Mục lục
Chiến Thần Trấn Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nhưng tính ra thì tên này cũng rất có bản lĩnh đấy.

Tìm được địa thế cao hơn mặt đất, một vị trí rất tốt cho bắn tỉa, rồi lại lợi dụng kỹ thuật bắn súng chuẩn xác, tinh gọn của bản thân để áp chế đối thủ.

Mặc dù Diệp Quân Lâm đã tránh né hơn mười phát súng nhưng đổi lại là người khác thì khó nói, ngay cả cao thủ như Tô Hoàng Long đi chăng nữa thì khả năng không thoát nổi 1 súng của sát thủ 47 này.

Mà lúc này trong chỗ tối, nơi đặt một khẩu súng bắn tỉa vẫn còn nóng, sát thủ 47 không dấu được vẻ kinh hãi.

Trong mười năm trở lại đây, mỗi phát súng bắn tỉa của anh đều là nhất thương xuyên tân †âm, chưa từng phải bắn đến phát thứ hai bao giờ.

Nhưng hôm nay, chuyện khác biệt đã xảy ra, anh ta đã bắn ra mười phát súng nhưng vẫn không giết nổi đối thủ, thậm chí tên kia khả năng vẫn chưa bị thương luôn.

Chuyện này thật sự quá phi lý, không thực tết Nhưng kinh hãi qua đi, đôi mắt sát thủ 47 không hề có sự thất vọng hay nản lòng, trái lại mắt anh ta sáng lên như tỉnh tú, ánh mắt như được tái sinh lại lần nữa.

Mười năm nay, mỗi lần giết người đều như một cái máy đã được lập trình, không có tính khiêu chiến chút nào, mà nay cuối cùng anh ta đã có thể gặp được đối thủ đáng gờm đến vậy.

Anh ta rất hưng phấn.


Sự hưng phần từ trước tới nay chưa từng được trải nghiệm.

Người này, hôm nay nhất định phải chết dưới †ay của anh!
Không chỉ nhiệm vụ, giết chết mục tiêu này như trải nghiệm đi săn con mãnh thú khiến anh có cảm giác vô cùng thành tựu.

Nghĩ tới đây, sát thủ 47 trực tiếp từ tầng 20 cao ốc nhảy thẳng xuống đất.

Mà lúc này đang trốn phía sau hầm trú ẩn, hai tai Diệp Quân Lâm hơi giật giật, anh đang nghe ngóng động tĩnh xung quanh.

Chỉ cần xung quanh có hơi dao động cũng sẽ bị lỗ tai của anh cảm nhận được.

Tốc độ của sát thủ 47 rất nhanh, nhoáng một cái đã tới khu vực 100m xung quanh hai người rồi.

“Rắc rập”
Vừa chạy anh ta còn vừa nhanh tay lắp ráp vũ khí.

Khi tới gần chỗ hầm trú ẩn mà Diệp Quân Lâm và Cổ Phong nấp thì khẩu bazooka đã lắp hoàn tất.


“Rắc.”
Anh ta đã lắp vũ khí hoàn tất!
Vừa chạy vừa lắp vũ khí, còn chuẩn bị xong hết đạn dược!
Tất cả thao tác diễn ra trôi chảy, liên tục không ngừng, nhanh tới mức tưởng như hoàn thành trong cũng một khắc vậy”
“Đi gặp thượng đế đi!”
“OanhI”
Trong lòng sát thủ 47 nghĩ rằng, nếu nhữngviên đạn vừa rồi Diệp Quân Lâm có thể tránh thoát được từng viên từng viên một vậy thì những công kích có phạm vi lớn thì sao đây? Anh ta liệu có thể tránh thoát không? Khôngbị nổ chết luôn chứ! Coi như không bị nổ chết cũng sẽ gặp phải lửa thiêu sống! Nhưng một lúc sau, chân mày sát thủ 47 lại cau lại.

Bởi vì khi anh ta quan sát biển lửa, dường như không có chút dấu hiệu của con người trong đó.

Cho dù bị nổ chết hay cháy chết thì sẽ gây rachút tiếng động, hoặc ít nhất sẽ phải có mùi khétcủa xác chết cháy mới phải.

Nhưng hiện giò không có bất kì một chút động tĩnh nào, chẳng lẽ…Ngay lúc này, sát thủ 47 bỗng xuất hiện cảm giác như bị ánh mắt lạnh lẽo của một con rắn độc nhìn chăm chú.

Cả người anh ta run lên, tóc gáy dựng đứng, khí lạnh vuốt dọc sống lưng rồi xông thẳng lên não anh ta như muốn đông cứng lại toàn bộ hệ thân kinh khiến anh không thể di động.

Với tư cách là một gã sát thủ chuyên nghiệp, gã biết điều này đại biểu cho điều gì, anh ta vẫnluôn dùng ánh mắt này để khóa chặt con môi của mình, khiến chúng hoảng loạn bối rối trước cáichết ngày càng gần.

Nhưng đây là lân đầu tiên anh ta bị người khác dùng ánh mắt như vậy khóa chặt, loại cảmgiác kì lạ này là lân đầu anh ta được trải nghiệm.

Sát thủ 47 chậm rãi quay đầu lại, lập tức nhìn thấy hai người tưởng như đã chết đứng sau anh ta – Diệp Quân Lâm cùng Cổ Phong..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK