Mục lục
Chiến Thần Trấn Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2005:

Nhất là bây giò mấy tỉ người đều tôn tứ tiểu long làm anh hùng.

Bây giờ anh nói cho bọn họ biết, Bắc Ma không phải tứ tiểu long giết.

Đoán chừng người người đều tức giận.

Chứ nói chỉ là bọn họ.

Diệp Lâm Quân nói mình giết Bắc Ma, tương đương với phủ định hiểu biết của mọi người.

“Diệp Lâm Quân, chúng tôi nói thật cho anh biết, không phái anh đi đối phó với Bắc Ma, nguyên nhân chỉ có một: bởi vì anh không phải đối thủ của Bắc Ma, tứ tiểu long có kỹ thuật hợp kích trong tay, chính là dùng để đối phó Bắc Ma”

Đối với việc này,Diệp Lâm Quân chỉ có thể cười nhạo một tiếng.

Kỹ thuật hợp kích vốn không có hiệu quả với Bắc Ma.

“Nhất Vũ Kiên Vương? Chúng tôi biết anh rất lợi hại, trận chiến trên núi Cửu Long đã cho Lạc Việt mặt mũif?

“Nhưng anh cũng không cần lúc này chạy tới cướp công lao của đồ đệ chúng tôi!” “Thử hỏi anh làm được cái gì? Đứng trước chiến trường đối mặt với Bắc Ma? Hay là nhận tổn thương đến chảy máu?”

“Tất cả mọi người đều tận mắt thấy đồ đệ của chúng tôi giết Bắc Ma, lúc này anh lại đến cướp công? Chẳng lẽ muốn công lao của đồ đệ chúng tôi đều là của anh thì anh mới hài lòng à?” Bốn người Đông Yêu cũng nhìn chòng chọc vào Diệp Lâm Quân.

Bọn họ đang bênh vực cho đồ đệ của mình.

“Lần giết Bắc Ma này, công lao đúng là rất lón, có thể xưng là số một trong gần trăm năm, nhưng anh không cần thiết đến đoạt!” “Huống chỉ lần này anh thất trách nghiêm trọng, tất cả liên minh báo thù đều chạy rồi? Chẳng những nhận tội, còn muốn đoạt công!” “Loại người trẻ tuổi này chúng tôi đúng là lần đầu gặp! Uống công lúc trước tôi còn đánh giá anh rất cao!” Đối mặt với chỉ trích, Diệp Lâm Quân chỉ có thể cười ha ha.

Tứ tiểu long nhanh chóng tới.

Nghe xong chuyện, bốn người liền giận tím mặt.

“Diệp Lâm Quân, anh quá vô sỉ!”

“Bắc Ma là do anh giết? Anh không biết xấu hổ à?”

“Trong trận chiến ở căn cứ Thiên Sơn, chúng tôi chưa từng thấy anh!”

Mấy người Động Thú đều cực kỳ phẩn nộ.

“Ai nói tôi không có mặt?”

Diệp Lâm Quân cười.

“Hả?”

Đám người Đông Thú đột nhiên sững sờ.

Hai mặt nhìn nhau, trong đầu hiện lên một suy nghĩ: Chẵng lẽ anh chính là người thần bí kia?

Nhưng không có khả năng!

Người thần bí và Bắc Ma đã đồng quy vô tận.

Bọn họ đã tận mắt thấy.

Tuyệt đối không sai.

Dù không chết thì bây giờ cũng bị tìm được.

Nhưng hôm nayvẫn chưa.

Vậy nói rõ là đã chết rồi.

Tuyệt đối không có khả năng là Diệp Lâm Quân.

“Rõ ràng Bắc Ma là do bốn người chúng tôi liên thủ giết! Có liên quan gì đến anh?”

“Dưới gầm trời này sao có loại người vô sỉ thế chứ?”

Ba người Đông Thú điên cuồng chỉ trích Diệp Lâm Quân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK