu niên áo đỏ đứng một bên xem kịch, hai tay ôm ngực, còn chậc lưỡi một cái.

Hắn đã sớm nghe nói, người chấp chưởng Thiên Cung – Kim Diệu thần quân có một đứa con gái, mà đứa bé này hình như không phải do tiên lữ đã mất của Kim Diệu sinh ra, nghe nói mẹ nàng là Yêu Tộc. Vài ngày trước, cô gái này một mình tìm đến hắn, Thiến Vũ phát hiện yêu lực trên người nàng ấy lại vô cùng mạnh mẽ, chỉ là do đang bị tiên lực cưỡng ép áp chế, nên dù tu luyện năm ngàn năm cũng chỉ là một hạ quân Tiên Tộc. Trong Lãnh Tuyền Cung của Thiến Vũ chỉ cần là yêu quân có thực lực, dù là ai đến cũng không cự tuyệt. Mặc dù thân thế của Phục Linh đặc biệt nhưng tiềm lực của nàng lại rất vô hạn, huống chi thu nhập nàng ấy vào Lãnh Tuyền Cung không khác gì chà đạp một vố thật mạnh lên thể diện của Tiên Tộc lẫn Kim Diệu. Loại chuyện tốt thế này, hán không nỡ cự tuyệt.

Kim Diệu thần quân trầm mặc một lát, nhìn về phía con gái: “Phục Linh, con theo ta ở lại Thiên Cung đi, sau này ta sẽ cùng con tu luyện mỗi ngày…”

“Không cần! Ở lại Thiên Cung làm cái gì, ngày ngày phải nhìn những người giết chết mẹ ta, còn phải gọi bọn họ một tiếng thúc thúc bá bá sao!’ Phục Linh lạnh lùng cắt ngang lời nói Kim Diệu thần quân, ánh mắt căm phẫn dựng ngược lên.

Mẹ của Phục Linh là một Huyết Vụ Yêu Hoa, thường được gọi là Triêu Tuệ nữ quân. Vài ngàn năm trước, Kim Diệu thần quân hạ phàm lịch kiếp, được Triêu Tuệ nữ quân chọn trúng. Yêu lực của Triêu Tuệ nông cạn, không biết chân thân của Kim Diệu, cùng với hắn nảy sinh một đoạn tình cảm, sau này có Phục Linh. Sau khi độ kiếp, Kim Diệu thần quân trở về Thiên Cung, nhớ tới chuyện cũ tại nhân gian, mới nhớ bản thân từng không chỉ yêu một yêu nhân mà còn có cả một đứa con gái.

Lúc đó, tiên lữ của Kim Diệu thần quân đã qua đời, không còn bất cứ ràng buộc nào nữa, chỉ là do từ trước tới nay hai tộc Tiên Yêu vốn luôn trở mặt. Kim Diệu thần quân chịu áp lực quá lớn nên đem chuyện thế gian bẩm báo cho Thiên Đế Mộ Quang, nguyện từ bỏ trọng vị ở Thiên Cung chỉ vì muốn đón hai mẹ con Triêu Tuệ. Nhưng Triêu Tuệ nữ quân là Huyết Vụ Yêu tộc, thân tộc của nàng chết dưới tay tiên nhân, hiển nhiên đã không chịu theo Kim Diệu về Tiên Giới, ngay cả con gái cũng không cho Kim Diệu Thần quân gặp một lần, Kim Diệu thần quân đành suy sụp trở về Thiên Cung.

Tầm mười năm sau, hai tộc Tiên Yêu giao chiến ở chỗ giao giới, trong trận chiến ấy có vô số tử thương. Triêu Tuệ nữ quân cũng đã bỏ mạng trong cuộc hỗn chiến này dưới tay của chúng tiên Thiên Cung. Sau cái chết của Triêu Tuệ nữ quân, Kim Diệu đi một chuyến tới tộc Huyết Vụ Yêu Hoa dưới Yêu Giới để tìm kiếm con gái, khi đó Phục Linh đã biết ghi nhớ. Từ miệng của người tộc Yêu Hoa biết tin mẫu thân mình chết, khi nàng ngất đi được Kim Diệu tìm thấy, Kim Diệu liền mang nàng về Tiên giới, từ đây Phục Linh biến thành nữ nhi của Kim Diệu Tiên quân.

Không ít người trong Tiên Tộc biết rõ điều này, nhưng vì Kim Diệu đức cao trọng vọng lại kèm theo uy quyền to lớn, dù cho tiên lực của Phục Linh thấp kém, lại chỉ là một đứa con nít, chúng tiên cũng mắt mở mắt nhắm để cho nàng sống ở Thiên Cung. Nhiều năm trước, Phục Linh theo Kim Diệu ẩn cư, tám trăm năm trước Kim Diệu trở lại Thiên Cung, Phục Linh mới một lần nữa xuất hiện trước mắt của chúng tiên. Trận chiến năm đó do đám người Ngự Phong, Viêm Hỏa ra tay với Triêu Tuệ nữ quân, mấy vị thượng quân cũng có phần cảm thấy áy náy, ngày thường bọn họ rất hậu đãi Phục Linh, điều này làm cho Phục Linh càng bị đám người trẻ tuổi trong Tiên Tộc ghen ghét. Tiên lực nàng vốn yếu ớt, lạ cộng thêm thân thể nửa yêu, thực ra mấy năm nay đã ngấm ngầm chịu không ít sự khinh nhục.

Kim Diệu Thần Quân chưởng quản thế gian, không để tâm đến con gái, mãi đến khi Phục Linh lớn lên, đã không thể nhẫn nhịn tiếp nữa, thế là trốn khỏi Thiên Cung, đi quy phục Lãnh Tuyền Cung của Yêu Giới.

“Ông nghĩ rằng tại sao ta lại rời khỏi Thiên Cung?” Thấy Kim Diệu không nói, Phục Linh lạnh giọng đáp: “Ta là một con quái vật bán yêu bán tiên, ta vốn chẳng thèm để ý đến những câu vũ nhục, chế giễu của bọn họ, nhưng thứ ta quan tâm chính là ông biết hết mọi chuyện. Muốn ta trở về Thiên Cung sao, được thôi, ta đồng ý với ông. Chỉ cần ông chịu chém chết tứ quân Ngự Phong Viêm Hỏa, báo thù thay mẫu thân, ta sẽ trở về ngay lập tức!”

Kim Diệu trầm giọng: “Phục Linh, cuộc tranh đấu Tiên – Yêu mấy ngàn năm trước, hai tộc khó tránh khỏi sinh tử. Không ít tiên nhân cũng đã phải bỏ mạng trong tay Yêu Tộc, cha không thể vì hậu quả của cuộc chiến hai tộc mà giận chó đánh mèo lên đám người Ngự Phong.”

“Ra vẻ đạo mạo! Ngụy quân tử! Năm đó, ông chỉ là thượng quân, không báo được thù cho mẫu thân cũng đành thôi, ta theo ông nhẫn nhục sống tạm bợ từng ngày ở Tiên Giới là vì cái gì cơ chứ? Là muốn báo thù cho mẫu thân! Bây giờ, ông đã là bán thần, nắm trong tay sinh tử ở Thiên Cung, nhưng lại để mặc mấy người giết mẫu thân sống tiêu dao tự tại ở đó, ta không có phụ quân như ông! Nếu ông không giết bọn họ, ta sẽ loại bỏ tiên cốt, phế đi nội đan, đơn giản làm một Huyết Hoa Yêu Tộc.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK